Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2227: Đế Thính… Thần! (1)

Từ bên trong minh khí màu đen có một cái móng vuốt ngắn vươn ra.
Đây cũng là lần đầu tiên từ trước đến nay, một phần bộ phận cơ thể của Đế Thính lộ ra.
Nhưng mà, vẫn có rất nhiều người không nhìn rõ.
Chỉ có Minh Vương Thiên Tàng đang xảy ra va chạm kinh thiên động địa với Đế Thính mới có thể nhìn rõ.
Trảo này…
Sắc mặt Thiên Tàng trong khoảnh khắc nhìn thấy liền trở nên vô cùng kỳ quái và nghi hoặc.
Bởi vì hắn ta phát hiện ra móng vuốt này hình như có hơi quen mắt, giống như đã thấy ở đâu đó…
Sau đó, đôi mắt đột nhiên trừng lớn, rồi hít sâu một hơi!
Mẹ nó cái này… không phải là một cẩu trảo à?
Tại sao Đế Thính trong hắc vụ lại có một cái cẩu trảo vươn ra!
Bỗng nhiên Minh Vương Thiên Tàng cảm thấy bối rối, hắn ta ngàn vạn lần cũng không ngờ sẽ xảy ra tình huống như này.
Ầm ầm!
Bầu trời rung động.
Một đại kích như muốn chém nát bầu trời từ Thiên Khung Chi Thượng rơi xuống, dường như muốn đập nát mọi thứ.
Đây là công phạt nổi danh của Minh Vương Thiên Tàng, Minh Vương Tam Kích. Mỗi một kích đều có uy lực tăng lên gấp bội.
Tiếng nổ tung vang vọng không ngừng.
Các Minh Ngục lão tổ dưới một chiêu này đều ngừng thở lại.
Nếu như không phải có Đế Thính bên cạnh, có khả năng bọn họ đã sớm không nhịn được xoay người bỏ chạy.
Không thể không chạy.
Chiêu này chỉ có thể là của người đứng đầu Địa Ngục, Minh Vương Thiên Tàng, một người một lật đổ sự tồn tại của Minh Ngục!
Lòng can đảm của bọn họ đã bị sớm nam nhân này xé nát từ vạn năm trước!
- Giết Thần? Khẩu khí thật ngông cuồng…
- Trên thế gian này… ai dám giết Thần? Phàm nhân làm sao dám xúc phạm Thần!
Trong giọng nói ôn hòa của Đế Thính lần đầu tiên xuất hiện sự rung động, mang theo ý chế giễu.
Giọng nói này khiến sắc mặt rất nhiều người đều thay đổi.
Sau đó, không ít người đều nghe ra một sự khinh thường.
Sự khinh thường này…
Giống như một vị thần cao cao tại thượng coi thường một phàm nhân vậy.
Ở trong mắt Đế Thính, Minh Vương Thiên Tàng vô địch hoành hành ngang dọc cũng chỉ một con kiến hôi hèn mọn.
Nhất trảo vươn ra.
Chỉ là một trảo bình thường.
Không có bất kỳ năng lượng ba động nào, chỉ có năng lượng màu đen quấn quanh đó, như hắc vụ ẩn ẩn hiện hiện.
Đại kích từ trên trời giáng xuống, chống lại một kích kia.
Tiếng nổ tung vang vọng, hai bên đụng vào nhau, xảy ra những vụ nổ chấn động trời đất!
Ầm ầm!
Nhưng thế lực ngang nhau trong tưởng tượng của tất cả mọi người đều không xuất hiện.
Hai người đệ nhất của Minh Ngục và Địa Ngục va chạm nhau, dường như không tráng lệ như trong tưởng tượng của mọi người.
Chỉ có xuất hiện… nghiền ép nghiêng về một bên!
Tiếng nổ chói tai.
Tất cả mọi người đều hít vào hơi lạnh lẽo.
Kích thứ ba của Minh Vương Thiên Tàng lại vỡ nát ra, như thể một kích này dưới một trảo từ trên trời đánh xuống chỉ là món đồ sứ yếu ớt, không ngừng vỡ vụn ra.
Oành!
Sau đó, tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.
Minh Vương Thiên Tàng gần như vô địch này lại bay ngược ra, từ trên bầu trời hung hăng rơi đập xuống.
“Ầm” một tiếng, rơi xuống đất.
Toàn bộ mặt đất đều nổ tung,.
Mặt đất bị lõm xuống, hiện ra một cái hố sâu không nhìn thấy đáy, năng lượng khủng bố không ngừng chìm nổi trong hố sâu này.
Thân thể Minh Vương Thiên Tàng rơi vào hố sâu này, nhìn thế nào cũng không thấy được.
Một màn này khiến mọi người không biết nên nói gì.
“Minh Vương Thiên Tàng lại dễ dàng thua như vậy.”
“Cứ thua triệt để như vậy à?”
“Không phải nói thế lực ngang nhau à?”
“Chờ chút…”
Bỗng nhiên.
Dường như mọi người nghĩ đến cái gì đó, đôi mắt đều trợn tròn lên.
Chẳng lẽ… Đế Thính đã bước lên một bước kia?
Nếu không phải là Đại Viên Mãn Đại Thánh thì không có khả năng tạo thành trạng thái nghiền ép như vậy.
Cho dù là Minh Vương Thiên Tàng và Minh Khôi lão tổ cùng giao thủ thì cũng phải giao thủ mấy lần mới trấn áp được đối phương.
Suy nghĩ này rất to gan nhưng lại khiến không ít người bừng tỉnh, càng cảm thấy khả năng này rất lớn.
Bên phía Địa Ngục.
Ánh mắt Minh Vương Nhĩ Ha thít chặt lại, nhìn thấy cha mình bị một chiêu của Đế Thính đánh bại, hô hấp của hắn ta đều trở nên đình trệ.
Trong lòng hắn ta, cha của hắn ta là chiến thần bất bại, thế nhưng lần này lại triệt để bại ở trước mặt hắn ta.
Chuyện này khiến hắn ta có chút khó mà chấp nhận được.
Băng Thánh thở nhẹ ra một hơi.
- Chẳng lẽ Đế Thính đã bước lên một bước kia?
Hàng lông mi dài của Băng Thánh run lên, trên dung nhan tuyệt mỹ, làn da mịn màng không có chút huyết sắc nào.
- Một bước kia? Ngươi muốn nói là Đại Thánh Chi Thượng?
Dường như Minh Vương Nhĩ Ha hiểu ra được điều gì, hỏi.
- Địa Ngục Khuyển cũng đã trùng kích cấp bậc kia. Nhưng bây giờ xem ra, có thể đã chậm hơn Đế Thính một bước, mà chậm hơn một bước cũng chẳng khác gì chậm hơn một vạn bước.
Băng Thánh thở dài một hơi, bỗng nhiên cảm thấy có chút hiu quạnh.
Lại là một màn quen thuộc.
Một khi cường giả ở cấp bậc kia xuất hiện, điều này có ý nghĩa là… Kỷ nguyên này lại sắp kết thúc.
Một kỷ nguyên kết thúc thì sẽ có một kỷ nguyên khác bắt đầu…
Lần này, lại có bao nhiêu thế lực phải chịu Pháp Tắc Chi Lực Trói Buộc?
Ánh mắt Bộ Phương cũng ngưng tụ lại.
Minh Vương Thiên Tàng sau khi sống lại mạnh cỡ nào?
Trong lòng Bộ Phương biết rất rõ, trừ phi mình bóp nát giọt nước thần lực, nếu không căn bản không có cách nào chống lại Minh Vương Thiên Tàng.
Hắn ta quá mạnh, dường như là lực lượng đỉnh phong ở cái thế giới này.
So với Cẩu gia còn cường hãn hơn nhiều.
Nhưng mà…
Cho dù đứng ở tầng tồn tại này cũng bị cái gọi là Đế Thính dùng một chiêu đánh bay.
Rầm rầm…
Tiếng đá vụn vang vọng khắp nơi.
Trong hố sâu tối đen không thấy đáy, thân hình Minh Vương Thiên Tàng chậm rãi nổi lên.
Trong đôi mắt hắn ta lóe ra tinh mang, dường như còn mang theo vẻ không thể tin được.
Trên thân thể hắn ta, từng đạo hồng mang nhanh chóng hội tụ lại, đó là xạ tuyến tỏa ra từ trên người hắn ta.
Xạ tuyến này có uy lực vô cùng đáng sợ, là đại sát chiêu Minh Khôi lão tổ truyền lại!
Oành!
Một tiếng bạo nổ.
Minh Vương Thiên Tàng nhắm vào Đế Thính trên bầu trời.
Sau đó, xạ tuyến này trùng kích bắn ra lần nữa.
Lần này, lực lượng thiêu đốt đáng sợ như muốn đốt cháy cả hư không.
Xạ tuyến vặn vẹo trong hư không, lực lượng kinh khủng khiến cả thiên địa đều trở nên yên tĩnh!
Ong ong ong…
Ban đầu cường giả Minh Ngục một phương còn muốn reo hò, lại đột nhiên im lặng như bị bóp cổ, không phát ra được âm thanh gì.
Hoặc là không biết nên nói cái gì.
Minh Vương Thiên Tàng gắt gao nhìn chằm chằm vào hư không.
Bỗng nhiên.
Ánh mắt của hắn ta lại co rụt vào.
Vào lúc xạ tuyến thẳng tắp đến gần Đế Thính.
Thì bị một cỗ lực lượng vô hình bao phủ, lập tức đảo ngược trở về, “ầm” một tiếng, thôn phệ thân thể Minh Vương Thiên Tàng
Xì xì xì!
Toàn bộ thiên địa, vô số người đang quan sát trận chiến đều hít sâu vào một hơi.
Những người xem trận chiến đến từ bốn phương tám hướng.
Minh Ngục, Địa Ngục Đại Thánh, còn có Cửu Chuyển Đại Thánh Dực Nhân Cốc, thậm chí Đại Thánh của Tây Kinh Tiểu Phật Giới đều ngưng trọng khi nhìn thấy một màn này.
Đây là cường giả đỉnh cấp của Minh Ngục và Địa Ngục va chạm, liên quan đến tương lai phát triển của Minh Khư.
Bọn họ tự nhiên cũng không thể không chú ý.
Tuy Dực Nhân Cốc và Tây Kinh Tiểu Phật Giới đều đã đầu hàng Minh Ngục.
Nhưng cũng không ảnh hưởng đến ý chí chiến đấu của bọn họ.
Đặc biệt… lần này xuất thủ là Đế Thích thần bí khó lường nhất Minh Ngục!
Bạn cần đăng nhập để bình luận