Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2402: Một đao chém giết Cao Đẳng Thần Chi! (2)

Notice: Undefined offset: 201
Trong ngọn lửa, Pháp Tắc Chi Lực đang không ngừng nhảy lên.
Mấy chục đạo Pháp Tắc Chi Lực nhảy nhót và lặng lẽ thiêu đốt, dường như muốn bóp méo cả hư không vậy.
Trong lòng Bộ Phương cũng kinh hãi.
Đột nhiên, trong lòng hắn chợt có một ý tưởng kỳ lạ nảy ra.
Nếu để cho Thần Hoả nuốt chửng ba nghìn Pháp Tắc... Thì sẽ còn kinh khủng đến mức nào?
Thiên Phú của con người là có hạn, có thể sẽ không lĩnh ngộ được ba nghìn Pháp Tắc, nhưng nếu Thần Hoả có thể liên tục nuốt chửng thì cuối cùng ba nghìn Pháp Tắc sẽ có thể dung hợp lại với nhau.
Một khi ba nghìn Pháp Tắc hoà vào một ngọn lửa...
Thần Hoả này, sợ rằng sẽ là Thần Hoả mạnh nhất trong Hỗn Độn Vũ Trụ!
- Điều này rất có thể đó.
Ánh mắt Bộ Phương lóe sáng rồi thu hồi Thần Hoả lại.
Hắn ngẩng đầu nhìn lên trên bầu trời thì thấy từng đạo bóng người đang tụ lại.
Khí tức kinh hoàng tràn ngập khắp cả thiên địa.
Trong số những cường giả này, có rất nhiều Cao Đẳng Thần Chi, thậm chí còn có rất nhiều nhân vật đáng sợ mà Bộ Phương không thể nhìn thấu được.
Có lẽ những người này là cường giả đứng đầu trong Thần Triều, Đại Viên Mãn Thần Chi, thậm chí là cả Thần Vương Nhất Lưu...
Một bóng người đạp không bay tới, dường như cả thiên địa cũng đều vì vậy mà tịch diệt.
Âm thanh leng keng của tiếng áo giáp va chạm vang vọng lên.
Đó là một vị nam tử có sắc mặt hơi tái nhợt, thế nhưng trong đôi mắt của hắn ta lại chứa đầy sự vô tình.
Trong lúc bước đi, khí tức khủng khiếp cuộn trào mạnh mẽ.
Sắc mặt của Bình Dương Thần Vương thay đổi.
- Thật không ngờ tên nhóc này lại ra tay...
Tốc độ của người mang áo giáp cực nhanh, chỉ trong nháy mắt, hắn ta đã xuất hiện, bước ra một bước, co lại một tấc rồi xuất hiện bên cạnh thi thể Mặc Phong đã bị thiêu thành tro bụi.
Hắn ta nhàn nhạt nhìn Bộ Phương.
Lạc Tam Nương đang không ngừng run rẩy, thân thể nàng run như lên cầy sấy...
- Hắc Giáp cấm vệ của Thần Triều...
Trong ánh mắt của Lạc Tam Nương lộ ra vẻ kinh hãi mà nhìn vị nam tử mặc áo giáp, thân thể mềm nhũn ngã trên mặt đất.
Cấm vệ Thần Triều có ba người.
Hắc Giáp, Ngân Giáp, Kim Giáp, tất cả đều có tu vi thông thiên và bọn họ chỉ nhận mệnh lệnh của Thần Hoàng Thần Triều.
Chính là cường giả mạnh nhất dưới tay Thần Hoàng...
Mỗi một vị... Đều là Thần Vương Nhất Lưu!
Không ai ngờ rằng trận chiến này sẽ thật sự kích động sự xuất hiện của Hắc Giáp.
Thần Hoàng đang tức giận sao?
- Trong Triều Đô Thần Triều, nghiêm cấm các Cao Đẳng Thần Chi giao đấu… Chẳng lẽ ngươi không biết sao?
Hắc Giáp thản nhiên nói.
Sắc mặt của hắn ta tái nhợt, dường như vô cùng yếu đuối nhưng trên thực tế, thân hình gầy yếu của hắn ta lại tràn đầy sức mạnh có thể hủy thiên diệt địa.
- Hắn muốn giết ta, nên ta đánh trả thôi.
Bộ Phương thở ra một hơi rồi trả lời.
Sức mạnh của Hắc Giáp rất mạnh, sự mạnh mẽ trước nay chưa từng có.
Bộ Phương biết rằng mình chắc chắn không phải là đối thủ của hắn ta.
Chênh lệch quá lớn.
Hắc Giáp gật đầu, dường như đang suy nghĩ gì đó.
- Ngược lại thì... Cao Đẳng Thần Chi muốn giết ngươi, ngươi không thể biện bạch nên bắt buộc phải đánh trả lại.
- Tuy nhiên, không thể làm trái lại luật lệ của Hoàng Triều được. Ta muốn bắt ngươi giam vào đại lao.
Hắc Giáp nói.
- Ngươi thả lỏng đi, không đau chút nào đâu.
Hắc Giáp nói.
Vừa nói dứt câu.
Thân hình hắn ta đã biến mất tại chỗ.
Khi hắn ta xuất hiện lần nữa thì đã ở trước mặt Bộ Phương, ngón tay của hắn ta đã giơ lên rồi điểm nhẹ lên lông mày của Bộ Phương.
Một điểm cực kỳ bình thường.
Đột nhiên.
Tay của Hắc Giáp bị giữ lại.
Bình Dương Thần Vương xuất hiện và nắm lấy tay của Hắc Giáp.
- Vương gia muốn ngăn cản ta sao?
Hắc Giáp hỏi với vẻ hiền lành.
- Không thể làm trái mệnh lệnh của Thần Hoàng được.
- Đừng mà, Hắc Giáp… Cho Hổ Bình Dương ta chút thể diện đi, con trai nhà ta bảo ta phải bảo vệ hắn, ngươi cũng không thể để cho ta xấu hổ trước mặt đám con được, đúng không?
Bình Dương Vương vừa cười vừa nói.
- Về phía Thần Hoàng thì ta sẽ giải thích sau.
Bình Dương Vương nháy mắt ra hiệu với Hắc Giáp, hoàn toàn không có phong thái của một vị Thần Vương.
Mọi người xung quanh đã sớm run rẩy như cầy sấy.
Hắc Giáp, Bình Dương Vương... Đây đều là những cường giả đứng đầu trong Thần Triều.
Mỗi một người đều là sự tồn tại làm chấn động cả Hạ Ấp Thần Triều đó.
- Vương gia, ngươi thể diện hay không trong lòng ngươi không rõ à?
Mặt Hắc Giáp không chút cảm xúc mà đáp lời.
- Không ai cứu nổi hắn. Hoàng Phi đã nói phải giết hắn.
Hả?
Hoàng Phi mở lời rồi?
Sắc mặt của Bình Dương Vương hơi thay đổi.
Hoàng Phi Thần Triều, người của Mặc gia?
Bình Dương Vương liếc nhìn Bộ Phương một cái, người này chính là người mà đám con mình nhận làm huynh đệ... Trâu bò ghê, lại dám giết cả người nhà họ Mặc.
Trong lòng thở dài, xem ra mình thật sự không giữ được rồi.
Nhưng mà vẫn nên thử xem sao.
- Ui cha, Hắc Giáp à, hôm khác Hồ Bình Dương ta lại mời ngươi uống rượu. Lần này châm chước một chút đi... Chỉ là một Bán Thần thôi mà, chúng ta phóng một cái rắm là đã giết chết rồi.
Bình Dương Vương nháy mắt rồi nói.
Tuy nhiên mặt của Hắc Giáp vẫn không chút cảm xúc như cũ mà nhìn Bình Dương Vương, hắn ta yên lặng nhìn xem ngươi này có luống cuống hay không.
Nhưng hắn ta vẫn nghi ngờ về da mặt của Bình Dương Vương.
Người này nháy mắt ra hiệu không hề có dấu hiệu của sự xấu hổ nào cả.
Hắc Giáp thở dài một tiếng.
- Bình Dương Vương, ngươi không giữ được hắn đâu.
Hắc Giáp nói.
Vừa nói dứt câu.
Một tiếng ầm vang khủng khiếp đột nhiên vang vọng lên.
Ở phương trời xa, một bóng người xé rách bầu trời mà đến.
Khí tức khủng khiếp làm chấn động cả thiên địa!
- Hổ Bình Dương! Ngươi dám bảo vệ tên súc sinh này! Mặc Pháo ta nhất định sẽ tàn sát ba vạn người trong Bình Dương Vương phủ của ngươi!
Hư không bị xé rách.
Một thân hình khôi ngô với ánh mắt lạnh lẽo nhìn thẳng vào Bình Dương Vương.
Sắc mặt của Bình Dương Vương thay đổi, hắn ta lạnh lùng nhìn lại.
Gia chủ Mặc gia... Mặc Pháo?
Không phải lão già này đang khám phá di tích của Thiên Thần Thượng Cổ sao? Sao lại trở về rồi?
Bây giờ... Thật sự không ai có thể bảo vệ tên tiểu tử này nữa rồi.
Lạc Tam Nương đã hoàn toàn tuyệt vọng.
Hắc Giáp, Hoàng Phi, gia chủ Mặc gia...
Bất cứ người nào cũng có thể đâm chết Bộ Phương chỉ bằng một ngón tay.
Bộ Phương lấy gì ngăn cản đường cùng này chứ?
Dù cho ngươi có là Bán Thần yêu nghiệt đi nữa, ngươi cũng không có cách nào chống lại được!
Lạc Tam Nương tuyệt vọng mà nhìn Bộ Phương.
Nàng sửng sốt.
Bởi vì nàng phát hiện ra rằng Bộ Phương, người đang ở trong tình cảnh đường cùng như vậy... Thế mà không cảm thấy tuyệt vọng chút nào.
Chẳng lẽ... tên nhóc này vẫn còn có át chủ bài sao?
Lá bài tẩy nào có thể đối kháng lại Thần Vương chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận