Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1352: Trời xanh, biển xanh, nướng sò (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lạch cạch lạch cạch.
Giáp xác Sò Long Văn Tử bật ra, lộ ra thịt sò trắng nõn bên trong.
Thịt sò trắng nõn màu mỡ dần dần co lại, tràn ra một vẻ xinh đẹp tươi sáng, có chút dầu thẩm thấu ra ngoài.
Mà Bộ Phương dùng dao cạo sạch dầu trên thịt sò.
Khiến cho phần thịt của con sò càng bóng bảy lấp lánh hơn.
Mùi thơm bay lên, lay động vị giác người khác.
Tiểu Hoa nhìn xem thịt sò thơm ngon, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ hưng phấn.
Phía xa xa.
Tiểu U thì học theo phương thức của Bộ Phương, bắt đầu đi dụ dỗ đám Sò Long Văn Tử.
Nhưng mà nàng không hiểu chi tiết lắm nên chậm chạp không dám đổ muối.
Bỗng nhiên, đôi mắt Tiểu U nhíu lại, đã tìm được một vị trí, túm một nắm muối, vứt vào đó, sau đó hai chân thon dài mở ra, cong chân chạy ra hướng xa xa.
Sợi tóc đen thẳng rủ xuống, đôi mắt đen kịt cũng gắt gao nhìn chằm chằm vào vị trí đổ muối.
Hồi lâu sau... Nhưng lại cũng không trông thấy động tĩnh gì.
- Chẳng lẽ... Không ra?
Tiểu U nhíu mày, theo lý mà nói, chắc có lẽ không có sai lầm mới đúng mà.
Tiểu U bưng lấy cái bình kia, đi tới vị trí rải muối trước đó.
Bỗng nhiên.
Bãi cát bắt đầu chuyển động.
Biên độ rung cực kỳ kịch liệt, mà ngay cả bọn người Bộ Phương đang nướng đồ ở phía xa cũng không khỏi ngờ vực nhìn qua đây.
Bùm!
Bãi cát nổ tung.
Tiếng nổ trong tích tắc, một bóng đen cực lớn lao ra khỏi bãi biển, mũi tên nước to như cột nước vừa to vừa thô đột nhiên bắn xuống.
Thân hình Tiểu U nhanh chóng lướt ngang, huyễn hóa ra từng bóng hư ảnh, tránh qua, tránh lại sự công kích của cột nước.
Về sau, Tiểu U mới ngẩng đầu nhìn về phía sinh linh trước mắt.
Vừa ngẩng đầu nhìn, không khỏi hít một hơi khí lạnh.
- Thật lớn... Sò Long Văn Tử... Thật lớn!
Đây là một con Sò Long Văn Tử lớn khoảng chừng một cái phòng ốc, bên trên đều có vầng sáng nhàn nhạt đang nhấp nháy, như muốn bắn ra vầng sáng sáng chói.
Xa xa, Bộ Phương thấy được Sò Long Văn Tử này, tròng mắt lập tức co rụt lại.
- Nữ nhân này vận khí tốt như vậy sao? Sò Long Văn Tử Vương cũng bị phát hiện ra! Tử Sò Vương nha... Thế mà lại là nguyên liệu nấu ăn Thần Thể Cảnh, hương vị tuyệt đối, cực kỳ ngon!
Bộ Phương sợ hãi cảm thán. Về sau khóe miệng co lại:
- Hỏng rồi! Nhất định phải đi ngăn cản Tiểu U, nếu không nữ nhân này lại sẽ đánh nát Tử Sò Vương cho mà xem!
Nhưng trong tay Bộ Phương vẫn còn bận việc, không thể rời tay ra nha...
Quay đầu nhìn thoáng qua Tiểu Hoa mặt mũi tràn đầy ngây thơ như cún đang nhìn qua thịt sò nướng vàng óng ánh, Bộ Phương híp híp mắt.
- Tiểu Hoa, đợi lát nữa muội rắc đều gia vị này lên bên trên miếng thịt sò, được không?
Bộ Phương hỏi.
- Được ạ!
Tiểu Hoa rất nghiêm túc nhận lấy chén đĩa chứa đồ gia vị mà Bộ Phương đưa tới, nhẹ gật đầu.
Khóe miệng Bộ Phương nhếch lên, tiểu nha đầu này thực nghe lời, sau đó xoay người chạy tới vị trí Tiểu U.
Hắn... Muốn đi cứu Tử Sò Vương.
Tiểu U nhìn xem Tử Sò Vương cực lớn, minh khí trên người chậm rãi bốc lên...
Nàng giơ một tay lên, trong đôi mắt lập tức trở nên lạnh như băng:
- Chết!
Tiểu U thản nhiên nói.
Sau đó, thân hình của nàng nhanh chóng bắn ra, phảng phất là hóa thành một luồng ánh sáng.
Nhưng mà ngay tại thời điểm một chiêu của nàng sắp đánh tới phía trên Sò Long Văn Tử kia.
Một bóng người đột nhiên xuất hiện ở xuất hiện ở trước mặt của nàng, một cước đạp bay con Sò Long Văn Tử Vương kia.
Ầm ầm!
Thân thể cao lớn của Sò Long Văn Tử Vương lập tức bị đạp bay, lăn mình quay cuồng trong chốc lát, cát đá bay mịt mù.
Tiểu U có chút khó hiểu nhìn xem Bộ Phương ngăn trở nàng.
- Đây là Sò Long Văn Tử Vương, một loại nguyên liệu nấu ăn mỹ vị không kém gì tôm Huyết Long, khi chúng ta ra tay đối với nguyên liệu nấu ăn, thì nên nhẹ nhàng một chút.
Bộ Phương nói.
Một loại nguyên liệu nấu ăn không kém gì tôm Huyết Long? Con mắt Tiểu U lập tức sáng ngời, trong đầu hiện ra cái loại cảm giác được ăn Tôm Huyết Long Om Dầu.
Nuốt nuốt nước bọt, Tiểu U nhẹ gật đầu.
Phía xa xa, Tử Sò Vương lại ý định chui vào ở trong chỗ sâu bãi cát một lần nữa.
Thế nhưng mà Bộ Phương xuất hiện ở cách đó không xa.
- Ngoi lên rồi lại còn muốn trốn à?
Một tay Bộ Phương bắt lấy vỏ con sò, từ từ kéo Sò Long Văn Tử Vương vốn đang lẻn vào bãi cát lên.
Sò Long Văn Tử Vương vẻ mặt ngây ngốc...
Nó chỉ là đi ra thổi cái bong bóng thôi mà...
Rửa ráy sạch sẽ xử lý Tử Sò Vương về sau, Bộ Phương cắt thịt Tử Sò Vương trở thành nhiều miếng, sau đó thu vào túi không gian hệ thống, mang theo Tiểu U đi đến phương hướng thuyền U Minh.
Dựa theo suy đoán của hắn, thịt sò có lẽ đã nướng chín.
Tiểu U cũng ngửi được mùi thơm tràn ngập trong không khí, không khỏi chép chép miệng liên tục.
Hóa ra cái đồ chơi kia thật có thể nấu nướng thành đồ ăn ngon nha...
Giống như là bất kỳ vật gì đến trong tay Bộ Phương đều sẽ biến thành món ăn ngon vậy... Thật thần kỳ!
Nhưng mà, thời điểm Bộ Phương cùng Tiểu U đến gần thuyền U Minh, khóe miệng hai người đều co lại, vẻ mặt không nói nên lời.
Ở bên cạnh khung nướng, Tiểu Hoa cầm lấy con sò còn muốn lớn hơn cả người mình, cắn nuốt luôn từng ngụm từng ngụm.
Ăn tới miệng chảy đầy mỡ, thở ra hơi nóng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận