Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2866: Dám động vào người của Cẩu gia! (2)

Notice: Undefined offset: 210
Nàng ta càng nhìn Bộ Phương càng cảm thấy hắn không đơn giản.
Bỗng nhiên.
Sắc mặt Vân Thiên Y tái nhợt.
Ùng ùng...
Phía sau lưng, Pháp Tắc Chi Lực ngưng tụ lại rồi hóa thành một chưởng đáng sợ.
Một chưởng này ẩn chứa lực lượng hủy diệt mạnh mẽ!
- Chết tiệt! Thiên Thần Thượng Cổ xuất thủ rồi!
Sắc mặt Vân Thiên Y trở nên tái nhợt, vô cùng khó nhìn.
- Các ngươi đi trước đi!
Vân Thiên Y nhìn Bộ Phương và Minh Vương Nhĩ Ha rồi dừng chân lại, đất đá bay tán loạn, xoay người đối mặt.
Nàng ta hít sâu một hơi.
Xung quanh người nàng ta hiện lên sáu cơn lốc xoáy năng lượng.
Nàng ta bất ngờ đập một quyền ra đối kháng với Thiên Thần Thượng Cổ.
Chỉ là, sáu cơn lốc xoáy năng lượng của nàng ta căn bản không đỡ nổi một kích của Thiên Thần Thượng Cổ…
Vừa tiếp xúc đã lập tức tan vỡ trong nháy mắt!
Xoạch, Vân Thiên Y lảo đảo lùi lại.
Vân Thiên Y cong ngón tay bắn ra, một sợi lông chó màu đen bay vùn vụt ra.
Lông chó theo gió mà hóa lớn thành một đạo hắc quang, đụng thẳng vào một quyền của Thiên Thần Thượng Cổ, tiếng nổ ầm ầm vang lên.
Một chưởng của Thiên Thần Thượng Cổ lập tức tiêu tán.
Vân Thiên Y thở hổn hển, sau khi vừa chạm đất, mũi chân nàng ta trĩu xuống, nháy mắt đã trượt đến bên người Bộ Phương.
Nhanh chóng tăng tốc chạy ra xa.
Minh Vương Nhĩ Ha trợn to mắt.
Hắn ta nhìn Vân Thiên Y, một cảm giác thân thiết ập đến.
Không... Phải nói là sợi lông chó kia... khiến hắn ta thấy rất thân thiết!
Bộ Phương mỉm cười, chiếc lông chó này thật quen thuộc...
Bộ Phương vừa trêu chọc Tiểu Bì vừa nhàn nhã bước đi.
Trong tầng mây.
Một bóng người nổi lên.
- Đáng chết... Thiên Thần Thời Gian cũng bảo hộ người này! Không được! Người mà Thiên Thần Luân Hồi muốn không thể rơi vào trong tay Thiên Thần Thời Gian được!
Người đó lạnh lùng nói.
Sau đó, tâm niệm vừa động.
Người nọ nâng lên tay, Pháp Tắc Chi Lực vô cùng vô tận thổi quét đến như sóng triều sôi trào.
Mặt đất bắt đầu vỡ nát.
Mặt đất dưới chân đám người Vân Thiên Y lập tức chia năm xẻ bảy, kẽ hở lan tràn, nhìn vô cùng dữ tợn...
Cường giả cấp bậc Thiên Thần xuất thủ, không phải tin tức tốt gì với đám người Vân Thiên Y cả.
Bộ Phương kinh ngạc nhìn Thiên Thần Thượng Cổ.
Thời nay, muốn trở thành Thiên Thần còn khó hơn lên trời. Trở thành Thiên Thần rồi cũng tương đương với việc nhân vật cấp Hỗn Độn Thánh Nhân.
Ở thời đại thượng cổ, Hỗn Độn Vũ Trụ trở thành Thiên Thần tương đối đơn giản.
Bộ Phương đoán thực lực của Thiên Thần khi đó cũng ngang ngửa với Đại Đạo Thánh Nhân.
Nói đơn giản.
Thiên Thần Thượng Cổ đại khái là nhân vật cấp Đại Đạo Thánh Nhân.
Rầm rầm!
Mặt đất vỡ nát.
Vân Thiên Y và Minh Vương Nhĩ Ha đêu lắc lư thân thể.
Nhưng Bộ Phương lại vẫn đứng vững như núi.
Vân Thiên Y cắn răng, nàng ta liên tục ném ra hai sợi cây lông chó màu đen nữa, lông chó hóa thành đạo hắc quang, ngăn cản mặt đất tiếp tục sụp đổ.
Sau đó, ba người lại nhanh chóng chạy đi!
- Lông của con chó ghẻ kia còn nữa không, ném tiếp đi!
Minh Vương Nhĩ Ha hưng phấn nhìn Vân Thiên Y!
- Im miệng! Ngươi là cái thứ gì, dám cả gan nhục mạ Thiên Thần đại nhân như thế!
Vân Thiên Y nghe vậy thì trừng mắt lườm Minh Vương Nhĩ Ha.
Nhĩ Ha chột dạ nói thầm.
- Lúc ta và con chó ghẻ đó lăn lộn trong vũng bùn, nha đầu nhà ngươi còn không biết đang ở đâu nữa!
Thấy Vân Thiên Y trừng mắt nhìn mình, Minh Vương Nhĩ Ha vội vàng im lặng.
- Đại nhân chỉ cho ta ba sợi lông, bây giờ cũng dùng hết rồi... Nếu Thiên Thần kia vẫn tiếp tục đuổi tận giết tuyệt chúng ta, chúng ta khó mà chống cự được.
Vân Thiên Y thở dài.
- Thế lực của Thiên Thần Luân Hồi nắm giữ toàn bộ Hỗn Độn... Chúng ta khó có thể chống lại được.
Bùm!
Phía xa xa, Thiên Thần Thượng Cổ tức giận hét lên.
Thân thể hắn ta tăng tốc trong nháy mắt, từ từ áp sát lại gần.
Khí tức đáng sợ tràn ngập ra, đây khí tức của Thiên Thần.
Trừ Thiên Thần ra, những vị Thần Vương, Thần Hoàng khác cũng mạnh mẽ ép tới.
Quả thật là cùng đường bí lối.
Vẻ tuyệt vọng lộ rõ trên mặt Vân Thiên Y, nàng ta xoay người dừng lại, gầm nhẹ một tiếng.
- Các ngươi đi mau... Ta ngăn lại bọn họ!
Vân Thiên Y dứt khoát quát lên.
- Các ngươi cứ chạy thẳng về phía trước, đến khi nào tiến vào phạm vi của Thiên Thần Cung... thì sẽ an toàn!
Vân Thiên Y cắn chặt răng.
Một khắc sau, nàng ta cắn nát đầu ngón tay, máu tươi phun ra tung tóe rồi bị nàng dùng làm mực vẽ lên cánh tay.
Hình vẽ vừa hoàn thành, khí tức của Vân Thiên Y lại dần dần tăng lên...
Rất nhanh đã tiến vào cảnh giới Đạo Đạo Thánh Nhân!
Bộ Phương dừng bước, hắn nghi hoặc mà nhìn Vân Thiên Y.
Lúc này, thủ đoạn mà Vân Thiên Y đang sử dụng hẳn là một loại thủ đoạn kích thích huyết mạch trong cơ thể Thiên Thần, chỉ là sau đó sẽ để lại di chứng rất lớn.
Nhưng giờ khắc này, Vân Thiên Y đã nghĩ đến việc đồng quy vu tận, nên cũng không để ý đến những di chứng này.
Minh Vương Nhĩ Ha xúc động mà quay đầu nhìn lại.
Đột nhiên, Nhĩ Ha hơi sửng sốt, người vẫn đi cạnh hắn ta bỗng biến mất.
Hắn ta biết Bộ Phương là Thiên Thần, nhưng người kia cũng là Thiên Thần đó... Bộ Phương vừa mới phi thăng, Thần Lực đã tiêu hao hết rồi, làm sao đánh nổi?
Bộ Phương quay trở lại không phải lãng phí tâm sức của nàng ta hay sao?
Vân Thiên Y thét dài, nàng ta cắn răng, ngọn lửa cừu hận tràn ngập trong mắt.
- Mấy tên phản đồ các ngươi... Tới đây! Cùng chết đi!
Huyết dịch trong cơ thể nàng ta đang không ngừng sôi trào!
Dường như muốn bốc cháy lên.
Ầm ầm...
Thời Gian Pháp Tắc lan tràn trên đỉnh đầu nàng ta.
Bỗng nhiên.
Một bàn tay trắng nõn khoác lên bả vai của nàng ta.
Huyết dịch cuồn cuộn trong người nàng ta lại lặng xuống.
Khí tức vốn đã tiến vào Thiên Thần, giờ lại chậm rãi hạ xuống...
Vân Thiên Y sửng sốt quay đầu lại, kinh ngạc mà nhìn Bộ Phương.
- Ngươi...
Bộ Phương nhếch khóe môi mà lắc đầu.
Hắn đứng yên, lúc nãy ăn mấy que cay, Thần Lực trong cơ thể hắn cũng đã khôi phục được một chút.
Những thần lực này không đủ để đối phó với Thiên Thần Luân Hồi, nhưng để đối phó với Thiên Thần Thượng Cổ... thì đủ rồi.
Hả?
Đột nhiên.
Bộ Phương nhướng mày, sau đó, hắn chậm rãi thả lỏng ra.
Hình như hắn không cần phải ra tay rồi.
Vân Thiên Y cũng trở nên điên cuồng.
Nàng ta nhìn về phía sau lưng, nơi đó, Pháp Tắc Chi Lực màu bạc cuồn cuộn bay đến.
Dưới ánh sáng màu bạc, một con chó màu đen chậm rãi bước ra!
- Dám động vào người của Cẩu gia ta! Tự tìm cái chết!
Âm thanh đinh tai nhức óc vang lên bên tai tất cả mọi người.
Vuốt chó bay tới trong nháy mắt, bao phủ trên đỉnh đầu Vân Thiên Y và Bộ Phương.
Phía xa xa.
Khí tức kia làm Thiên Thần Thượng Cổ lạnh người... nỗi kinh hoàng lộ rõ trong mắt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận