Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1190: Đây chắc hẳn là một vị Thánh Nữ giả (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mạc Thiên Cơ buông tay xuống bàn ăn, gõ nhẹ mặt bàn nói.
Nghê Nhan nhìn Mạc Thiên Cơ rồi suy tư một hồi.
Bỗng nhiên, trong hai tròng mắt nàng ta phát sáng, một sự đau đớn kịch liệt lại truyền ra.
Nghê Nhan khịt mũi, sắc mặt tái nhợt, cúi đầu.
Hồi lâu sau, Nghê Nhan ngẩng đầu lên nhìn về phía Mạc Thiên Cơ...
Dường như có một nét mệt mỏi trong mắt nàng ta.
- Ta là Thất trưởng lão Nghê Nhan của Thiên Cơ tông, ta xác thực không biết ngươi, ngươi đừng có bởi vì ta xinh đẹp mà dám lôi kéo làm quen...
Ba búi tóc đen của Nghê Nhan tản xuống, nàng ta nâng lên cánh tay trắng nõn xoa mi tâm chính mình, nói với Mạc Thiên Cơ.
Bộ Phương ngồi ở một bên lập tức ngẩn ngơ, Thất trưởng lão Thiên Cơ tông...Đây là thân phận của Nghê Nhan cách đây bao lâu rồi chứ.
- Vị này chính là Bộ lão bản, lão nương thường xuyên ăn nhờ ở đậu trong tiệm của hắn, hắn có thể chứng minh thân phận của ta!
Nghê Nhan nâng mắt lên nhìn thấy Bộ Phương, và sau đó dường như nghĩ ra điều gì đó chỉ vào Bộ Phương nói.
Mạc Thiên Cơ nhìn Nghê Nhan.
Hắn ta giơ tay lên, ánh sáng màu vàng tóe ra trên tay, hóa thành một tinh bàn, hắn ta bấm ngón tay tính toán.
Hắn ta thở dài một hơi, đứng lên.
Nghê Nhan không chết, xác thực là vô cùng may mắn. Tinh La Thiên Bàn bị hủy nhưng năng lượng trong Tinh La Thiên Bàn kết nối với Thiên Đạo đã được hợp nhất với Nghê Nhan.
Đây chính là năng lượng tương liên cùng Thiên Đạo Tiềm Long đại lục, uy năng cực kỳ đáng sợ.
Một khi dung hợp, lực lượng của Nghê Nhan làm sao có thể chịu nổi, cho nên tự động phong bế lại.
Vừa được phong bế cũng khiến cho Nghê Nhan mất đi một nửa trí nhớ.
Trí nhớ Nghê Nhan hôm nay vừa lúc dừng lại trước khi nàng ta đi vào Thiên Cơ Thánh Địa. Đó là kí ức về nơi nhỏ bé trước đây của nàng ta, nàng ta biết Bộ Phương, nên bây giờ nàng ta cũng nhận ra một mình Bộ Phương.
Thật không ngờ lại có thể phát sinh chuyện này...
Mạc Thiên Cơ cũng tuyệt đối không có tính toán đến.
Có lẽ như thế này đã là kết cục tốt nhất rồi, Nghê Nhan không chết, nhưng lại dung hợp năng lượng Tinh La Thiên Bàn, nói cách khác, hôm nay Nghê Nhan cũng tương đương chính là Tinh La Thiên Bàn.
Chỉ cần nàng ta có thể hiểu được điều khiển năng lượng Tinh La Thiên Bàn kia.
Đây xem như trong cái rủi có cái may.
Bộ Phương nhìn Nghê Nhan đột nhiên trở nên quen thuộc, khóe miệng kéo ra. Trước kia Nghê Nhan xác thực ăn chùa nhiều thứ của hắn, cũng xác thực thỉnh thoảng ưa thích tự gọi mình là lão nương.
Người phụ nữ này ngủ một giấc, như là biến trở về à.
Nhưng mà nói thật thì Nghê Nhan như vậy vẫn lại khiến cho Bộ Phương cảm thấy quen thuộc hơn.
Bỗng nhiên trong đầu Bộ Phương vang lên hệ thống nhắc nhở.
Lời nhắc nhở này lại khiến cho ánh mắt Bộ Phương trở nên cổ quái, hắn nhìn Nghê Nhan, người nữ này... Bây giờ chính là Tinh La Thiên Bàn rồi hả? Vậy rượu Hoàng Tuyền Nại Hà của chính mình có phải phụ thuộc vào người phụ nữ này không?
- Bộ lão bản, đa tạ chiếu cố Thánh Nữ điện hạ mấy ngày nay, hôm nay Thánh Nữ đã tỉnh, cũng là thời điểm tại hạ mang Thánh Nữ trở về.
Mạc Thiên Cơ đứng lên, sắc mặt ngưng trọng nhìn Bộ Phương.
Bộ Phương sửng sốt, muốn đem đi rồi sao? Rượu Hoàng Tuyền Nại Hà của hắn vẫn cần Nghê Nhan giúp đây này.
Nghê Nhan nghe xong nhưng sắc mặt biến đổi mạnh, thân hình đột ngột đứng dậy chạy khỏi vị trí và trốn sau lưng Bộ Phương.
- Lão nương mới không cần đi theo ngươi vào thánh địa gì đó. Lão nương muốn ở chỗ này!
Nghê Nhan nói.
- Thánh Nữ điện hạ, đừng náo loạn nữa, dung hợp Tinh La Thiên Bàn xong, thân phận của ngươi đã sớm không giống với lúc trước.
Mạc Thiên Cơ ngưng trọng nói.
- Ta mặc kệ cái gì giống với không giống. Bộ lão bản ở đây có thể cho ta ăn ngon đấy, thánh địa ngươi nói có thể sao?
Nghê Nhan kéo kéo khóe miệng, mắt liếc thấy Thánh Sư.
Mạc Thiên Cơ sững sờ, có chút im lặng.
Thánh địa cũng không phải tửu lâu nha...
Thánh Nữ đại nhân thật sự thay đổi rồi... Biến thành một đồ tham ăn, trước kia nàng không phải là như thế.
Các đệ tử xung quanh vẻ mặt ngây ngốc, bọn họ xem đến bây giờ vẫn còn không có biết rõ được chuyện gì đang xảy ra. Bọn họ chỉ là ngơ ngác nhìn xem Thánh Nữ trở nên khác biệt rất nhiều so với trong ấn tượng của bọn họ.
Thánh Nữ mất trí nhớ? Không nhận biết Thiên Cơ Thánh Địa bọn họ rồi hả?
- Thánh Nữ đại nhân, đừng nghịch nữa, bộ dạng ngài như vậy sao có thể xứng với kỳ vọng cao mà Mạc bà bà giao phó đối với ngài chứ. Trở về Thánh địa cùng chúng ta đi!
Trên mặt một vị đệ tử lộ ra vẻ bi thương, thành khẩn nói.
Mạc bà bà...
Trên mặt Nghê Nhan hiện lên vẻ mờ mịt, ngay sau đó, Tinh Thần Quang Huy trong đôi mắt chợt lóe, trong óc lại truyền đến đau đớn kịch liệt.
- Ta ở chỗ tửu lâu này không đi đâu cả! Ta đều không biết các ngươi, vì sao phải đi với các ngươi! Đừng mơ tưởng lôi kéo làm quen cùng lão nương!
Nghê Nhan xoa mi tâm chính mình nói.
Thánh Nữ điện hạ tuyệt đối không thể ở lại chỗ này...
Sắc mặt Mạc Thiên Cơ âm trầm xuống, đối với Nghê Nhan đang cố tình gây sự, hắn ta có chút tức giận.
Một áp lực đáng sợ phát ra từ phía hắn ta, áp lực đó khiến rất nhiều đệ tử Thánh Địa xung quanh hắn ta cảm thấy bất an.
- Từ hôm nay trở đi, ngươi chính là Tinh La Thiên Bàn, không phải Thiên Cơ Thánh Nữ. Phải trở lại thánh địa cùng bản tôn! Nếu ngươi bị ma đầu Minh Khư ám sát chết... Toàn bộ đại lục đều sẽ triệt để sụp đổ, sẽ bị Minh Khư tấn công!
- Cái điếm nhỏ này không giữ được ngươi.
- Cho nên... Có đi hay không, không phải do ngươi!
Lời nói Mạc Thiên Cơ lạnh như băng, giọng điệu đầy vẻ tự tin chắc chắn không thể nghi ngờ, mọi người sợ hãi không dám nói ra.
Nghê Nhan bị lời nói của Mạc Thiên Cơ làm cho choáng váng.
Bỗng nhiên Bộ Phương đang một mực ngồi ở trên mặt ghế cử động rồi!
Bộ Phương chậm rãi đứng lên, chắn chính giữa Mạc Thiên Cơ và Nghê Nhan, cũng vừa vặn chặn ánh mắt Mạc Thiên Cơ đang chằm chằm vào Nghê Nhan.
- Mạo muội cắt ngang một chút, điếm nhỏ không giữ nổi Nghê Nhan... Là ai cho ngươi dũng khí nói như vậy?
Bộ Phương ngẩng đầu lạnh nhạt nói, mặt không biểu tình nhìn Mạc Thiên Cơ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận