Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1226: Bí mật của Nam Cương (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tuy nhiên, hôm nay Bộ Phương quay trở về đây không phải là ở lại trong cửa tiệm Phương Phương để nhàn rỗi ngắm cảnh hoa nở hoa tàn, hắn phải giúp Nghê Nhan khôi phục ký ức, khống chế Tinh La Thiên Bàn.
Như vậy Bộ Phương mới có thể coi như là đã hoàn thành tạm thời nhiệm vụ, mới có thể để cho Nghê Nhan dùng Tinh La Thiên Bàn giúp hắn... Ủ rượu.
Muốn ủ một vò rượu ngon quả thực có chút phiền phức.
Cho dù là lựa chọn nguyên liệu, hay là kỹ thuật ủ rượu... đều tiêu tốn không ít tinh lực và thời gian của Bộ Phương.
Chính vì như vậy, Bộ Phương mới càng có thêm hứng thú với Hoàng Tuyền Nại Hà Tửu.
Hắn không thể chờ đợi được mà muốn nấu rượu Hoàng Tuyền Nại Hà Tửu rồi.
Vì vậy, sau khi Bộ Phương nghỉ ngơi, hắn lôi Nghê Nhan đang nằm ngủ say như chết trong phòng dậy... , bắt tay vào hành trình khôi phục ký ức.
Lần này, Bộ Phương cùng Nghê Nhan cần phải đi tới Thiên Cơ Tông, nơi mà Nghê Nhan ở lại lâu nhất.
Nghê Nhan phản đối trong lòng về việc đi tới Thiên Cơ Tông, bởi vì bây giờ nàng chỉ muốn được ngủ.
Nàng cần ngủ thật nhiều để đảm bảo rằng sức mạnh Tinh Thần trong cơ thể không nổ tung lên.
Bị Bộ Phương dựng dậy, bước lên Linh thuyền.
Nhờ có Linh thuyền, mà việc đi tới Thiên Cơ Tông rất thuận tiện.
Nghê Nhan là Thánh Nữ của Thiên Cơ Thánh, tất nhiên trên người nàng có rất nhiều đồ tốt, đương nhiên cũng không thể thiếu được Linh thuyền, phương tiện đi lại nhanh chóng phố biến nhất ở Đại Lục Tiềm Long.
Hơn nữa Linh thuyền của Nghê Nhan còn là loại có chất liệu rất tốt, tốc độ cực kỳ nhanh.
Gào thết mà bay đi trong hư không, tựa như là kéo thành một đường mỏng vậy.
Hai người ngồi trên Linh thuyền, rời khỏi Đế Quốc Thanh Phong, đi tới Thiên Cơ Tông.
...
Bùm bùm bùm!
Phía trên vòm trời ở Thập Vạn Đại Xuyên.
Mây đen giăng kín, phát ra một tiếng nổ vang vọng, giống như sấm sét đang lập loè ở trong đó.
Ngay sau đó, một chiếc Linh thuyền xé rách hư không đi ra, bay lơ lửng trên không trung.
Tử Tôn ngồi xếp bằng trên Linh thuyền, những sợi tơ màu tím đầy đầu giống như vô số trường kiếm đâm vào trong hư không.
Như thể muốn chọc cho hư không thành từng lỗ thủng.
Tử Tôn đứng lên trên Linh thuyền, trên cơ thể của hắn tràn ngập năng lượng đáng sợ.
Hắn bắt chéo tay lại, nhảy ra khỏi Linh thuyền, bước đi trên không trung.
- Vùng đất Nam Cương... quả thật là một nơi heo hút, tại sao người cầm được Tinh La Thiên Bàn lại chạy tới một nơi cằn cỗi như vậy chứ?
Tử Tôn cảm nhận được linh khí mỏng manh trong không khí, lông mày không khỏi nhăn lại, có chút nghi hoặc.
Linh khí trong Thao Thiết Cốc dồi dào như vậy, nhưng đối phương lại không chọn ở trong Thao Thiết Cốc mà lại chạy tới Nam Cương lạc hậu, cằn cỗi này.
Vạn năm nay, Nam Cương vẫn luôn là vùng đất tương đối lạc hậu, heo hút ở Đại Lục Tiềm Long, có điều là cho dù ở một nơi cằn cỗi như thế này, cũng có thể có vài người thông minh tài giỏi xuất hiện, bọn họ có thể bước vào Thần Thể Cảnh chân chính ở một nơi cằn cỗi như vậy.
Thần Cảnh ở trong Vương đình Tiềm Long nhiều như rau cải trắng vậy, nhưng ở Nam Cương này, vạn năm cũng không có một vị Thần Cảnh nào xuất hiện, chuyện này cũng là một loại kỳ quái.
Theo như sách cổ ghi chép lại, Nam Cương của mấy vạn năm trước khác xa so với hiện tại, Nam Cương lúc đó linh khí dồi dào, thiên tài xuất hiện rất nhiều.
Đáng tiếc, không biết từ bao giờ, Nam Cương đã xuống dốc rồi.
Đương nhiên, hôm nay Tử Tôn đến đây tất nhiên không phải để dò xét những kỳ quái này.
Mục tiêu của hắn là người nắm giữ Tinh La Thiên Bàn, hắn mới không cần tốn nhiều thời gian như vậy để tìm hiểu bí mật này.
Chắc chắn ở Nam Cương có cất giấu bí mật, nhưng Tử Tôn không có hứng thú với bí mật này.
Bên trong Thập Vạn Đại Xuyên.
Trên cây Mạn Ma La, từng vị cường giả Thiên Hư Cảnh đến từ Khư Ngục đột nhiên mở mắt ra.
Bọn họ ngẩng đầu lên, thần mang trong ánh mắt bật ra, xé rách trời xanh, nhìn thẳng vào Tử Tôn kia.
Khí tức của Tử Tôn quá chói mắt, giống như là một vầng mặt trời chói chang, không muốn để cho bọn họ chú ý cũng hơi khó.
Bùm bùm bùm!
Khí tức của mấy cường giả Thiên Hư đồng thời trào ra, hóa thành từng luồng năng lượng phóng lên trời, bao vây Tử Tôn ở trong đó.
Tử Tôn khẽ nheo mắt, không khỏi có chút kinh ngạc trong lòng.
Khư Ngục lại phái nhiều cường giả Thiên Hư như vậy xuất hiện ở Nam Cương?
Chuyện này rút cuộc là có ý gì?
Tử Tôn cảm thấy nghi hoặc trong lòng, nhưng sự nghi ngờ đó cũng không kéo dài quá lâu.
Hắn giơ tay lên, đôi mắt đang nhắm nghiền trong lòng bàn tay đột nhiên mở ra, một cỗ minh khí quấn vòng quanh cánh tay của hắn, khí tức kỳ dị tản ra.
Đám cường giả Thiên Hư trên cây Mạn Ma La lập tức cả kinh, cảm nhận được khí tức của Ma Nhãn, đều là khí tức bay tản ra, không thèm để ý đến Tử Tôn nữa. Trên người Tử Tôn lại có khí tức của Ma Chủ, điều này làm cho rất nhiều cường giả Thiên Hư không dám mạo phạm.
Tử Tôn liếc nhìn cây Mạn Ma La như một con quái vật khổng lồ một cái xuyên thấu qua tầng mây đen kịt kia, hắn hít sâu một hơi rồi bước đi trên không trung.
Vừa bước ra một bước, bóng dáng của hắn đã lao ra xa bên ngoài hàng trăm dặm, lao về phía cảm ứng được khí tức của Tinh La Thiên Bàn với tốc độ cực kỳ nhanh.
...
Huyễn Hư Linh Trạch.
Tới gần bờ biển Vô Tận Hải.
Làn sóng dữ dội đột nhiên nổi lên, sóng biển kia lao về phía trước với tốc độ vô cùng nhanh.
Nếu như nhìn kỹ, tất cả mọi người đều phải hít sâu một hơi, bởi vì bên trên ngọn sóng đó chồng chất một đống sinh linh với bộ dạng khác nhau. Trong đó, đầu đàn là một con tôm màu vàng khổng lồ.
Những sinh linh này lướt đi trên sóng, đánh thẳng tới Huyễn Hư Linh Trạch.
Trên bầu trời Huyễn Hư Linh Trạch, một chiếc Linh thuyền đang lao xẹt qua chân trời, sau đó, bất ngờ dừng lại ở trên đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận