Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2198: Minh Vương Thiên Tàng đấu với Thiên Minh Khôi (2)

Notice: Undefined offset: 200
Đột nhiên, hắn mạnh mẽ nhìn về phía xa.
Ở đó, một bóng người bước đi trong không trung, chậm rãi tiêu sái đi qua.
Thấy thân ảnh ấy đó, nhất thời Minh Vương Nhĩ Cáp ngẩn ngơ.
- Cha?
Minh Vương Nhĩ Cáp ngơ ra.
Nhìn khí phách cường tráng kia, Thiên Tàng đạp gió mà tới, lại nhìn Thiên Minh Khôi ở phía xa.
Trong lúc nhất thời có chút hỗn độn.
- Lại gặp mặt... Thật là trùng hợp.
Thiên Tàng liếc nhìn Minh Vương Nhĩ Cáp một cái, nhếch miệng khẽ cười một chút.
Minh Vương Nhĩ Cáp ngay lập tức phản ứng lại, trong mắt đều phát ra vẻ hưng phấn.
Cha hắn, lại bị người ta triệu hồi tới đây sao?
Bị ai triệu hồi vậy?
Minh Vương Nhĩ Cáp nhìn về Băng Thánh phía xa, trong lòng lập tức hiểu rõ.
Hiểu rõ như vậy cũng là vạn phần hưng phấn.
Nhưng tựa hồ là hắn đang nghĩ điều gì đó, sắc mặt của hắn đột nhiên thay đổi..
Ánh mắt Minh Vương Thiên Tàng thản nhiên nhìn Thiên Minh Khôi.
Quả là một tác phẩm nghệ thuật tinh xảo.
Lại biến thân thể mình thành con rối...
Lão già Minh khôi... Thật sự đáng chết!
Thiên Tàng nhếch miệng, nhìn thấy khuôn mặt Thiên Minh Khôi y hệt của mình, thở ra một hơi dài.
Trong lòng không hiểu có chút quái dị.
Thiên Minh Khôi còn lại nghiêng đầu, trong mắt không ngừng lóe ra ánh nhìn cứng nhắc.
Nhìn qua Minh Vương Thiên Tàng, y không biết nên đánh cái gì.
- Chỉ sợ rằng Minh Khôi lão tổ đời này sẽ không bao giờ nghĩ rằng ta sẽ hiện thế lần thứ hai đi... Nếu không, lão già kia sẽ không nhân cơ hội luyện chế thi thể của ta biến thành một con rối.
Khóe miệng của Minh Vương Thiên Tàng khẽ co giật.
Một bàn chân được giẫm lên, bầu trời đầy sao run rẩy.
Khoảnh khắc tiếp theo, Thiên Tàng đã tiến đến gần Thiên Minh Khôi.
Đối mặt với Thiên Minh Khôi, hắn từ từ duỗi ra một ngón tay.
Đôi mắt máy móc liên tục nhấp nháy.
Thiên Minh Khôi cảm nhận được tâm tình của Thiên Tàng.
Sau đó, tấm kim loại trên cánh tay đột nhiên mở ra, bàn tay giơ lên và tia sáng đỏ bùng ra.
Tuy nhiên, thân hình của Thiên Tàng vặn vẹo một trận, và hắn dễ dàng tránh được đòn tấn công của Thiên Minh Khôi.
- Bên trong là thân thể của ta... bất kể Minh Khôi lão tổ luyện chế thế nào, cuối cùng sẽ có một dấu ấn thuộc về ta. Dấu ấn này... người thường không thể xóa được.
Ngón tay kia của Minh Vương Thiên Tàng, không ngừng tìm kiếm.
Thiên Minh Khôi dường như cảm thấy không ổn.
Rầm rầm!
Âm thanh chói tai vang vọng không dứt.
Cơ thể của Thiên Minh Khôi đột ngột đã xảy ra những thay đổi to lớn.
Cánh tay, ngực, lòng bàn tay, đùi, bắp chân …
Mọi vị trí đều được chống đỡ bởi một tấm kim loại và các tia sáng màu đỏ đang tập trung trong đó.
Tiếng động nổ vang.
Từng luồng tia sáng nhanh chóng bắn ra hướng về phía Minh Vương Thiên Tàng mà dồn tới.
Ánh sáng kia không ngừng vây quanh.
Giống như hóa thành một bầu trời đầy sao!
Chói mắt đến mù lòa!
Vẻ đẹp đến nghẹt thở, giống như pháo hoa đang nở rộ, nhưng mỗi chùm pháo hoa đều chứa đựng những sát khí trí mạng.
Một sợi pháo hoa sợ là có thể loại bỏ một vị đại thánh ngay lập tức!
Băng Thánh và thân hình Minh Vương Nhĩ Cáp ngay lập tức di chuyển và ẩn nấp ở đằng xa.
Nhìn tia sáng đó bắn qua bầu trời đầy sao, tất cả đều cảm thấy toàn thân ớn lạnh.
Không thể không nói Không thể không nói, Thiên Minh Khôi quá mạnh.
Nhưng... chúng đã gặp khắc tinh duy nhất của đời mình
Đó chính là Minh Vương Thiên Tàng.
Suy cho cùng tài nguyên thật sự là cơ thể Minh Vương Thiên Tàng...
Ở cấp độ của Minh Vương Thiên Tàng, chưa kể đến ấn ký trên thân thể, chỉ cần dựa vào sức mạnh ý chí của thiên đạo đã ngưng tụ là lực lượng không thể xóa nhòa.
Minh Vương Thiên Tàng với chuyện đó thật sự có quyền khống chế!
Tránh được hàng nghìn tia sáng bay tới.
Minh Vương Thiên Tàng một ngón tay điểm chỉ vào giữa lông mày của minh khôi.
Ong..
Sau đó.
Vô số tấm kim loại im lặng, nối tiếp nhau chữa lành.
Con mắt máy móc tiếp tục nhấp nháy.
Ong...
Cơ thể của Minh Vương Thiên Tàng như nước chảy, từ từ hòa vào cơ thể của Thiên Minh Khôi.
Giữa bầu trời đầy sao.
Băng Thánh và Minh Vương Nhĩ Cáp trợn mắt há hốc mồm.
Có thao tác như vậy sao?
- Điều này có nghĩa là cha có thể sống lại với cơ thể của con rối này?
Minh Vương Nhĩ Cáp sửng sốt, và sau đó là kinh hỉ nói!
- Có thể được...
Ánh mắt Băng Thánh chợt lóe lên và gật đầu.
Nam nhân uy chấn thiên kia, nam nhân khiến Minh Ngục run sợ... Thực sự trở về sao?!
Ầm ầm ầm!
Giữa bầu trời đầy sao.
Thiên Tàng đã dung nhập cơ thể Thiên Minh Khôi.
Điều này khiến cơ thể của Thiên Minh Khôi không ngừng run rẩy.
Đôi mắt máy móc không ngừng nhấp nháy, như thể cảm xúc đang bùng nổ.
Thân hình đang vặn vẹo khác thường.
Sau một thời gian dài...
Ánh sáng của máy móc trong mắt của Thiên Minh Khôi đã biến mất.
Khi mí mắt nhắm và mở ra lần nữa, là ánh mắt mang khí phách bá chủ thiên hạ!
Nhấp và nhấp...
Thiên Minh Khôi nắm tay.
Khóe miệng hơi nhếch lên.
- Thật không ngờ rằng, thân thể con rối này cũng không tệ.
Thiên Minh Khôi phát ra tiếng nói, tuy giọng hơi cổ quái nhưng không còn vô cảm như trước.
...
Minh Ngục.
Đế Thính tộc.
Minh Khôi lão tổ lão tổ ngồi trên một khối thạch mạnh mẽ mở mắt.
Dường như có tia chớp lóe lên trong mắt hắn.
- Làm sao có thể chứ? Dấu vết tinh thần Thiên Minh Khôi sao trở nên yếu ớt như vậy?
Minh Khôi lão tổ đột ngột đứng lên, trên người toát ra khí tức đáng sợ.
Hắn liếc nhìn vòng xoáy đen khổng lồ ở phía xa.
Hít một hơi thật sâu.
Sau đó, bầu trời bị xé toạc.
- Rốt cuộc là người phương nào? Lại có thể xóa mất dấu vết tinh thần ta để lại bên trong Thiên Minh Khôi, dấu vết tinh thần này được lão phu dùng đệ tử có thiên phú nhất trong tộc luyện chế... Làm sao có thể biến mất!
Khoảng trống sụp đổ.
Minh Khôi lão tổ chắp tay, trên mặt giữ vẻ bình tĩnh bước trong đó.
Hư không khép lại.
Đại biểu cho một trận mưa gió bão cùng, sắp ập tới!
Bạn cần đăng nhập để bình luận