Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2931: Ăn một tiếng Trà Diệp Đản (1)

- Cửu Văn Hỗn Độn Trà Diệp Đản…
Lời nói của Bộ Phương vẫn quanh quẩn bên tai Bá Tước Hà Thu.
Tiểu Hồ nhảy ra từ ngực Tiểu Bạch, rơi vào trên vai Bộ Phương, trừng lớn mắt nhìn chằm chằm Trà Diệp Đản trong tay Bộ Phương.
Trứng, mùi thơm của trà khiến Tiểu Hồ sớm đã rục rịch. Đương nhiên kia chính là đồ ăn ngon! Tiểu Hồ có thể chắc chắn là như vậy.
- Đây không phải là một quả trứng bình thường sao…
Bá Tước Hà Thu nhìn quả trứng trong tay Bộ Phương, đơn giản chỉ là một quả trứng bình thường không đánh để nàng nhíu mày. Theo lời ông lão kia nói thì mỹ thực là một thứ vô cùng thần bí, nhưng bây giờ nàng nhìn thấy cũng không có cảm giác là thần bí gì cả.
- Trứng bình thường? Không bình thường đâu…
Bộ Phương lắc đầu, trứng đi qua tay hắn chưa bao giờ là trứng bình thường. Nhân lúc trận pháp vẫn đang hoạt động, Bá Tước Hà Thu vươn tay lấy một khối trứng.
Trứng bị Bộ Phương cắt thành ba khối như miếng dưa hấu. Bá Tước Hà Thu lấy một khối, thiết diện vuông vức, mùi thơm trộn lẫn với mùi trà khiến Bá Tước Hà Thu cảm thấy hơi chấn động một chút.
Không biết vì cái gì mà Bá Tước Hà Thu cảm thấy trong miệng có nước bọt tiết ra.
Bộ Phương không chút khách khí, trực tiếp lấy một miếng lên. Tiểu Hồ cũng lấy một cái, mắt nhỏ híp híp thành hình lưỡi liềm.
Đôi mắt đẹp của Bá Tước Hà Thu hơi liếc nhìn Bộ Phương một chút, sau đó không nói gì, nàng trực tiếp ngoạm một miếng. Lòng trắng trứng vì thấm vào nước canh nên biến thành màu đỏ nâu, về phần lòng đỏ thì được bọc một lớp màu xám nhưng ở trong lại vàng rực.
Bá Tước Hà Thu hé miệng đưa trứng vào trong. Nhẹ nhàng cắn xuống không hề cảm giác có chút cứng rắn gì, lòng đỏ trứng vừa tản ra thấm đẫm vào trong miệng nàng. Vừa vào miệng lòng đỏ đã mang đến cảm giác hơi khôi. Nhưng lòng trắng thì mềm mại nhẵn mịn lại khiến tròng mắt của Hà Thu không khỏi trừng lớn.
Lộc cộc.
Nước bọt như khiến Trà Diệp Đản trở nên mềm mại hơi. Trà Diệp Đản vào trong bụng trong nháy mắt bộc phát lên một luồng năng lượng. Mùi thơm cuồn cuộn phun trào khiến trong lúc nhất thời Bá Tước Hà Thu khó có thể giữ mình.
Nhịn không được lại cắn một cái…
- Mùi vị này…
Bá Tước Hà Thu không biết bao nhiêu năm rồi mình chưa ăn thức ăn, cảm giác đó khiến nàng có chút hoài niệm.
Ầm ầm!
Một miếng trứng được cắn xuống, Bá Tước Hà Thu cảm giác trong cơ thể mình đều sôi trào khí Hỗn Độn.
Trứng lại có thể dẫn dắt khí Hỗn Độn trong cơ thể mình? Thậm chí không chỉ có như vậy mà Bá Tước Hà Thu cảm giác Hỗn Độn khí đang sinh sôi, bỗng dưng ngưng tụ ra một tia khí Hỗn Độn.
Thật không thể tin được!
Phải biết muốn trở thành Thánh Nhân Hỗn Độn thì sẽ không thiếu khí Hỗn Độn, chỉ có năng lượng đó mới có thể giúp phát huy được sức mạnh cường đại.
Số lượng khí Hỗn Độn quyết định thực lực của Thánh Nhân Hỗn Độn. Thánh Nhân Hỗn Độn càng mạnh thì khí Hỗn Độn cũng càng mạnh.
Một vị Thánh Nhân Hỗn Độn mấy vạn năm mới có thể ngưng tụ một tia khí Hỗn Độn. Đương nhiên trong một số trường hợp sẽ ngưng tụ nhiều hơn. Nhưng trường hợp đó có xác suất rất nhỏ.
Mà giờ phút này Bá Tước Hà Thu cảm thấy thường thức của mình như bị phá vỡ. Chỉ là một miếng Trà Diệp Đản thế mà lại giúp nàng sinh ra một tia khí Hỗn Độn. Thân là Bá Tước, khí Hỗn Độn trong nàng đã đạt tới mức độ kinh người là trăm đạo.
Thực lực vừa thi triển đã có thể hủy diệt đất trời, rung chuyển Vũ Trụ. Nhưng cho dù là rung chuyển Vũ Trụ cũng không khiến nội tâm nàng chấn động như lúc này.
- Đây chính là tác dụng của mỹ thực.
Bộ Phương nhìn Bá Tước Hà Thu đang ngạc nhiên, bình thản nói.
Bộ Phương cũng cắn một miếng Trà Diệp Đản. Nhắm mắt lại cảm nhận năng lượng đang di chuyển trong cơ thể hắn.
Trà Diệp Đản không giúp Bộ Phương có thêm khí Hỗn Độn với lại Bộ Phương không thể nâng cao tu vi theo cách như vậy. Dựa theo hiểu biết của Bộ Phương đối với hệ thống, nếu như hắn muốn năng cao tu vi nhất định phải nấu nướng. Hắn phải nấu ăn, đồng thời món ăn phải đạt trình độ cao cấp mới có thể nâng cao tu vi.
Tu luyện? Bộ Phương không cần tu luyện. Hắn chỉ phải nấu ăn là có thể tăng được tu vi. Đương nhiên với cấp bậc bây giờ của Bộ Phương thì làm đồ ăn cũng không nhẹ nhõm hơn tu luyện là bao nhiêu.
Mùi thơm của trà thoang thoảng khiến tâm hồn người ta như được thanh tẩy.
Còn trứng mới là thứ quyết định món ăn, đó là quả trứng ngon nhất mà Bộ Phương từng ăn cho tới bây giờ.
Bá Tước Hà Thu nhắm mắt lại, lông mi dài khẽ run lên. Nàng nhét hết Trà Diệp Đản vào trong miệng. Xung quanh đôi môi gợi cảm còn dính một chút lòng đỏ trứng, vô cùng dụ hoặc.
Ngực Bá Tước Hà Thu lên xuống kịch liệt, mi hơi nhíu lại, hai tay nắm chặt, hạ thân có chút uốn éo. Nàng cảm giác như có một dòng nước nóng trong nháy mắt lan truyền khắp thân thể.
- A!
Bá Tước Hà Thu không kiềm được mà phát ra một tiếng. Nàng cảm giác được trong nháy mắt đó mình như đang đối mặt với ngọn nguồn Vũ Trụ, kích thích từng tấc da tấc thịt của nàng.
Hình ảnh trước mắt nàng biến đổi. Vô số kí ức được lật lại. Tác dụng của trà Tẩy Hồn phát huy triệt để.
Khóe mắt của Bá Tước Hà Thu hơi ướt, đắm chìm trong trí nhớ, sắc mặt đỏ hồng, hai mắt đẫm lệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận