Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2688: Cậu đã bị bắt (2)

Notice: Undefined offset: 175
Người đàn ông mặc áo khoác trở nên nghiêm túc, ông ta lấy một tờ giấy chứng nhận từ trong túi áo ra.
Đưa giấy chứng nhận cho Bộ Phương, hy vọng Bộ Phương khi nhìn thấy giấy chứng nhận này thì sẽ rút lui.
Ban đầu, người đàn ông này đã sẵn sàng để đối phó với Bộ Phương rồi.
Tuy nhiên, vượt qua dự liệu của ông ta, thế mà Bộ Phương lại thật sự rút lui về phía sau ngay sau khi nhìn thấy giấy chứng nhận của ông ta, hắn bắt chéo hai tay lại rồi không nhanh không chậm bước ra ngoài.
Chậc chậc, quả nhiên cái chứng nhận rách này vẫn có tác dụng.
- Cục trưởng La! Sự phân bố điểm linh khí càng ngày càng nồng nặc... Số lượng Dị Năng Giả và Thuần Thú Sư trong Ngọa Hổ Sơn này đã vượt qua... Một trăm người!
Một cô gái trẻ tuổi và xinh đẹp đeo một bộ tai nghe, trên tay cầm máy tính mà, nói với người trung niên kia.
Vẻ mặt của người đàn ông trung niên được gọi là cục trưởng La càng trở nên nghiêm trọng.
- Tiểu Ngải, cô có nhìn thấy người kia không? Giúp tôi điều tra điểm linh khí trên người của cậu ta thế nào? Cậu ta đã đạt tới cấp độ nào rồi?
Cục trưởng La cau mày mà nhìn theo bóng lưng đang rời đi của Bộ Phương.
Cô gái gật đầu, khóa chặt vào vị trí của Bộ Phương và tìm kiếm trên máy vi tính.
- Ấy? Cục trưởng La... Trên cơ thể người này không có điểm linh khí, có khả năng chỉ là một người bình thường.
Người bình thường?
Tuyệt đối không giống người thường... Cục trưởng La thầm nghĩ trong lòng.
- Quan sát tình huống của Cửu Vĩ Hồ như thế nào? Dây trói thú có tác dụng không?
Cục trưởng La nói.
- Dây trói thú là vũ khí được chúng tôi mô phỏng dựa trên Tiên Khí Thần Thoại ở cổ đại. Nó có tác dụng trấn áp cực lớn đối với Linh Thú sinh ra từ sự khôi phục của linh khí... Mặc dù Cửu Vĩ Hồ này là Linh Thú cấp S, thế nhưng nhờ có dây trói thú để áp chế nó xuống nên hiện tại điểm linh khí đã suy yếu xuống cấp A rồi.
Tiểu Ngải vừa nói vừa gõ ngón tay trên bàn phím.
- Tốt lắm, tiếp tục duy trì... Khi điểm linh khí của Cửu Vĩ Hồ hạ xuống cấp B, chúng ta ngay lập tức ra tay! Bắt Cửu Vĩ Hồ!
- Tốc độ của chúng ta nhất định phải nhanh. Sự xuất hiện của Cửu Vĩ Hồ cấp S đã khiến nhiều nơi chú ý, Thuần Thú Sư bên ngoài thành phố và thậm chí cả Dị Năng Giả đều đang ngấp nghé... Tôi đã xin tổng bộ trợ giúp rồi, nhưng chính chúng ta nhất định cũng phải giải quyết nhanh chóng, không thể để cho kẻ thù có thời cơ lợi dụng.
Cục trưởng La nói, ở đằng xa, những đội viên đang ẩn nấp trong bóng tối cũng gật đầu.
Bỗng nhiên.
Cục trưởng La sững sờ.
Bởi vì ở phía xa.
Người thanh niên vốn đã rời đi lại quay trở lại một lần nữa.
Tiểu Ngải phát hiện trên thân người thanh niên này không có một điểm linh khí nào cả, thật sự là người bình thường sao?
Nhưng người bình thường làm sao có thể biết được Cửu Vĩ Hồ? Chẳng lẽ là những cư dân mạng thích xem náo nhiệt, lấy được tin tức ở đâu đó?
- Cái kia... Cho tôi hỏi một chút, các người bắt Cửu Vĩ Hồ xong thì định làm gì?
Sắc mặt Bộ Phương không chút cảm xúc mà nhìn cục trưởng La.
- Mang nó về tổng bộ rồi giam giữ. Cửu Vĩ Hồ vô cùng nguy hiểm... Vì sự an toàn của người dân, nhất định phải giam giữ nó lại.
Cục trưởng La cũng không biết vì sao mà lại không tự chủ được nói những điều này với người thanh niên kia.
- Ồ.
Bộ Phương gật đầu, sau đó hắn bắt chéo hai tay rồi quay người rời đi một lần nữa.
Tiểu Ngải cảm thấy có lẽ Bộ Phương bị điên rồi.
Đột nhiên, Bộ Phương xoay người lại lần nữa rồi tiến đến gần...
Cục trưởng La và Tiểu Ngải đột nhiên không nói nên lời.
- Thưa ngài, mời ngài rời đi ngay lập tức, nếu không chúng tôi sẽ tạm thời bắt giữ ngài!
Tiểu Ngải cau mày, lạnh giọng quát.
Cô vừa nói dứt câu.
Ở đằng xa, một vài người đàn ông cũng mặc áo khoác từ từ tiến lại gần.
- Cái kia... Tôi đã suy nghĩ kỹ rồi, tôi cảm thấy Cửu Vĩ Hồ này rất có thể là con Tiểu Hồ Ly nhà tôi đã đi lạc, vậy nên... Không thể để các người mang đi được, Tiểu Hồ Ly này đã quen ăn đồ ăn tôi làm, thức ăn của các người có thể không khiến nó thích ứng được...
Bộ Phương suy nghĩ một lúc rồi nói một cách nghiêm túc.
Tiểu Bì trên bả vai hắn cũng ngẩng đầu lên, chuyển động lên xuống.
Khóe miệng Cục trưởng La và Tiểu Ngải giật giật, bọn họ nhìn Bộ Phương giống như nhìn một kẻ ngốc.
Lừa bịp, cậu tiếp tục bịa chuyện đi...
Cửu Vĩ Hồ nhà cậu nuôi, sao cậu không nói cậu chính là Thần luôn đi chứ!
- Cậu này... Sự cố tình gây sự của cậu đã nằm ngoài khả năng tha thứ của chúng tôi, gây cản trở nghiêm trọng đến công việc của chúng tôi. Vì vậy, chúng tôi tạm thời bắt giữ cậu và sẽ thả cậu đi khi sự việc này kết thúc.
Cụ trưởng La nghiêm túc nói.
- Tiểu Ngải, giơ tay lên.
- Cái gì?
Tiểu Ngải sững sờ, vô thức đưa tay lên.
Đột nhiên, xoạt xoạt một tiếng, một chiếc còng tay lạnh lẽo còng vào tay cô, một bên còn lại của chiếc thì còng vào đôi tay trắng nõn mảnh khảnh của Bộ Phương.
- Cô là nhân viên kỹ thuật, không cần nhúng tay vào việc này, tên nhóc này, giao cho cô theo dõi...
Cục trưởng La ho nhẹ một tiếng rồi nói.
Sau đó, ông ta quay lưng rời đi, bất chấp ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống của Tiểu Ngải.
Bộ Phương giơ tay lên, liếc nhìn chiếc còng giống như một tờ giấy trên tay mình, khóe miệng hắn giật giật...
Đây có phải là đang... đùa không?
- Tốt hơn hết anh nên thành thật một chút cho tôi! Tôi nói cho anh biết, tôi cũng là một người Dị Năng chuyên nghiệp vượt qua cấp C rồi đó! Đừng có mà quanh co với tôi! Tôi rất mạnh đấy!
Tiểu Ngải bất đắc dĩ, đành phải hung dữ mà nói với Bộ Phương rồi giương mắt nhìn anh.
...
Một lúc lâu sau.
- Ôi, Tiểu Bì thật đáng yêu quá đi. Hóa ra tôm tích cũng có thể dễ thương như vậy!
Tiểu Ngải, người bị còng tay với Bộ Phương đang ngồi ở một bên và chơi đùa với Tiểu Bì đến quên cả trời đất.
Về phần Bộ Phương, hắn ngồi nguyên tại chỗ, sắc mặt không chút cảm xúc, cũng không hề nhúc nhích.
Tiểu Ngải và Tiểu Bì vừa chơi đùa ở một bên rồi lại vừa lải nhải không ngừng, nhưng bất kể nói điều gì thì Bộ Phương cũng không chớp mắt một cái.
Bỗng nhiên.
Bộ Phương cau mày rồi quay đầu nhìn về phía đỉnh núi.
Có một tiếng rít lên.
Trong khu rừng rậm xung quanh, nhiều loại âm thanh khác nhau nối tiếp nhau vang lên.
Cục trưởng La ở đằng xa đứng phắt lên.
- Cuối cùng bọn họ cũng nhịn không được mà ra tay rồi! Tất cả đội viên, theo tôi lên núi!
Ánh mắt của cục trưởng La ngay lập tức trở nên sắc bén, với một tiếng ầm vang, mái tóc của ông ta đột nhiên thay đổi, vậy mà lại nổi lửa lên, cả người ông ta dường như đã biến thành Hỏa Nhân vậy.
Những đội viên xung quanh cũng lần lượt bùng nổ dị năng.
Đi theo phía sau lưng cục trưởng La mà phóng thẳng về phía đỉnh núi.
- Tiểu Ngải, cô cứ ở đây đi! Trông chừng người thanh niên này!
Giọng nói của cục trưởng La truyền tới từ xa.
Để cho Tiểu Ngải, người đã phấn khởi bật máy tính lên và chuẩn bị rời đi mang, sắc mặt đầy vẻ bối rối.
- Này… Cô có biết một vị Thuần Thú Sư nuôi cá chép nhỏ không?
Bộ Phương liếc nhìn Tiểu Ngải một cái rồi hỏi.
- Hả? Thuần Thú Sư nuôi cá chép? Để tôi tìm xem...
Tiểu Ngải sững sờ, cô ngồi gõ máy tính lạch cạch một hồi.
- Tìm ra rồi... Anh đang nói về Thuần Thú Sư cấp B đang bị chúng tôi truy bắt, Trương Hợp? Anh muốn cung cấp tình báo sao?
Tiểu Ngải sửng sốt, Thuần Thú Sư cấp B, một nhân vật vô cùng đáng sợ.
- Ừ… hóa ra tên là Trương Hợp à, tên đó… Vừa rồi tôi không cẩn thận làm thịt anh ta trên đường tới đây rồi, đây có được coi là tình báo không?
Khóe miệng Bộ Phương khẽ nhếch lên mà nhìn Tiểu Ngải một cái rồi nói.
Tiểu Ngải:
- ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận