Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2589: Những thiên tài này, có chút dễ thương (1)

Trước có sói, sau có hổ là nói về tình huống bây giờ của Bộ Phương. Trước là tòa Thần Miếu cao ngàn mét, có người bảo vệ ngồi xếp bằng. Ánh sáng từ đường chân trời bắn ra chiếu rọi trên thân thể người thủ miếu kia. Hắn ta mở mắt, đôi mắt như có vạn tia sáng lóe lên.
Đế Tử đứng ngạo nghễ trên bầu trời, thân màu đồng như cũng tỏa ra ánh sáng trong không trung.
Người thủ miếu là người có thực lực vô cùng mạnh, gần với sự tồn tại của Thần Hoàng. Tên ngoại lai trước mắt kia lại tự tiện xông vào trong Thần Miếu, đúng là không biết sống chết mà.
Trong mắt Đế Tử, Bộ Phương cùng lắm chỉ là Bán Thần cảnh. Ban đầu lúc mới biết thông tin về Bộ Phương, Đế Tử còn cảm thấy hứng thú, nhưng giờ phút này lại thấy vô cùng tẻ nhạt.
Xem ra cái gọi là Thần Triều Hạ Ấp cũng không mạnh như trong truyền thuyết.
Nghe nói Đế Tử của Thần Triều Hạ Ấp lĩnh ngộ hai đạo Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường, bây giờ xem ra đúng là có tiếng mà không có miếng.
Một tên Bán Thần, hơn nữa còn là một tên Bán Thần nhìn rõ là ốm yếu, cũng có thể đánh bại được Đế Tử của Thần Triều Hạ Ấp, vậy Đế Tử này có gì mà đáng khen? Đúng là làm nhục danh xưng Đế Tử mà.
Bộ Phương ăn nốt cái bánh bao, trên tay vẫn còn dầu mỡ. Hắn lấy khăn lau sạch, sau đó chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía xa. Chỗ đó có người thủ miếu nhìn chằm chằm hắn.
Có bốn vị thủ miếu, Hạ Vũ Hợp đã từng nói là trừ Thái Sơn đã chết đi vậy còn có ba vị nữa. Ba vị này là trụ cột của Thần Triều Thái Thản.
Nhưng bây giờ theo như Bộ Phương thấy thì những trụ cột này có vẻ đang có một vấn đề đáng sợ.
- Người ngoài thành… ai cho ngươi lá gan dám xông vào Thần Miếu của Thần Triều Thái Thản ta?
Đế Tử từng bước từng bước đi tới, khí tức của hắn đè nén như yên tĩnh trước cơn phong ba bão tố. Xung quanh là từng chiếc chiến thuyền đang lơ lửng. Đó là rất nhiều yêu nghiệt của Thần Triều Thái Thản, bọn họ đi theo Đế Tử.
Lúc trước Bộ Phương đã từng đấu với Thái Phi, cũng là một trong những yêu nghiệt, bây giờ nhiều yêu nghiệt như vậy, đủ để gây nên toàn bộ chấn động trong Thần Triều Thái Thản.
Bộ Phương vốn không ngờ rằng sự xuất hiện của mình tại Thần Triều Thái Thản lại náo động như thế. Vì sao vậy?
Bộ Phương nheo mắt, có chút không hiểu tự hỏi.
Uỳnh!
- Đế Tử… ngươi chính là người đứng đầu trong thế hệ trẻ tuổi ở Thần Triều Thái Thản, cái tên ngoại lai kia há cần điện hạ phải ra tay! Để tại hạ tới thỉnh giáo thực lực của tên kia.
Một tiếng nổ vang lên giống như tiếng Hung Thú gào thét, bên trong một chiếc chiến thuyền có bóng bình khôi ngô bắn ra. Toàn thân người kia dày đặc bắp thịt, có những đường vân loằng ngoằng trên làn da màu đồng. Vết khắc kia là hình một con sói!
Mục tiêu của hắn chính là Bộ Phương, xoay một vòng quanh chiến thuyền, vây Bộ Phương lại.
Người thủ miếu xếp bằng ở dưới tháp cao, thờ ơ như đang xem náo nhiệt. Xung quanh chiến thuyền nhóm yêu nghiệt thiên tài kia nhao nhao hô lên, như để tăng thêm trợ uy cho người đang chiến đấu.
- Người Tả gia vẫn là cái tình nóng nảy vội vã như vậy!
Đế Tử chắp lấy tay cười nhạt một tiếng.
- Đã như vậy thì để hắn ra tay đi…
- Chỉ là một Bán Thần, để hắn đối phó cũng được.
Người ra tay chính là thiên tài của Tả Thị, đứng đầu các gia tộc trong Thần Triều Thái Thản! Mấy ngày trước hắn đã đột phá lên Thần Chi cảnh, bây giờ đang rất hưng phấn muốn đối đầu với Bộ Phương. Xem Bộ Phương như là bàn đạp để tăng thêm danh tiếng trong Thần Triều Thái Thản!
Uỳnh!
Giống như một con sói, hắn gào thét lao từ trên trời xuống. Khí lãng hung mãnh quét ngang Bộ Phương, sợi tóc không ngừng tung bay.
- Yêu nghiệt ngoài thành? Yếu như vậy sao?
Thiên tài Tả gia nhếch miệng, đôi mắt hắn lại, sức mạnh Pháp Tắc phun trào. Đó là Pháp Tắc Lực Lượng!
Hắn đấm ra một quyền như muốn đánh tan cả không khí! Vô cùng bạo lực.
Nhóm yêu nghiệt thiên tài dưới chiến thuyền cũng như cảm nhận được sức mạnh kia, reo hò hoan hô không ngừng, giống như bọn họ đã cầm chắc phần thắng.
Thần Triều Thái Thản là một Thần Triều vô cùng hiếu chiến. Thế hệ trẻ tuổi cũng như thế. Một quyền kia như phong bạo, khủng bố vạn phần, đấm thẳng về phía Bộ Phương.
Trong mắt đám người đứng xem, Bộ Phương như bị dọa ngốc, bọn hắn không khỏi lộ ra âm thanh cười nhạo.
Đế Tử cười khẩy mà lắc đầu. Một tên ngoại thành yếu đuối như thế mà phụ hoàng lại sai hắn đích thân đi giải quyết. Dùng dao mổ trâu để giết gà hay sao?
Hắn thấy chỉ một Tả Đại Mộc cũng có thể đánh bại được Bộ Phương. Mà Tả Đại Mộc cũng chính là yêu nghiệt Tả gia, hưng phấn đến lỗ chân lông đều như muốn nổ ra.
Một quyền của hắn tới gần khuôn mặt vuông chữ điền của Bộ Phương, nếu thật sự đấm xuống đủ để nghiền nát toàn bộ mặt Bộ Phương.
Nhưng thật sự sẽ như vậy sao?
Bộ Phương nhìn Tả Đại Mộc kia đang tới gần, sắc mặt không hề thay đổi, thậm chí còn bình tĩnh lấy ra một ấm nước, nhấp một ngụm. Ăn nhiều bánh bao có chút khát nước!
- Không biết sống chết!
Nhìn thấy Bộ Phương bình tĩnh như vậy, Tả Đại Mộc chỉ cảm thấy Bộ Phương đang tỏ vẻ là trấn định. Một quyền này của hắn đã dung hợp Pháp Tắc Lực Lượng trên thực tế hung tàn vô cùng. Một khi bạo phát thì lực sát thương thậm chí còn như Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường, Pháp Tắc Hủy Diệt!
- Ngươi nói cho ta biết… ngươi cản thế nào?
Trong mắt Tả Đại Mộc lộ ra vẻ hưng phấn.
Một quyền đánh ra!
Uỳnh!
Xé rách không khí đánh gần vào mặt Bộ Phương.
Bành!
Tiếng nổ vang vọng, tất cả mọi người sững sờ. Chỉ nhìn thấy thân thể Tả Đại Mộc bay ngược ra. Tiếng vang lớn vọng tới, thân thể Tả Đại Mộc đập ở phía xa, máu me đầm đìa toàn thân.
Hả?
Lộc cộc.
Bộ Phương uống một ngụm nước suối Sinh Mệnh, hắn rất yếu cần phải uống nhiều nước.
Tiểu Hồ ghé vào bờ vai Bộ Phương, ợ một hơi, trong miệng còn có khói xanh tràn ngập.
- Kia là hồ ly?
- Con hồ ly kia đánh bay Tả Đại Mộc?
- Ta nói sao hắn ta lại bình tĩnh như thế, hóa ra là có chỗ dựa!

Bạn cần đăng nhập để bình luận