Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1179: Quang minh chính đại sát sinh! (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tiếng nước róc rách...
Mang theo không khí mơ hồ mông lung phiêu đãng.
Mãi một lúc sau, tiếng nước biến mất, cửa phòng tắm mở ra, bất ngờ nhiệt khí cũng theo đó mà dâng lên.
Đầu tóc Bộ Phương ướt sũng, dùng khăn lông trắng lai, khoác lên người một bộ Thanh Sam.
Quai áo Thanh Sam khép nhỏ lại, rủ xuống.
Bộ Phương bước ra khỏi phòng tắm, nhẹ nhàng thở ra một hơi, lắc lắc đầu, đồng thời bọt nước bắn ra khắp nơi.
Nghiêng cái đầu, nhìn Nghê Nhan đang nằm im ở trên giường một chút, Bộ Phương đứng nguyên tại chỗ ngẩn người, sau khi lau sạch hết nước còn đọng trên người, thì lấy khăn mặt treo lên trên móc áo.
Đi đến trước cửa sổ, nghiêng người ra phía trước dựa vào cửa, nhìn xuyên qua cửa sổ kính trong suốt, nhìn cảnh bên ngoài tuyết hoa huyết sắc phiêu đãng rơi xuống, đôi mắt hơi có chút trống rỗng.
Nhìn thấy Nghê Nhan là người quen, Bộ Phương chính là không tự chủ được nhớ về Thanh Phong Đế Quốc.
Ở Thanh Phong Đế Quốc hắn còn cả một quán ăn của riêng mình, đó chính là nơi mà hắn bắt đầu ước mơ.
Chỗ ấy có rất nhiều kỷ niệm với Bộ Phương, hắn rời khỏi Thanh Phong Đế Quốc cũng được một thời gian khá lâu rồi, cũng chẳng biết quán ăn chỗ ấy phát triển ra sao rồi, Phương Phương tiểu điếm có hai đồ đệ đến học trù nghệ không biết có tiến bộ hay không.
Vuốt vuốt bộ tóc ướt sũng của mình, tóc rủ xuống.
Ánh mắt của Bộ Phương có chút mê ly, sau khi trầm ngâm một hồi, thì đứng thẳng người dậy.
Hắn lại nhìn Nghê Nhan đang ngủ say lần nữa, khẽ thở dài một hơi, xoay người bước ra khỏi phòng.
Nữ nhân này ngủ quá lâu, xem ra đêm nay Bộ Phương chỉ có thể ngủ lại ở phòng bếp.
Ra khỏi phòng, thân trên của Sở Trường Sinh không mặc áo, sợi tóc màu bạc còn nhỏ xuống vài giọt nước, ông ta cũng nhìn thấy Bộ Phương, trên mặt mang theo vài phần nghiền ngẫm.
- Lão Bộ à, lại muốn đi vào phòng bếp ngủ cho qua đêm tịch mịch hả?
Khóe miệng Sở Trường Sinh nở ra nụ cười tà ác, nói.
Bộ Phương liếc xéo Sở Trường Sinh một chút, mắt cứ như là trợn trắng lên.
Không để ý tới lời trêu chọc của Sở Trường Sinh, Bộ Phương đi ra quán ăn, đi vào phòng bếp ở dưới lầu.
Tiểu Bạch đứng ở ngoài cửa quán ăn, Tiểu Bì hay cuộn tròn trên đầu Tiểu Bạch giờ chẳng biết lại chạy đi đâu.
Bộ Phương liếc nhìn xung quanh một lượt, ra khỏi nhà bếp, đi vào trong nhà hàng, nhìn thấy ở xa kia Tiểu Bì đang cuộn tròn một chỗ trên đầu Tiểu Hoa.
Toàn thân Tiểu Bì hiện ra kim sắc, nhưng kim sắc kia lại có chút lốm đốm lấm tấm.
Khóe miệng hơi nhếch lên, Bộ Phương quay người lại, trở lại trong phòng bếp.
Đi đến trước bếp lò.
Bộ Phương vuốt vuốt cằm, một đêm tịch mịch lại dài đằng đẵng, Bộ Phương cảm thấy hắn nên tìm một chút chuyện gì đó để làm.
Giống như, nghiên cứu món ăn mới một chút.
Rượu Hoàng Tuyền Nại Hà, Bộ Phương đi đến Minh Khư Địa Ngục cũng chính là để hái được Hoàng Tuyền Thảo và Nại Hà Hoa.
Hệ thống có cung cấp cho hắn Hoàng Tuyền Thảo và Nại Hà Hoa nhưng vẫn là có sự khác biệt.
Cỏ Nhất Diệp Hoàng Tuyền, mà lại sinh trưởng ở trên thượng nguồn, trong đó ẩn chứa linh khí mà năng lượng còn cường hãn hơn gấp nhiều lần so với Hoàng Tuyền Thảo phổ thông.
Chắc món ăn tiếp theo mà Bộ Phương chú tâm nghiên cứu là ủ chế rượu Hoàng Tuyền Nại Hà.
Đầu óc hơi an tĩnh lại, đang bắt đầu kiểm tra công thức làm sao để ủ chế rượu Hoàng Tuyền Nại Hà mà hệ thống đã cung cấp cho hắn.
- Rượu Hoàng Tuyền Nại Hà: chọn một cây cỏ Nhất Diệp Hoàng Tuyền ở thượng nguồn, nguyên liệu chủ yếu để ủ chế là Nại Hà Hoa ở trên cầu Nại Hà, đồng thời các nguyên liệu phụ cần có trong quá trình ủ chế rượu là Tinh La Những Pháp, lấy Tinh Thần Lực mỗi ngày tẩm bổ chín chín tám mốt tháng, mới có thể thành rượu.
Âm thanh của hệ thế nghiêm túc mà cứng nhắc vang vọng lên.
Bộ Phương cảm thấy có chút sững sờ.
Đây là lần đầu tiên Bộ Phương xem hết công thức làm sao để ủ chế rượu Hoàng Tuyền Nại Hà, lần đầu tiên hắn phát hiện, thì ra ủ chế rượu này, hóa ra còn cần công thức đặc biệt để chưng cất rượu.
Cái Tinh La Nhưỡng Pháp để dưỡng rượu đến cuối cùng là cái quái gì vậy?
Bộ Phương híp híp đôi mắt, một khắc sau, ổn định tâm trí lại, bắt đầu hiểu ra phương pháp chưng cất rượu này.
Chỉ là tìm hiểu một lúc, Bộ Phương chính là không khỏi ngẩng đầu lên.
Hắn nhìn lên trên trần nhà, ở trên đỉnh đầu hắn chính là phòng của hắn, Nghê Nhan đang nằm trên giường trong chính căn phòng của hắn.
Mà chưng cất rượu bằng Tinh La Nhưỡng Pháp này cần phải có Tinh La Thiên Bàn của Nghê Nhan…
Mặt Bộ Phương không có cảm xúc.
Trọng điểm ở đây là… Tinh La Thiên Bàn đã bị Ma Dạ phá hủy rồi, mình làm thế nào để ủ chế loại Tân Tửu này đây? Bộ Phương bực mình xoa xoa bộ tóc đang ướt sũng của mình, nhẹ nhàng thở ra một hơi, có chút không biết phải làm sao, cũng có chút im lặng.
Xem ra rượu Hoàng Tuyền Nại Hà này… Còn cần phải xem xét kỹ phương pháp để làm.

Trong căn phòng tối tăm.
Có ngôi sao sáng chói đang lưu chuyển, những ngôi sao này cũng chẳng phải là quang huy, mà chính là thực chất, phảng phất là trong không khí có những ngôi sao tròn tròn giống như đang bay lơ lửng.
Nếu có người đứng ở trong đó, vươn tay ra, cũng có thể cảm nhận được cảm giác chân thật khi những hạt tròn tròn kia phiêu đãng bay qua bàn tay.
Những cái mô phỏng kia đều là những ngôi sao thật.
Nghê Nhan nằm ở trên giường, sắc mặt trắng bệch, nhưng hơi thở vẫn rất đều.
Tử Khí ở trên mặt lúc trước cũng đã nhanh chóng tan đi.
Giống như sự sống đang từng chút, từng chút lặng lẽ nở rộ.
Những Tinh Thần Quang Huy đó cũng bao quanh Nghê Nhan, huống chi chính là vì bao phủ lấy thân thể Nghê Nhan, khiến cho cả người Nghê Nhan trở nên vô cùng thần thánh và thánh khiết.
Bỗng nhiên.
Nghê Nhan không động đậy nhưng lông mi khẽ run lên.
Từng ngôi sao tròn tròn kia hướng về phía đầu của Nghê Nhan mà nhanh chóng chui vào.
Nếu như Bộ Phương ở chỗ này, thấy cảnh này, chắc chắn không khỏi kinh ngạc.
Nữ nhân này… Giống như muốn tỉnh dậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận