Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1235: Cua ơi, đừng chạy mà! (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Vù vù! Vèo vèo!
Từng đám gai đá từ trên cầu đá bắn ra với tốc độ cực kỳ nhanh, đâm xuyên qua da thịt khiến cho máu tươi bắn tung tóe.
Tiếng gào thét thảm thiết vang lên.
Lần lượt từng cường giả của Hải Tộc kia lập tức đều bị đâm xuyên qua cơ thể, có một lực hút kỳ lạ toát ra từ bên trong gai đá, hút hết toàn bộ máu của bọn họ, hơn nữa nếu tàn hồn của những cường giả Hải Tộc kia muốn chạy trốn thì cũng sẽ bị cắn nuốt không còn một mảnh.
Cây cầu đá bắc qua hai nơi này giống như một con mãnh thú tham lam có sinh mệnh mà hấp thu máu và tàn hồn của các cường giả Hải Tộc.
Bộ Phương và Cơm Long Huyết vào miệng, thuận tiện gắp một miếng Thịt Sò Điệp Xào thơm nức bỏ vào miệng, hương vị tuyệt hảo, tỏa ra mùi thơm nồng nàn.
Rót một ngụm Băng Hỏa Ngộ Đạo Nhưỡng vào miệng, cảm giác đó mới thực sự càng thêm tuyệt vời hơn.
Bộ Phương nhìn những cường giả Hải Tộc kia hóa thành thực thể, thế nhưng toàn bộ tinh khí thần trong thi thể đều biến mất.
Thật ra mà nói, những cường giả Hải Tộc kia đều có thể coi là nguyên liệu rất tốt, thật là đáng tiếc, nguyên liệu dù có tốt đến đâu nhưng nếu không có tinh khí thần thì cũng đều trở thành đồ bỏ đi.
Sau khi ăn uống no nê, Bộ Phương từ dưới đất đứng lên, cất nồi Huyền Vũ và dao phay vào, Bộ Phương lại tiếp tục đi về phía trước.
...
Thân hình của Tử Tôn bay xẹt qua trên hư không giống như một ngôi sao băng, tốc độ kinh người, khiến cho không khí bị chèn ép đến mức phát ra từng trận nổ vang.
Bóng dáng của hắn vượt qua Thập Vạn Đại Xuyên, chẳng mấy chốc đã đi tới Đế Quốc Thanh Phong.
Trên bầu trời cao hàng nghìn mét ở Đế Đô.
Một vết nứt mỏng đột nhiên xuất hiện, trực tiếp bị người ta xé rách ra, một bóng người vọt ra từ trong đó, lơ lửng trong hư không.
Những sợi tơ đầy trên đầu của Tử Tôn đâm vào hư không giống như những thanh thép, xuyên thủng hư không thành từng lỗ thủng.
Tử Tôn đầy đầu sợi giống như chuẩn bị đâm cương châm vào hư không, hư không bị đâm ra từng lỗ thủng.
Hắn bắt chéo hai tay lại, ánh mắt như phát sáng.
Trong nháy mắt, hắn hóa thành một luồng ánh sáng rồi đáp xuống bên trong Thanh Phong Đế Đô.
Hắn cảm thấy được khí tức của Tinh La Thiên Bàn ở chỗ này.
Hắn tiếp tục bước đi, rẽ trái quẹo phải trên con phố dài tấp nập, cuối cùng đi đến trước một con hẻm tĩnh mịch.
Bước vào con hẻm, chỉ chốc lát sau, Tử Tôn đã đi tới trước quán ăn duy nhất trong con hẻm đó.
Nhìn thấy nhà hàng này, hai mắt của Tử Tôn đều không khỏi co rụt lại, cảm thấy khiếp sợ trong lòng, hắn hít vào một ngụm khí lạnh.
Bởi vì hắn thấy rằng nhà hàng này gần như giống hệt với nhà hàng mà hắn đã thấy ở Thao Thiết Cốc.
Tại sao ở hai nơi này lại có những nhà hàng giống nhau như đúc như vậy chứ?
Cửa nhà hàng mở ra, người ra vào nhà hàng vô cùng náo nhiệt.
Tử Tôn khẽ nheo mắt lại, có chút tò mò mà bước chân vào trong nhà hàng.
Một nha đầu xinh xắn cao cao đang ngồi trên ghế đi tới hỏi hắn muốn gọi món gì.
Tử Tôn nhìn thực đơn một chút, sắc mặt không thay đổi, hắn muốn tìm hiểu một chút xem nhà hàng thần bí này có gì khác biệt.
Vì vậy, sau khi Tử Tôn gọi một phần đồ ăn, hắn bắt đầu dò xét toàn bộ nhà hàng.
Thành thật mà nói, nhà hàng này thực sự không có gì đặc biệt.
Tuy nhiên, sau khi thần thức của Tử Tôn được mở rộng, hắn lại ngạc nhiên phát hiện ra rằng, Tinh Thần Lực của hắn lại không thể nào tiến vào trong phòng bếp được.
Làm sao có thể như vậy được?
Tu vi hiện tại của Tử Tôn đã sớm đạt đến trình độ sâu không lường được rồi, sau khi dung hợp với Ma Chủ Ma Nhãn của Ma Nhãn Tộc, tu vi của Tử Tôn tiến bộ vô cùng khủng khiếp.
Tuy nhiên, mặc dù là như vậy, nhưng vẫn không thể nhìn thấu phòng bếp này.
Ngạc nhiên một hồi, một mùi thơm thoang thoảng bay ra từ phía sau phòng bếp, u Dương Tiểu Nghệ bưng đồ ăn lên cho Tử Tôn.
Tử Tôn nhìn u Dương Tiểu Nghệ một cái thật sâu, cũng nhìn chằm chằm về phía phòng bếp, sau đó cầm đũa lên, chậm rãi thưởng thức món ăn.
Món ăn này không làm cho hắn cảm thấy có nhiều kinh nghiệm, chỉ có thể nói là cũng tạm được.
Dù sao Tử Tôn cũng là người từng nếm qua các món ăn trong bữa tiệc Thiết Tiên ở Thao Thiết Cốc, những món ngon thực sự cũng đã được thưởng thức rồi.
u Dương Tiểu Nghệ cũng có chút tò mò về nam tử áo tím này.
Nhưng khi nàng quay lại lần nữa, lại giật mình nhận ra rằng chỗ lúc nãy nam tử áo tím kia ngồi đã trống không, người nọ đã biến mất không thấy bóng dáng từ lâu rồi, chỉ để lại một túi nguyên tinh vừa đủ trên bàn xem như tiền cơm.
Trường bào trên người của Tử Tôn bay phần phật, thân hình bay nhanh như tên bắn trong hư không.
Hắn cảm nhận được vị trí đang có khí tức của Tinh La Thiên Bàn
Tiếp tục đi bộ trên không.
Hắn chỉ cảm thấy tò mò về nhà hàng nọ, nên đã vào dùng bữa.
Sau khi ăn xong, hắn phải tiếp tục làm việc chính sự của mình.
Phá hủy Tinh La Thiên Bàn.
...
Bên trong mỏ nguyên tinh.
Bộ Phương bắt chéo hai tay lại, tiếp tục tiến lên.
Mặt đất ấm lên, một cảm giác nóng hầm hập tiếp tục lan ra từ dưới mặt đất.
Nham thạch nóng chảy trên bầu trời vẫn sôi trào cuồn cuộn.
Bộ Phương cầm một xâu Thịt Sò Điệp Nướng trong tay, tiếp tục đi về phía trước, vừa ăn đồ ăn ngon, hít hà mùi thơm của đồ ăn kia đang tỏa ra trong không khí.
Mùi hương kia rất thơm, dù ngửi lâu cũng không thấy chán.
Càng đi, tâm thần của Bộ Phương lại càng kinh ngạc, bởi vì hắn phát hiện ra rằng năng lượng đang tỏa ra trong không khí dường như càng ngày càng trở nên mãnh liệt hơn.
Nơi này là Nam Cương, nhưng Thiên Linh Khí ở dưới đấy vực sâu này lại ra dồi dào không ngờ, trong này dường như có chút kỳ quái.
Bùm bùm bùm!
Ở phía xa, dường như có một trận chấn động dữ dội vang lên.
Bộ Phương vội vàng nhét xâu Thịt Sò Điệp Nướng vào miệng, ăn tới nỗi miệng dính đầy dầu mỡ, nhanh chóng tăng tốc chạy tới chỗ đang xảy ra đánh nhau kia.
Chỉ chốc lát sau đã chạy đến nơi và phát hiện ra nguyên nhân xảy ra cuộc chiến.
Đây là có cường giả đang đại chiến.
Đó là cường giả Hải Tộc và cường giả Ma Hạt Tộc.
Cả hai đều là hóa ra chân thân, đang giao chiến trên khoảng không kia, cát đá xung quanh đều đang bay lên mù mịt.
Tuy nhiên, giữa đống đổ nát đó lại có một vầng sáng tỏa ra rực rỡ, thu hút sự chú ý của mọi người.
Bộ Phương đang nhai trong miệng, ánh mắt ngưng tụ, nhìn sang.
Ánh sáng tỏa ra đó lại là một cái lệnh bài được làm từ viên nguyên tinh có độ tinh khiết thượng hạng.
Có vẻ như cường giả Hải Tộc và cường giả Ma Hạt Tộc đang đánh nhau là vì muốn giành lấy chiếc lệnh bài kia.
Một con cua khổng lồ và một con bọ cạp quỷ khổng lồ đang quyết đấu sinh tử với nhau, trông có vẻ hơi buồn cười.
Bộ Phương đứng từ xa quan sát mà không vội vã ra tay.
Hai kẻ này đều là những tồn tại gần bằng với cường giả Đại Năng trong Thần Hồn Cảnh, đều không yếu hơn so với tên thống lĩnh Hạt Hà của Ma Hạt Tộc bị Bộ Phương đánh cho tàn phế vào lúc trước.
Động tĩnh của trận chiến giữa hai con quái vật khổng lồ cũng không hề nhỏ.
Kích thước của con cua Hải Tộc không lớn, nhỏ hơn Ma Hạt một chút, Ma Hạt cao hơn ba thước, thế nhưng con cua lại chỉ lớn hơn một thước, đương nhiên không tính hai cái càng cua khổng lồ.
Hai cái càng cua giơ lên, rung động hơn nhiều so với hai cái càng bò cạp của Ma Hạt kia.
Bộ Phương nhìn với vẻ thích thú.
Mà có vẻ như con cua kia và Ma Hạt đều ngang tài ngang sức, không chắc sẽ có thể phân thắng bại trong chốc lát được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận