Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2222: Kết cục của Minh Khôi lão tổ (2)

Notice: Undefined offset: 156
Tên Thiên Tàng đó bò đến vách tường nhà vệ sinh khóc thật rồi, con cá khó khăn lắm mới lật mình được lại bị sóng hất về chỗ cũ, bi thảm quá mà.
Vậy nên Thiên Tàng bây giờ rất giận, hắn còn dùng cả Minh Vương Kích.
Hắn ta sử dụng Minh Vương Kích hung dữ hơn Minh Vương Nhĩ Ha nhiều.
Mỗi một cú đánh của hắn ta đều mạnh như muốn phá vỡ hư không vậy.
Dù sao thì Minh Vương Kích là vũ khí mà hắn ta đã dùng để chính chiến khắp bốn phương, hắn ta sử dụng nó thuần thục vô cùng.
Tuy đã mất đi Kim Sắc Nguyên Thạch, không áp chế được Minh Vương Thiên Tàng nhưng Minh Khôi lão tổ không suy yếu đi nhiều lắm.
Tuy rằng mọi thứ đều đã hạ thấp nhưng nàng vẫn có thể chống lại được sự tấn công của Minh Vương Thiên Tàng.
Hơn nữa... Thiên Tàng có thể cảm nhận được ý thức vốn đã rất điên rồ của Minh Khôi lão tổ dường như trở nên rõ ràng hơn rất nhiều.
“Oành!”
Minh Vương Kích sượt qua người nàng, nhát chém cong cong hình bán nguyệt có màu đỏ tươi đã sượt qua, đánh cho Minh Khôi lão tổ bị bắn ra xa.
Gậy này đánh ra một cái, một tiếng động rất chói tai ang lên, tia lửa bắn lên khắp nơi.
Một chiếc chân nhện tự dưng bị đứt ra, mặt cắt rất bằng phẳng, chân nhện bay ra xa, đập lên mặt đất.
Chiếc chân nhện đó rất nặng, tạo ra những chỗ lồi lõm, cắm sâu vào trong mặt đất.
“Oành!”
Huyết sắc trong mắt Minh Khôi lão tổ cuối cùng cũng tan biến.
Nàng đã tỉnh táo lại, cảm xúc còn lại chỉ còn sự bất ngờ thôi.
Bởi vì nàng nhìn thấy Minh Vương Thiên Tàng, cũng nhìn thấy được Bộ Phương mặt không biểu cảm.
Bọn họ đều chưa chết!
Nàng đã bộc phát mảnh vỡ của “Thần Chi Tâm”, sao vẫn chưa giết được bọn họ chứ?
Nàng vốn tưởng mình sẽ lạc lối trong sức mạnh vô thượng của mảnh vỡ Thần Chi Tâm, rồi cuối cùng sẽ biến thành thiên thạch cùng họ.
Thế nhưng bây giờ, nàng đã tỉnh táo trở lại.
Nàng sờ lên lồng ngực của mình, nơi đó trống không, chỉ còn lại vài sợi tơ màu vàng sót lại trên đó.
Mảnh vỡ Thần Chi Tâm đâu?
Minh Khôi lão tổ đơ ra, nàng gặp ma rồi sao?
Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra khi nàng mất trí?
Đột nhiên, một tiếng động lớn vang lên, ánh mắt lạnh như băng của Thiên Tàng nhìn nàng, cùng với đó là sự tấn công đáng sợ của Minh Vương Kích.
Tám cái chân nhện xếp lên nhau, hóa thành một tấm khiên.
Vậy nhưng khi bị Minh Vương Kích tấn công, Minh Khôi lão tổ bay ra xa, tạo ra những vệt rất sâu trên mặt đất.
Trong hư không, Thiên Tàng đứng trên cao nhìn Minh Khôi lão tổ vừa trúng một gậy của hắn ta.
Mất đi Kim Sắc Nguyên Thạch, Minh Khôi lão tổ yếu quá.
- Ngươi khiến ta thất vọng quá.
Minh Vương Thiên Tàng cảm khía.
Cơ thể thật của Thiên Minh Khôi khiến thực lực của Thiên Tàng mạnh đến mức nghịch thiên.
Một tay hắn ta cầm Minh Vương Kích, sau đó, hắn ta ném Minh Vương Kích về phía Minh Khôi lão tổ.
Minh Vương Kích được ném ra, phía trước nó như sinh lửa vậy, những ngọn lửa bập bùng, cháy rất mạnh mẽ.
“Đoàng” một tiếng, nó đập thẳng về phía Minh Khôi lão Tổ.
Minh Khôi lão tổ bị dọa sợ, mười một chiếc chân nhện di chuyển nhanh hết sức có thể, cố tránh ra.
“Bùm” một tiếng, Minh Vương Kích đập lên mặt đất, lại khiến mặt đất mỏng hơn.
Sức mạnh hủy diệt nổ ra.
Ngoài Hắc Điện ra, vài vạn dặm quanh nơi giao chiến đều đã biến thành một đống đổ nát.
Thành trì cách đó hàng vạn dặm liên tục bị chấn động.
Đây là sức mạnh hủy diệt của Đại Thánh Cảnh.
Đây còn là sức mạnh mà họ đã cố khống chế rồi đấy.
Minh Vương Thiên Tàng không đi nhặt Minh Vương Kích, khí lưu sau lưng hắn ta tuôn ra, cả người cong lại, giáng xuống mặt đất, nơi xung quanh Minh Khôi lão tổ.
Hắn ta đưa một tay ra, để người đó không tránh được, bị hắn ta kéo lên chỉ bằng một tay.
Sau đó, Minh Vương Thiên Tàng đấm một nhát, đấm thẳng vào đầu Minh Khôi lão tổ.
“Bùm” một tiếng, hai mắt Minh Khôi lão tổ trợn trừng lên, nàng cảm giác gương mặt xinh đẹp của mình đã bị méo mó.
Tên điên...
Cái tên điên Thiên Tàng này gặp nữ nhân xinh đẹp như vậy mà cũng ra tay độc ác được như vậy.
Minh Khôi lão tổ như sắp gào lên.
Thế nhưng chuyện khiến nàng tuyệt vọng hơn đã xảy ra.
“Xoẹt” một tiếng, Thiên Tàng mặt không biểu cảm, nắm lấy một chiếc chân nhện của nàng, xé ra.
Tiếng gào thảm thiết vang lên, dường như tơ máu đã xuất hiện trong mắt của Minh Khôi lão tổ.
Cơ thể của nàng tuy là khôi lỗi nhưng vẫn có cảm giác.
Chiếc chân nhện bị xé ra, cảm giác đau đớn đó khiến da đầu nàng tê tái.
Từng chiếc chân nhện bị rỡ xuống.
Cả người Minh Khôi lão tổ run lên cầm cập.
Thiên Tàng khôi ngô dùng bàn tay to lớn của hắn ta nắm lấy đầu Minh Khôi lão tổ.
Ánh mắt hắn ta rất bình tĩnh.
Thiên Tàng sẽ không nương tay với một người dám chế tạo thi thể của mình thành khôi lỗi đâu.
Cho dù đối phương có là nữ nhân thì trong mắt Thiên Tàng, đây cũng chỉ là một lão yêu bà. Nữ nhân xinh đẹp hắn ta thấy nhiều rồi, thiếu gì một lão yêu bà thế này.
Minh Khôi lão tổ chưa từng nghĩ sẽ có một ngày, mình sẽ rơi vào kết cục thảm hại như vậy.
Địa Minh Khôi và Nhân Minh Khôi đều bị đánh cho bầm dập.
Chính nàng cũng trở thành tù nhan.
Ánh mắt của Thiên Tàng nhìn nàng như đang nhìn một con kiến vậy, điều đó khiến nữ nhân này thấy nhục nhã, nàng bắt đầu trở nên điên cuồng.
Chỉ tiếc là nàng không có sức để mà phát điên nữa rồi.
Sức tay của Thiên Tàng ngày càng lớn, Minh Khôi lão tổ thấy đầu mình như bị bóp nát vậy.
Một khi bị bóp nát, những sự tích truyền kỳ của Minh Khôi lão tổ cũng sẽ lụi bại dần.
- Thực sự... không cam lòng.
Minh Khôi lão tổ ho ra máu, mở miệng nói.
- Kể từ khi ngươi dám biến thi thể của ta thành khôi lỗi thì chắc chắn ngươi sẽ bị bổn vương xử lý.
Minh Vương Thiên Tàng nói đầy lạnh lùng.
Ngay sau đó, tay hắn dùng lực thật mạnh, Minh Khôi lão tổ gào lên ai oán.
Một tiếng “cạch” vang lên, có vết nứt xuất hiện trên đầu nàng.
Máu chảy xuống, chảy qua làn da trắng mịn của nàng.
Dường như trong khoảnh khắc tử vong đó, một mắt của Minh Khôi lão tổ mở ra, máu trên đỉnh đầu nàng chảy xuống, chảy qua hàng lông mi dài.
Nàng thở ra một cách gian nan, giọng nói run rẩy, bất lực, nàng cố nói câu nói chứa mọi hi vọng của nàng.
- Đế... Thính...
Bạn cần đăng nhập để bình luận