Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2807: Tới Côn Luân mở chi nhánh (1)

Sóng êm biển lặng...
Mặt biển đột nhiên yên tĩnh lại.
Máu loãng nhuộm đen cả mặt biển.
Tửng cục thịt trôi lơ lửng trên biển...
Yên tĩnh.
Không gian cực kỳ tĩnh lặng.
Tất cả mọi người đều đờ đẫn, không hiểu chuyện gì vừa xảy ra, ánh đao kia, khí tức kia...
Một chiêu đã chém chết ác ma có thực lực ngang với Đại Đạo Thánh Nhân!
Lúc trước, khi đối địch với Thượng Đế, Bộ Phương cũng chưa mạnh đến mức này!
Đây là thực lực thật sự của Bộ tiền bối sao?
Thật sự... Quá mạnh mẽ!
Hô hấp của tất cả mọi người đều dồn dập lên, bọn họ khó tin mà nhìn cảnh tượng trước mắt…
Bọn họ có thể nói gì chứ?
Chẳng biết nên nói gì bây giờ.
Trên bầu trời.
Bộ Phương vẫn trôi lơ lửng.
Bầu trời âm u lại đổ mưa xuống.
Bộ Phương chắp tay ra sau lưng, mở mắt ra.
Hắn nhấc tay lên, rào rào, thi thể tàn tạ dưới biển nhanh chóng bay lên.
Trên thực tế, thi thể vẫn đang ngọ nguậy, lực sinh mệnh của Hồn Chủ thật sự quá mạnh mẽ, khó có thể diệt trừ được.
Hồn Chủ còn khó tiêu diệt hơn cả Đại Đạo Thánh Nhân nữa.
Nhưng lúc này, thân thể của bọn họ lại không thể nào khôi phục được.
Bộ Phương búng tay một cái.
Một ngọn lửa màu bạc bao quanh thân thể Bộ Phương rồi bay ra ngoài, bùng cháy lên không ngừng…
Những ngọn lửa này đốt sạch các khối thịt kia.
Cuốn lại với nhau.
Lơ lửng trên bầu trời.
Tí tách tí tách...
Bộ Phương ngồi xếp bằng trong hư không, dùng ý niệm khống chế ngọn lửa bao phủ lên tất cả các khối thịt, nướng chín...
Đó là một Hồn Chủ, nướng lên thành thịt Hồn Chủ thơm ngon mê người.
Đùng đùng.
Bị quanh trong lửa, thịt Hồn Chủ liên tục vặn vẹo cứ như thể đang phản kháng trong im lặng.
Bộ Phương nhàn nhạt nhìn chăm chú vào những khối thịt kia.
- Sao còn chưa ra.
Bộ Phương thì thào.
Vừa nói xong, Bộ Phương tăng nhiệt độ của ngọn lửa lên.
Thần Hỏa dung hợp với Tân Hỏa của Toại Hoàng ẩn chứa uy lực
càng kinh khủng hơn...
Dưới sự thiêu đốt.
Hồn thể màu đen vặn vẹo bên trong hài cốt lúc nhúc rồi phóng vút ra ngoài…
Đó là bản thể Hồn Ma của Hồn Chủ Tức Giận...
Lúc trước, khi Hồn Thập Tam bị giết chết cũng xuất hiện bản thể Hồn Ma.
Bản thể Hồn Ma vặn vẹo trước mặt Bộ Phương, đây cũng là lý do Hồn Chủ bất tử được.
Chỉ cần bản thể Hồn Ma chạy trốn được thì Hồn Chủ sẽ có thể tìm kiếm và phụ thể lên những sinh linh còn sống khác mà sống lại.
Hơn nữa, sau khi sống lại, thậm chí thực lực của Hồn Chủ còn không kém gì lúc ban đầu.
Chỉ là, Thần Trù Chi Nhãn của Bộ Phương vẫn luôn mở ra mà nhìn chằm chằm vào bản thể Hồn Ma của Hồn Chủ Tức Giận, khiến cho Hồn Chủ Tức Giận kia không dám để lộ bản thể Hồn Ma.
Nhưng mà, khi nhiệt độ của Thần Hỏa tăng lên, bản thể Hồn Ma của Hồn Chủ Tức Giận không thể không xuất hiện...
Grào!
Trong Tinh Thần Hải của Bộ Phương.
Kỳ Lân đang thoải mái nằm bò bỗng trở nên có tinh thần.
Hắn há to miệng ra rồi gầm lên.
Trên biển lớn.
Sau lưng Bộ Phương xuất hiện hư ảnh của Kỳ Lân, thấy vậy, bản thể Hồn Ma hoảng sợ muốn chạy trốn, nhưng lại bị Kỳ Lân bay tới rồi nuốt xuống bụng...
Sau giờ khắc này, Hồn Chủ Tức Giận hoàn toàn bỏ mình.
Nếu là những người khác, có thể sẽ không làm gì được bản thể Hồn Ma, vì bọn họ không thể nào giết chết bản thể Hồn Ma được.
Nhưng Bộ Phương không giống vậy, Kỳ Lân đại lão rất thích nuốt sống bản thể của Hồn Ma...
Cứ như thể gà mái ăn sâu bọ vậy.
Tàn thi của bản thể Hồn Ma biến mất, những cục thịt kia cũng mất đi sức để ngọ nguậy…
Dưới uy lực của Thần Hỏa, thịt dần dần chín.
Tí tách...
Lân Giáp co lại, mỡ bắt đầu chảy ra.
Mùi thơm đậm đà bay ra, trời đất cũng trở nên sáng lạng…
Đùng đùng.
Thịt Hồn Chủ Tức Giận đã được nướng chín.
Như Toại Hoàng đã từng nói, phương thức nấu nướng đơn giản nhất chính là nướng…
Thịt Hồn Chủ nướng lên tỏa ra hương thơm nức mũi.
Tiểu U và Cửu Thiên Huyền Nữ bay đến gần.
Lúc này, Cửu Thiên Huyền Nữ đã không còn dám càn rỡ nữa...
Tên đầu bếp này thật sự quá mạnh mẽ.
Đại Đạo Thánh Nhân mà cũng bị chém chết dưới tay Bộ Phương, thật kinh khủng!
Phía xa xa.
Người dân thôn Đông Thạch mờ mịt, bọn họ còn đang khó hiểu khi Vũ đại gia đột nhiên biến mất.
Trên máy bay chiến đấu, Dị Năng Giả đều đáp xuống mà giải cứu người của thôn Đông Thạch.
Nơi này không thể ở lại nữa.
Nếu như tiếp tục ở đây, khi Hồn Ma xâm lấn lần nữa, những người dân của thôn Đông Thạch này cũng sẽ phải chết.
Trên thực tế, người thôn Đông Thạch khá may mắn khi có Huyền Vũ trấn giữ ở đây.
Trên duyên hải Hoa Quốc, vô số thôn trang nhỏ đều bị nước biển cuốn mất, rất nhiều thành trấn ven biển bị Hồn Ma xâm lăng…
So với những thôn trấn thảm hại kia, thôn Đông Thạch thực sự quá may mắn.
Tí tách...
Mùi thơm quanh quẩn.
Khiến những người bên dưới trở nên tỉnh táo hơn.
Rất nhiều người kêu khóc gọi tên Vũ đại gia, nhưng Huyền Vũ đã trở về từ lâu rồi.
Bộ Phương trôi lơ lửng trong hư không, sắc mặt hắn phức tạp mà nhìn bọn họ.
Bộ Phương khẽ thở dài.
Long Cốt Thái Đao xuất hiện trên tay hắn.
Ầm...
Ánh đao lóe lên.
Một khối thịt Hồn Chủ bị nướng đỏ thẫm được lấy ra, sau khi lột hết Lân Giáp, ánh đao xoẹt xoẹt rơi xuống.
Khối thịt Hồn Chủ bị cắt thành mấy ngàn khối nhỏ.
Bộ Phương búng tay ra.
Những khối thịt kia rơi xuống, bay vào trong tay các thôn dân ở bên dưới…
Đây coi như là thay Huyền Vũ trả lời bọn họ.
Phần lớn năng lượng trong thịt Hồn Chủ đã bị Bộ Phương áp chế xuống hết, thế nên những thôn dân bình thường cũng có thể ăn được.
Hơn nữa, ăn thịt Hồn Chủ có thể thay đổi thể chất của bọn họ, để bọn họ có thể tu hành được thuận lợi hơn...
Nhị Đản tò mò mà nhìn miếng thịt đỏ thẫm trên tay mình, mùi thơm tỏa ra quanh quẩn trên chóp mũi làm hắn thèm rỏ dãi.
Hắn nhìn lên bầu trời.
Hắn có thể cảm nhận được dường như khí tức của Vũ đại gia đang ở trên trời.
Ở trên trời, Vũ đại gia cũng đang dõi theo hắn.
Cầm miếng thịt trong tay, Nhị Đản cho vào trong miệng.
Nhóp nhép.
Thịt vào miệng đã lập tức tan ra rồi dung nhập vào cơ thể Nhị Đản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận