Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2338: Đại sư Địa Cấp Thần Trù (2)

Notice: Undefined offset: 147
Hơn nữa, đi cùng với tiếng rít gào còn có một cỗ thần thức trùng kích, trong nháy mắt đã tấn công tới.
Nếu như là Đại Thánh bình thường, dưới áp lực của thần thức này có thể sẽ bị nghiền áp thành ngu ngốc trong nháy mắt.
Bộ Phương nhướng mày, trong mắt hắn lộ ra vẻ tức giận.
"Không oán không thù lại ra tay thâm độc, đúng là quá phận."
Cho nên thần thức của Bộ Phương cũng nổi lên cuồn cuộn giống như hóa thành một thanh đao sắc bén, trong nháy mắt đã đánh trả lại.
Thần thức của Bộ Phương mạnh bao nhiêu.
Đây chí là có Thái Cực Lưỡng Nghi Tinh Thần Hải chống đỡ nên vô cùng cường hãn, không hề yếu hơn Thần Chi chút nào.
Oành!
Hai cỗ thần thức va vào nhau.
Im hơi lặng tiếng mà giao chiến.
Một âm thanh của tiếng rên vang lên.
Ngay sau đó, một loạt tiếng đồ vật lộn xộn va vào nhau cũng phát ra!
- Đáng chết! Đáng chết mà!
Gian phòng Thần Trù.
Có một bóng người đi ra.
Đó chính là một lão giả, lão giả có bộ râu trắng, trong đôi mắt của hắn ta tràn đầy vẻ hung tợn.
Hắn ta nhìn thấy Bộ Phương, phát hiện hắn chỉ là một tên tiểu tử, trong ánh mặt chớt phun ra ngọn lửa.
- Ngươi chính là tiểu tử quấy rầy ta, làm hại ta nấu nướng thất bại ở bước cuối cùng! Ngươi muốn chết à?
Lão giả nhìn sang Bộ Phương, trong mắt của hắn ta bộ phát ra sát ý.
Một thanh niên không coi hắn ta ra gì.
Hắn nhìn thấy tu vi của Bộ Phương, chính là thực lực Bán Thần.
Thực lực này ở trước mặt Nhất Tôn Thần Chi như hắn ta chỉ giống như con kiến hôi.
Mà Thần Trù trong đại lâu này khi nhìn thấy hắn ta đều khúm na khúm núm bởi vì tu vi của hắn ta...
"Tiểu thanh niên trước mặt này lại dám phản kháng!"
Ong...
Thân hình giống như thuấn di.
Trong nháy mắt, lão giả đã biến mất tại chỗ.
Thời điểm hắn ta xuất hiện một lần nữa chính là ở trước mặt Bộ Phương.
Hắn ta nâng lên bàn tay giống như ưng trảo, ánh mắt vô cùng dữ tợn, một chưởng đó hướng tới mặt của Bộ Phương mà nện xuống.
- Ngươi có biết phá hỏng việc nấu nướng của ta có tội lớn thế nào không?
- Ta muốn nói chuyện với cấp cao của Thần Trù Cung!
Lão giả kia kêu gào hung dữ, tính tình rất tệ.
Ong...
Ở phía xa, bên trong Truyền Tống Trận.
Quang hóa tỏa ra ngoài.
Mỹ nữ tóc vàng kia vốn dĩ đã rời đi mà lại xuất hiện lần nữa, giờ phút này mặt mũi nàng ta tràn đầy vẻ lo lắng.
Bỗng nhiên nàng ta nhớ tới, phòng ở của Bộ Phương hình như đã bị vị Địa Cấp Thần Trù có tính tình kì lạ kia chiếm giữ!
Nàng ta cũng chỉ là nhất thời không nhớ ra.
Vừa nghĩ tới liền quay lại, nàng ta sợ Bộ Phương sẽ trêu chọc vị Địa Cấp Thần Trù kia.
"Vị Thần Trù ấy lại chính là động một chút liền giết người tồn tại đấy!"
Nhưng mà đến khi nàng ta đi ra khỏi Truyền Tống Trận liền thấy vị đại sư kia giơ bàn tay tát về phía mặt Bộ Phương!
Sắc mặt nàng ta đột nhiên trở nên trắng bệch!
"Đúng là... Vị Địa Cấp Thần Trù có tính tình thô bạo kia đã nổi giận!"
"Phải làm sao bây giờ?"
"Tuy rằng thanh niên Bộ Phương có thiên phú yêu nghiệt, thế nhưng cũng chỉ là Bán Thần."
"Trên cơ bản thì Địa Cấp Thần Trù đều là Thần Chi đấy!"
- Đại... đại nhân dừng tay đi! Vị tiên sinh này cũng là Thần Trù vào Lầu Quý Tân để ở...
Mỹ nữ tóc vàng không có cách nào nên chỉ có thể kiên trì la lên.
Có lẽ vị Địa Cấp Thần Trù có thể nể mặt mũi Thần Trù Cung của bọn họ mà khiêm tốn đi một chút.
"Hả?"
Nhưng mà vẻ hung giữ trong mắt của lão giả đó và động tác trong tay cũng không giảm.
Đôi mắt của ông ta bỗng nhiên nhìn về vị trí của mỹ nữ tóc vàng.
Một cái liếc mắt kia, suýt chút nữa đã dọa cho mỹ nữ tóc vàng ngã ngồi xuống đất.
Đó chính là đôi mắt tràn ngập sát khí.
- Thần Trù sao? Tên tiểu tử này hả? Xem như hắn là Thần Trù thì sao chứ? Đã quấy rầy việc nấu nương của ta thì phải giết!
Lão giả rít gào.
Một cái tát giáng xuống, dường như hư không cũng sắp vỡ ra đến nơi.
Trong lòng mỹ nữ tóc vàng trở nên tuyệt vọng.
"Quả nhiên, những đại sư Thần Trù đều là hạng người có tính tình kỳ quái!"
"Gian phòng kia ban đầu chính là thuộc về Bộ Phương nhưng mà lại bị vị đại sư này chiếm lấy làm nơi nấu nướng..."
"Thế mà bây giờ vị đại sư này lại trách tội ngược lên người Bộ Phương."
"Một chưởng Thần Chi!"
"Nếu như đánh thật, đầu của Bộ Phương có khả năng cũng phải nổ tung!"
Mỹ nữ tóc vàng tuyệt vọng, nàng ta che mắt, thậm chí còn không dám nhìn tiếp...
Bộ Phương thản nhiên nhìn lão giả kia, hắn thấy khuôn mặt dữ tợn của lão giả và cái tát mà hắn ta đánh về phía mình.
Bỗng nhiên hắn há miệng rồi nhẹ nhàng thở ra một hơi.
- Cho nhau mặt mũi... Loại người như ngươi sẽ không đáng để cho ngươi mặt mũi.
Bộ Phương thản nhiên nói.
Lời nói vừa dứt.
Một bàn tay giơ lên.
Ba!
Một chưởng mà lão giả kia nện xuống lập tức bị Bộ Phương giữ lại!
Bầu không khí trong nháy mắt trở nên đình trệ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận