Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1578: Đừng vội… còn tuyệt vọng hơn nữa! (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ầm ầm!
Quả nhiên Nhị Trọng Lôi Kiếp của Bộ Phương bị xé nát… còn năm đạo Lôi Long kia không ngừng xoay tròn trong hư không.
- Ha ha! Thua rồi! Món ăn của lão tử đủ để đè bẹp ngươi!
Tiên Trù tầng thứ năm hưng phấn, còn đám còn lại cũng cười ha hả. Sự hoảng sợ mà lúc đầu Bộ Phương mang lại đã tán đi không còn gì nữa.
Nhưng mà, Bộ Phương căn bản không để ý đến bọn họ. Hắn chỉ chắp lấy tay, nhìn chằm chằm Lạt Điều tinh xảo trước mắt.
Lạt Điều phát ra ánh sáng càng thêm nồng đậm, trên đó có hương thơm tản ra khiến Bộ Phương không khỏi chảy nước miếng.
Uỳnh!
Lại tiếng sấm rền vang, Tiên Trù tầng thứ năm đang cười ha hả bỗng nhiên im bặt.
Sau đó ai nấy đều vô cùng chấn kinh. Bọn họ ngẩng đầu ngây người nhìn trên đỉnh đầu Bộ Phương, chỗ ấy có mây đen vẫn chưa ngừng tán đi.
Uy lực khủng bố bắn ra, sai đó một con Lôi Long như thật chui ra.
Đạo Lôi Kiếp thứ ba!
Món ăn của Đại Ma Vương dẫn động Tam Trọng Lôi Kiếp!
Món mà Đại Ma Vương nấu con mẹ nó nhìn giống một cây côn nhỏ mà! Một cây gậy mà cũng có thể dẫn động được Tam Trọng Lôi Kiếp?
Cái này con mẹ nó quá là bùng nổ luôn!
Công Thâu Ban vô cùng hưng phấn!
Ông chủ Bộ quả nhiên luôn xuất hiện kỳ tích.
Món ăn dẫn động Tam Trọng Lôi Kiếp hắn cũng gặp chưa nhiều lần! Đám người các người cảm nhận thế nào là tuyệt vọng đi…
Trong lòng Công Thâu Ban vô cùng chờ mong.
Rầm rầm rầm!
Quả nhiên, Lôi Long thứ ba vừa chui ra, nhóm Tiên Trù trên lôi đài đều tuyệt vọng, nhất là Tiên Trù tầng thứ năm. Cả người hắn hoàn toàn ngẩn ra.
Nhìn Lôi Long của mình bị Tam Trọng Lôi Kiếp của Bộ Phương nghiền nát, lỗ hổng trong lòng hắn dường như ngày càng lớn.
Sự ám ảnh trong lòng càng trở nên sâu hơn bao giờ hết, đây mới thực sự là tuyệt vọng!
Uỳnh!
Năm con Lôi Long băng tán, mây đen cũng bay đi, chỉ còn lại Lôi Long của Bộ Phương đang dốc sức lao xuống. Một bóng người phi tốc bắn ra. Mở rộng hai cánh kim loại, một côn hướng về phía Lôi Long, hai thứ chạm vào nhau.
Sau đó dẫn Lôi Long vào trong bụng.
Địa Tiên Khôi của Đại Ma Vương ra ta rồi!
Thủ đoạn tàn khốc triệt để như thế khiến tất cả mọi người đều chấn động.
Giống với Đại Ma Vương, Địa Tiên Khôi này cũng không hề bình thường.
Năm món ăn kia nhao nhao vỡ nát ra.
Lôi Long biến mất.
Bộ Phương nhàn nhạt bưng món ăn của mình, ngắm nghía nhưng nhìn một tác phẩm nghệ thuật.
- Các ngươi cảm nhận được thế nào là tuyệt vọng chưa?
Bộ Phương liếc nhìn đám Tiên Trù kia. Hắn đã muốn khiêm tốn rồi nhưng luôn có những người ép hắn…
Trần lão nhìn thấy mọi chuyện thì không nén được sự tức giận trong lòng…
- Ta… ta thế mà lại thua…
Tiên Trù tầng thứ năm nhìn món ăn của mình bị vỡ ra, tiên khí tiêu tán, hai con ngươi như tràn ngập tro tàn.
Những người khác cũng không khá hơn là bao.
Đao công thua, nấu ăn cũng thua, hắn đã thua triệt để.
- Đừng vội… còn có thứ khiến các ngươi tuyệt vọng hơn.
Bộ Phương thản nhiên nói.
Những Tiên Trù nhóm mười ở dưới lôi đài hít một hơi lạnh… mặt mũi tràn đầy sự đồng tình nhìn về phía bốn chín vị Tiên Trù kia.
Bi ai lớn nhất của nhân sinh chính là gặp phải Đại Ma Vương.
Thân thể Tiêu Bất Quần run lên bần bật, vô cùng hoảng sợ.
- Sợ cái gì!
Tiêu Không Thiếu quát Tiêu Bất Quần.
- Không… Ca, ngươi không biết tên kia khủng bố thế nào đâu…
Khuôn mặt Tiêu Bất Quần tràn đầy hoảng sợ, tâm thần run rẩy.
Hả?
Tiêu Không Thiếu sững sờ nhìn về phía lôi đài. Sau đó tim hắn như có một bàn tay vô hình bóp lại.
Hình ảnh kia… cả đời hắn sẽ khó mà quên được.
Trận pháp dưới chân Bộ Phương hiện lên, tủ đao thủy tinh nổi lên.
Bộ Phương vỗ vỗ trên tủ đao, cửa tủ mở ra.
Mỗi một vị Tiên Trù trên lôi đài đều tuyệt vọng nhìn thái đao của mình phóng lên tần trời hóa thành một dòng nước lũ hướng về phía tủ đao của Bộ Phương.
- Không!
Tiên Trù tầng thứ năm tuyệt vọng vươn tay ra, hắn không thể mất đi thái đao!
Nhưng khi hắn nắm chặt lấy thái đao, trên bầu trời đột nhiên phóng xuống một tia chớp. Ý chí Thiên Đạo đánh xuống, khiến thân thể hắn cứng đờ tại chỗ.
Rầm rầm!
Từng thanh thái đao như hóa thành dòng nước lũ xoay quanh thân thể Bộ Phương, sau đó nhập vào tủ đao.
Bộ Phương nhàn nhạt liếc nhìn những người kia một chút.
- Ta vốn muốn khiêm tốn, không muốn trù đấu. Nhưng đáng tiếc là các ngươi bức ta.
Bộ Phương nói.
Tiểu Địch Thái Giới Chủ há hốc mồm nhìn một màn này, Linh Quả rơi xuống đất cảm thấy không thể nào mà tin được.
Sau đó hắn hưng phấn vỗ tay lên bàn.
- Trù đấu! Đây chính là trù đấu à! Rất thú vị!
- Đám tiểu tử lười nhác không biết sợ là gì nên tham gia trù đấu như thế này! Đây mới là cách tiến bộ nhanh nhất!
Tiểu Địch Thái Giới Chủ thấy trù đấu, đôi mắt sáng lên.
Hiện tại người trẻ tuổi trong Tiên Trù giới đều chiếm nhưng nguyên liệu đỉnh phong nhưng lại không hề có ý thức tiến bộ, mức độ trù nghệ còn không bằng tầng thứ nhất kìa…
Nếu như có thể phát triển trù đấu rộng ra… Tiên Trù đỉnh phong của Tiên Trù giới không chừng sẽ càng nhiều hơn! Khó trách ý chí Thiên Đạo thừa nhận trù đấu!
Trù đấu này… đương nhiên là có thể!
Trên lôi đài, Bộ Phương vỗ nhẹ tủ đao, sao đó trận pháp dần thu lại, thu hồi tủ đao.
Ánh mắt Bộ Phương dừng lại trên Lạt Điều, cuối cùng cũng được nếm thử rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận