Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 919: Ra tay nhẹ một chút, đừng đánh nát (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Con sói ngu ngốc từ đâu tới phát tình ở bên ngoài? Con chó ồn ào nhà ngươi có để cho ta ngủ không?
Một giọng nam nhẹ nhàng, bay bổng từ trong tửu lâu từ từ truyền ra, quanh quẩn ở trên không, truyền đến tai mọi người.
Hầu như tất cả mọi người đều choáng váng, sững sờ trước giọng nói này.
Thậm chí có người còn hít một hơi sâu, nhìn về phía tửu lâu, vẻ mặt ánh mắt như nhìn người điên.
Giờ phút này, Kim Đao hóa thành Kim Lang hoàn toàn đang nổi giận. Khí tức khủng bố áp lực mà bành trướng, khuếch tán ra, gần như làm cho bọn họ mềm nhũn hai chân, đứng có chút không vững.
Rất nhiều người đời này cũng chưa từng gặp qua loại tồn tại ở trình độ này.
Cường giả Thần Hồn Cảnh ngưng tụ tám đạo hồn thê… Đó phải khủng bố như thế nào!
Tuy nhiên đạo hồn thê thứ tám là giả, nhưng có thể hình thành giả tượng, đủ để chứng minh thực lực của Kim Đao này đã sắp tiếp cận được đến cấp bậc kia...
Cường giả Thần Hồn Cảnh ngưng tụ được chín đạo hồn thê đã có thể được xưng là Đại Năng...
Ngưng tụ tám đạo hồn thê đương nhiên cũng là người không tầm thường.
Trong lời nói nhẹ nhàng kia ẩn chứa khí chất đạm mạc, giống như ngái ngủ, chưa tỉnh táo khi bị đánh thức rời giường ...
Trời ơi… Đến cùng là lấy sự tự tin ở đâu mà dám nói chuyện như vậy với một vị tám bậc hồn thê Thần Hồn Cảnh?
Tiếng gầm của Kim Đao từ từ dừng lại, hắn ta đương nhiên cũng nghe được âm thanh nói chuyện vô cùng cuồng vọng này, lông sói toàn thân bắt đầu dựng ngược thẳng lên, trong đôi mắt tràn ngập giận dữ.
- Ngươi nói cái gì?!
Con mắt đỏ tươi hạ xuống, rơi vào trên người Bộ Phương dựa trên ván cửa.
- Nhìn cái gì, không phải là ta nói.
Bộ Phương dựa vào cánh cửa, mặt không cảm xúc nhàn nhạt trả lời.
Đôi mắt Kim Đao co rụt lại, ánh mắt xoay chuyển, rơi trên người Tiểu U bên cạnh. Nhưng Tiểu U là nữ nhân, cho nên ánh mắt Kim Đao lại di chuyển một chút, rơi vào trên người Nam Cung Vô Khuyết đang đặt mông ngồi dưới đất.
Nam Cung Vô Khuyết sửng sốt, nhanh chóng kẹp chặt chân, vô cùng khẩn trương nói:
- Chắc chắn không phải ta, ta là người không thích phô trương.
Mũi sói Kim Đao trong thở phì phò ra một hơi khí trắng, nhìn dạng người kinh sợ như vậy, cũng không có khả năng nói ra lời cuồng vọng như vậy.
Bộ dạng Lạc Đan Thanh vô cùng suy yếu... Đương nhiên bị Kim Đao xem nhẹ.
Cái tên yếu ớt đó... Căn bản không đủ gây nên sợ hãi.
Ong...
Tiểu Bạch rơi xuống, trong con ngươi của hắn ta đang không ngừng lóe lên tia sáng màu đỏ và màu tím.
Một lần nữa, Tiểu Bì hóa thành bộ dáng nhỏ nhắn xinh xắn, cuộn lại ở trên đỉnh đầu Tiểu Bạch, đôi mắt kép xoay tròn trực tiếp nhìn chằm chằm Kim Đao, bọt khí từ trong miệng phun ra.
Tiểu Bạch đứng tại chỗ, những mảnh vụn của Thí Thần Đao bị tiêu hóa bên trong cơ thể, hắn ta bắt đầu xuất hiện một chút biến hóa.
Kim Đao gào lên một tiếng, khí tức áp lực tràn ngập ra ngoài.
Hắn ta cúi đầu xuống, há mồm gào thét.
- Là người phương nào đang làm nhục bản hộ pháp! Cút ra đây!!
Đôi mắt Kim Đao đỏ lên, gào thét ra những tiếng đinh tai nhức, con ngươi của hắn ta gắt gao nhìn chằm chằm tửu lâu. Hắn ta biết rõ, người đó đang đợi trong tửu lâu này! Chắc chắn là vậy!
Hình như rất nhiều người nhớ ra chuyện gì đó, sắc mặt hơi thay đổi, sau đó là toát ra vẻ hưng phấn.
Rất nhiều người biết nội tình bên trong Vân Lam Tửu Lâu thì đều toát ra vẻ mặt xem kịch vui.
Bọn họ đợi ở phía xa, quan sát cẩn thận từng li từng tí.
- Còn có con chó bất khả chiến bại đó nữa!
- Con chó mập trong tửu lâu của Bộ lão bản... Tuy nó béo, nhưng sức chiến đấu của nó thật sự rất lớn!
- Con chó kia ta biết, mỗi lần qua đều đang ngủ... Bây giờ giống như càng mập hơn rồi!
Rất nhiều người rỉ tai thì thầm với nhau, bọn họ đã đoán được người nói chuyện đó là ai.
Lần trước lúc Cẩu gia ra tay chấn nhiếp toàn bộ Đan Phủ, có rất nhiều người biết, cho nên lần này trong lòng mọi người cũng vô cùng mong đợi.
Nhưng có người lạc quan thì cũng có người cảm thấy bi quan.
Bởi vì con Kim Lang trước mắt này, thực lực của nó thật sự rất kinh khủng.
Đối phương là cường giả đến từ Tiềm Long Vương Đình Thánh Địa, tồn tại tiếp cận tới cảnh giới Đại Năng... Hắc Cẩu này thật sự có thể đối phó được đối phương?
Không có ai biết rõ, nên rất nhiều người hiếu kỳ.
Con mắt của Lạc Đan Thanh cũng hơi hơi sáng lên.
Trong lòng của hắn ta hiện ra một tia hi vọng.
Mặc dù thực lực Kim Đao mạnh lên, nhưng... Kim Đao lại mất đi Thí Thần Đao. Có lẽ Cẩu gia thật sự có thể đánh nhau với hắn ta một trận!
Không chừng... Kết cục cũng không phải như hắn ta nghĩ!
Tất cả mọi người đều có chút chờ mong, ánh mắt lần lượt nhìn về phía tửu lâu.
Mà bên trong cánh cửa lớn bằng đồng, có rất nhiều âm thanh nhỏ vang lên.
Sau đó, một bóng đen bắt đầu từ từ bước ra từ bên trong cánh cửa, bước đi diêm dúa lòe loẹt như bước chân mèo, thịt mỡ toàn thân đều đang run lên.
Đây là một con Hắc Cẩu.
Vẻ mặt của rất nhiều tên Kim Giáp Vệ đều đờ đẫn nhìn xem ai dám ầm ĩ với hộ pháp. Nhưng không ai nghĩ tới đó lại là một con chó.
Hơn nữa còn là một con chó béo!
Cái con chó béo này lấy dũng khí từ đâu mà dám thách đấu với chó sói ?
Mắt sói của Kim Đao co rụt lại, gắt gao nhìn chằm chằm Cẩu gia, nhưng lại không phát hiện được khí tức trên thân Cẩu gia.
Con chó béo này dường như có chút thâm bất khả trắc*.
*thâm bất khả trắc: ám chỉ một người, một nhân vật nào đó thâm sâu khó lường có thể tiếp xúc đối mặt mà cũng không thể biết được họ ra làm sao trong lòng họ đang nghĩ gì và trong đầu đang tính toán gì cũng như khả năng, nội lực, võ công của họ như thế nào, thâm sâu đến mức không hiểu được, thường sử dụng để chỉ các cao thủ.
Nhưng thật sự là thâm bất khả trắc hay là... cố lộng huyền hư*?
*cố lộng huyền hư: cố làm ra vẻ cao siêu, ra vẻ có chuyện
Kim Đao hơi đắn đo khó định.
Nhưng bây giờ hắn ta đã tăng thêm cấp bậc lên. Hắn ta đã lấy được sự gia trì của ngôi sao Thánh Địa đang chiếu rọi trên hắn ta, sức chiến đấu vô hạn thậm chí còn tới gần cảnh giới thần hồn tám bậc Hồn Thê.
Cho nên hắn ta không sợ.
Chỉ là một con chó... Hắn ta căn bản không sợ!
Kim Đao đứng thẳng người, trên người tản ra ánh sáng mờ ảo, ánh sáng này hơi hơi run lên.
- Chỉ là một con chó béo... Cũng dám giễu cợt bản hộ pháp, đúng là không biết sống chết!!
Kim Đao nhếch môi, ở giữa răng nanh dữ tợn có hôi dầu lưu lại.
Bùm!!
Mặt đất nổ tung, ngay lập tức, cơ thể Kim Đao hóa thành một luồng sáng phóng nhanh về phía Vân Lam Tửu Lâu, mục tiêu chính là con chó béo đang từ từ bước ra, thịt mỡ toàn thân run lên.
Trong miệng Tiểu U ngậm cái que cay, nhìn Cẩu gia bước ra, ánh mắt sáng lên, đại nhân muốn ra tay sao?
Con sói ngốc này đúng là ngu thật, ngàn vạn lần không nên quấy rầy lúc đại nhân đang ngủ.
Một khi quấy rầy đại nhân đang ngủ, hậu quả sẽ vô cùng thảm.
Giờ phút này Tiểu Bạch dường như kịp thời... Đứng yên không nhúc nhích, trong đôi mắt có tia sáng đang lóe lên.
Bộ Phương hơi cau mày, khóe miệng giật giật một cái.
- Không thể nào, lại ăn tới gặp sự cố nữa à? Lần trước ăn một ít trang bị Thí Thần cũng gặp sự cố.
Hồi trước Tiểu Bạch xảy ra sự cố, ngủ say rất lâu, chẳng lẽ lần này bởi vì thôn phệ Thí Thần Đao, lại muốn xảy ra sự cố nữa sao?
Rầm rầm rầm!!
Sau khi thực lực của Kim Đao gia tăng lên, tốc độ của hắn ta vô cùng nhanh. Trong tích tắc hắn ta đã xuất hiện trước Vân Lam Tửu Lâu.
Hắn ta đã sớm nhìn tửu lâu này không vừa mắt. Bốn phía xung quanh đều bị hắn ta biến thành đất bằng, kết quả chỉ có vị trí này hoàn hảo không chút hư hỏng.
Làm sao có thể cho phép chuyện này xảy ra được cơ chứ?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận