Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2781: Chưởng Trung Thần Quốc (1)

Ầm ầm...
Xoáy nước khủng khiếp đang xoay tròn, khí tức đáng sợ giống như một dải lụa buông xuống không ngừng.
Hư không đang sụp đổ, ánh sáng thánh khiết bắn ra từ trong xoáy nước vừa khó chịu lại vừa chói mắt.
- Này... đó là cái gì?
Cửu Thiên Huyền Nữ ngây ra như phỗng, hô hấp như ngừng lại, nàng ta cảm giác toàn thân mình đều bị khí tức bao phủ.
- Đại Đạo Thánh Nhân!
Huyền Nữ cảm giác lạnh cả người... Rốt cuộc Đại Đạo Thánh Nhân cấp bậc tối cao cũng xuất hiện sao?
Huyền Nữ có lẽ đã sớm nghĩ đến điều này từ lâu, nhưng nàng ta không ngờ nó lại xuất hiện nhanh như vậy vào lúc này.
Tây Vương Mẫu trốn ở trong tường vân, Phượng Hoàng Triển Sí, nàng ta thậm chí còn chuẩn bị để Phượng Hoàng chở nàng ta đi.
Sự xuất hiện của một vị Thánh Nhân đã xua tan đi tham vọng muốn tranh đoạt lấy Thần Khí của nàng ta.
Khi vị Thánh Nhân xuất hiện, Yêu Nhân này không thể nào tiếp tục nắm giữ được Thần Khí nữa.
Một vị Thánh Nhân chí cao vô thượng, đứng sừng sững trên đỉnh phong Vũ Trụ mà quan sát vạn vật.
Mỗi lời nói và cử động đều phù hợp với Vũ Trụ Thiên Đạo, đã vượt qua sức bình thường của con người.
Tiên nhân Hoa Quốc cũng có tồn tại ở cấp Đại Đạo Thánh Nhân, hơn nữa còn không ít...
Tuy nhiên, những vị Đại Đạo Thánh Nhân này đã ở lại Hồng Hoang Vũ Trụ, cũng không trở về Tổ Tinh, dù sao cũng là Đại Đạo Thánh Nhân, mỗi một hành động của bọn họ đều làm Vũ Trụ thay đổi.
Đương nhiên sẽ không tùy tiện khởi hành.
Mà lại có một vị tồn tại tối cao xuất hiện trước mắt khiến tất cả mọi người đều xôn xao.
Thông Thiên Giáo Chủ thu lại Tru Tiên Tứ Kiếm, Tứ Kiếm treo ở trên đỉnh đầu, ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng về phía Đại Đạo Thánh Nhân đang phát ra muôn ngàn ánh sáng chói lọi.
Tu vi của hắn ta chính là Chuẩn Thánh, còn kém một bước xa so với cảnh giới Đại Đạo Thánh Nhân.
Nhưng một bước đi này lại giống như rãnh trời, khó mà vượt qua.
Hắn ta trở về Tổ Tinh để thu thập Thần Khí, mục đích cũng là để có thể thực hiện một bước đi chí cao vô thượng kia.
Đáng tiếc sức trói buộc của Tổ Tinh quá mạnh, Thông Thiên Giáo Chủ luôn nghi ngờ rằng phía sau lưng Tổ Tinh nhất định phải có một vị Đại Đạo Thánh Nhân phụ trách mọi việc.
Chẳng lẽ là vị Đại Đạo Thánh Nhân ở trước mắt?
Thông Thiên Giáo Chủ nheo mắt lại.
Không đúng... Tuyệt đối không phải vị Đại Đạo Thánh Nhân trước mắt này.
Khí tức của vị Thánh Nhân này cũng không có sức mạnh nghiền ép nên không thể hình thành loại sức mạnh áp bách trời đất như thế kia được.
Đại Đạo Thánh Nhân trước mắt này đang cầm Long Cốt Đao trong tay, trên đỉnh đầu là Hắc Oa cũng không làm cho Thông Thiên Giáo Chủ cảm thấy áp lực tuyệt vọng.
Nếu những Đại Đạo Thánh Nhân đó của Hồng Hoang Vũ Trụ xuất hiện thì ngay cả Thông Thiên Giáo Chủ cũng phải cúi đầu xuống.
Dù sao, những Đại Đạo Thánh Nhân này thật sự rất kinh người!
Nói sao làm vậy, có thể xóa sổ sự tồn tại của vạn vật chỉ với một ý niệm trong đầu!
Bộ Phương cũng nhìn theo bóng dáng của Thánh Quang.
Đương nhiên, ánh mắt của Bộ Phương vẫn chăm chú nhìn vào Thái Đao trong tay người kia và Hắc Oa bên trên đỉnh đầu hơn.
- Nồi Huyền Vũ và Long Cốt Thái Đao...
Khóe miệng Bộ Phương hơi nhếch lên.
Trù Thần Sáo Trang... Cuối cùng cũng đủ!
Về hướng Giáo Đình.
Hồng Y Chủ Giáo lần lượt quỳ rạp xuống đất.
Những thành viên của Giáo Đình cũng hoảng hốt và say mê nằm rạp xuống mặt đất, trên mặt mỗi người đều tràn ngập tín ngưỡng.
Cánh tay cầm máy ảnh của Tiểu Ngải cũng đang run rẩy.
- Chúa ơi! Thượng Đế...
- Thật sự là Thượng Đế? Thượng Đế ra tay sao?
- Bộ tiền bối bây giờ muốn đối mặt với Thượng Đế sao? Thượng Đế cũng không thể ăn được...
...
Cư dân mạng và người dân ở khắp nơi trên thế giới cũng đang kinh ngạc đến ngây người.
Thượng Đế?
Nhân vật chí cao vô thượng trong thần thoại lại thật sự xuất hiện!
Chẳng lẽ Bộ Phương còn có thể chống lại được Thượng Đế sao?
- Tại sao mà Thượng Đế lại đội một cái nồi đen trên đầu?
- Thượng Đế cũng đội nồi sao?
- Không, không, không... Dựa theo kinh nghiệm nhìn tướng mạo nhiều năm của tôi, Thượng Đế lão nhân gia, hắn ta... Cũng có thể là thích đồ ăn ngon!
...
Không ai dám làm gì. Bóng dáng khổng lồ che khuất bầu trời kia xuất hiện khiến cho cả thế giới đều sôi trào.
Mọi người thảo luận ầm ĩ nhưng càng nhiều hơn vẫn là lần lượt quỳ rạp xuống mặt đất, run lẩy bẩy.
Sự uy nghiêm của Thượng Đế không thể bị xâm phạm.
...
Thượng Đế được bao phủ trong ánh sáng màu vàng, một nửa người nổi lên từ trong xoáy nước cực lớn.
Thượng Đế không nói gì, ánh mắt hắn ta di chuyển rồi rơi vào cơ thể Bộ Phương.
Uy áp đáng sợ đột nhiên rơi xuống.
Bộ Phương chỉ cảm thấy trên vai mình dường như đang gánh cả một ngọn núi lớn.
Đại Đạo Thánh Nhân hẳn là cái gọi là sự tồn tại cấp bậc Thiên Thần...
Tuy nhiên, bây giờ Bộ Phương ngược lại không hề sợ hãi khi đối mặt với Thiên Thần. Hắn cũng không phải là chưa bao giờ giết các vị Thần...
Gã này, cầm Thái Đao và Hắc Oa của hắn mà thật sự định giết hắn sao?
Vù...
Trong xoáy nước chứa Thượng Đế.
Những Thiên Sứ vỗ cánh bay ra.
Bọn họ gào thét, mặc áo giáp và cầm vũ khí.
Như thể Thần Giới đang tấn công.
- Giao hai kiện Thần Khí còn lại ra.
Thượng Đế mở miệng nói.
Tiếng vù vù khiến trời đất đều đang rung chuyển.
Dưới sự chỉ hủy của Thượng Đế, các Thiên Sứ khóa chặt Bộ Phương lại rồi điên cuồng chạy như bay về phía Bộ Phương.
Nhiều loại vũ khí khác nhau ầm ầm trên bầu trời.
Một Thiên Sứ trong bộ dạng một đứa trẻ với cung tên trên lưng, kéo cây cung về phía Bộ Phương rồi bắn tên ra.
Mà sau khi mũi tên nhỏ xẹt qua bầu trời, mọi thứ dường như đều thay đổi mạnh mẽ rồi biến thành một thanh trường mâu sắc nhọn từ trên trời giáng xuống!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Từng mũi tên rơi xuống đất.
Mặt đất bất ngờ bị nổ tung thành những hố sâu.
Nhiều vị Thần Linh không kịp né tránh đã bị những mũi tên sắc nhọn như thanh trường mâu xuyên thủng...
Những Thiên Sứ ra tay không chút thương xót nào.
Thông Thiên Giáo Chủ ngồi xếp bằng trong hư không, không sợ những mũi tên này.
Tây Vương Mẫu cũng đang ẩn trong tường vân, ngón tay bắn ra màn sáng chặn lại mũi tên.
Bộ Phương càng không hề hấn gì.
Ngay cả khi hắn đứng đấy và để những mũi tên này bắn ra, hắn ta vẫn không hề bị chút tổn hại nào.
- Giao ra Thánh Khí? Thật nực cười...
Bộ Phương thản nhiên nói.
Đối mặt với Đại Đạo Thánh Nhân mà Bộ Phương không có một chút sợ hãi nào.
Hắn từng bước một đạp không rồi bay vút lên như diều gặp gió.
Tiểu Hồ được hắn bế trên tay.
Hắn vỗ mông Tiểu Hồ.
- Tiểu Hồ, đập toàn bộ những người chim kia xuống cho ta.
Bộ Phương nói.
Vừa nói dứt lời.
Bụng của Tiểu Hồ đột nhiên phình ra.
Sau đó, nó mở miệng ra.
- Cộc cộc cộc cộc cộc cộc cộc...
Đôi mắt Tiểu Hồ sắc bén rồi bắn ra từng viên Bạo Liệt Ngưu Hoàn từ trong cái miệng nhỏ.
Ngưu Hoàn xé toạc bầu trời mà bắn về phía từng vị Thiên Sứ.
Ầm ầm!
Mỗi một viên thịt bò viên nổ tung đều có một vị Thiên Sứ bị đánh gục!
Một Thiên Sứ mạnh hơn có lẽ vẫn có thể chống lại được nhưng một Thiên Sứ yếu thì không thể ngăn cản được nó, sẽ trực tiếp bị giết chết hoặc bị thương...
Từng Thiên Sứ giống như những miếng sủi cảo rơi ra khỏi nồi, đập xuống đất vang lên tiếng bịch bịch.
Sắc mặt Thượng Đế không có chút thay đổi nào.
Bộ Phương buông Tiểu Hồ ra để Tiểu Hồ tiếp tục phun ở nơi đó.
Mà Côn Bằng Triển Sí lại bay lên như diều gặp gió.
Bộ Phương giẫm lên lưng Côn Bằng khiến Côn Bằng nâng cơ thể hắn lên rồi lơ lửng trước mặt Thượng Đế, trực tiếp mặt đối mặt với Thượng Đế.
Ánh mắt Thông Thiên Giáo Chủ co rụt lại.
Yêu Nhân này muốn làm gì?
Tây Vương Mẫu cũng cười lạnh...
Chẳng lẽ Yêu Nhân này còn muốn chống cự lại một vị Đại Đạo Thánh Nhân sao?
Làm sao chống cự được?
Đối mặt với Thánh Nhân, Tiên Đế cũng cảm thấy bất lực.
- Để tôi nói cho ông biết…
Bộ Phương đứng trên lưng Côn Bằng rồi nhìn vị Thượng Đế đang phát ra ánh sáng vô cùng rực rỡ vô hạn mà nói.
Tất cả mọi người đều ngẩn người, nín thở nhìn chằm chằm Bộ Phương.
Không biết hắn muốn nói gì.
Nói dọa sao?
Điều này có vẻ hơi buồn cười và khôi hài đối với Thượng Đế thì phải?
- Tôi nói cho ông biết... Cái nồi nấu và cây đao này đều là của tôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận