Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1967: Chu Ngạn bị đánh (1)

Dòng sông đổ máu có tên là Hoàng Tuyền Hà.
Bộ Phương đương nhiên không còn xa lạ gì với Hoàng Tuyền Hà nữa, hắn đã từng đi qua đây một lần.
Khi đó hắn còn rất yếu kém, căn bản là không biết tý gì về Hoàng Tuyền Hà mạnh mẽ cả.
Bây giờ kiến thức của Bộ Phương đã được mở mang hơn, từ trên Chiến Thuyền nhìn xuống có thể thấy Hoàng Tuyền Hà khủng bố đang đập thẳng vào mặt.
Hoàng Tuyền Hà nước chảy cuồn cuộn, hài cốt theo dòng nước chảy xuôi, tàn hồn gào thét, mang theo ý niệm khủng khiếp làm người ta khiếp sợ.
Có điều, kỷ niệm khiến Bộ Phương khó quên nhất, vẫn là Hoàng Tuyền Thảo bên bờ Hoàng Tuyền Hà.
Dập dềnh trong lòng Hoàng Tuyền Hà là một gốc Sen Vong Tình.
Hắn đã từng ủ chế rượu ngon, rượu Hoàng Tuyền Nại Hà, là dùng Hoàng Tuyền Thảo và Nại Hà Hoa để làm nguyên liệu chính ủ rượu, ngày mở ra mùi rượu thơm lừng tỏa ra khắp Thao Thiết Cốc.
Khi đó chỉ có thể sử dụng một lá Hoàng Tuyền Thảo và Nại Hà Hoa thông thường.
Nếu như được sử dụng chín lá Hoàng Tuyền Thảo để ủ rượu Hoàng Tuyền Nại Hà thì thậm chí còn vượt xa ba loại rượu ngon của vực sâu rồi.
Có điều Bộ Phương cũng chỉ nghĩ vậy thôi.
Dù sao thì chín lá Hoàng Tuyền Thảo cũng là bảo bối Hoàng Tuyền Đại Thánh, đây chính là điều kiêng kị nhất của Cẩu gia đó.
Trước kia Bộ Phương không biết Hoàng Tuyền Đại Thánh mạnh như thế nào, không có một cái khái niệm cụ thể nào hết. Nhưng bây giờ hắn đã biết rõ, Hoàng Tuyền Đại Thánh chính là một tồn tại không kém gì Cẩu gia.
Thậm chí ngay cả nữ nhân trong Thần Tuyệt Sơn kia cũng đều vô cùng kiêng kị Hoàng Tuyền Đại Thánh.
Tuy rằng Hoàng Tuyền Hà không tính là cấm địa, nhưng vì có sự tồn tại của Hoàng Tuyền Đại Thánh cho nên nơi này không khác gì cấm địa.
Trong núi ở Hoàng Tuyền có Linh Thú hung mãnh, Huyết Chúc Long.
Đấu trường lần này vậy mà lại chọn ở đây sao?
Hoàng Tuyền Đại Thánh đồng ý à?
Có điều như vậy cũng tốt, sân thi đấu không cần phải thiết lập ở thượng nguồn Hoàng Tuyền Hà, mà là ở vị trí trung và hạ du.
Đoạn này ở Hoàng Tuyền Hà cũng không quá đáng sợ.
Bộ Phương chợt nhớ lại lần trải nghiệm trên Hoàng Tuyền Hà kia.
Hoàng Tuyền Hà Nại Hà Kiều, có thuyền Vãng Sinh, còn có Điếu Hồn Giả… Tất cả đều do Huyền Bí trận pháp.
Thật ra so sánh giữa Hoàng Tuyền Hà và cấm địa thì thấy không khác nhau là mấy.
Tiếng nổ lớn vang vọng không thôi.
Chiến Thuyền nhanh chóng đáp xuống.
Phía dưới là có một cái thành phố khổng lồ.
Thành phố này được thiết kế ở trung du và hạ du Hoàng Tuyền Hà, rất có dũng khí.
Có lẽ đây chính là nguyên nhân khiến cho Hoàng Tuyền Hà không trở thành cấm địa, chủ yếu là Hoàng Tuyền Hà quá dài, trải dài khắp Địa Ngục.
Hơn nữa, Hoàng Tuyền Hà cũng có thể ôn hòa hơn so với cấm địa.
Khi trước Bộ Phương chính là rơi xuống vị trí thượng nguồn.
Chỗ đó cách khá xa nơi này cho nên không phát hiện ra cái thành phố này.
U Cơ vác theo Trọng Kiếm liếc mắt nhìn Bộ Phương một cái rồi nói:
- Chỗ này là Cấm Hồn thành ở Địa Ngục, đây là địa điểm tổ chức đấu vòng loại, các ngươi vào thành, ghi tên, sẽ có người đưa các ngươi về chỗ nghỉ.
Sau đó cũng không để ý nhóm người Chu Ngạn, trực tiếp cho bọn họ xuống thuyền.
Rầm rầm rầm!
Sáu người vội vàng đáp xuống đất.
Tiểu U đi bên cạnh Bộ Phương.
Đứng ở bên ngoài cổng thành.
Trên bầu trời là từng chiếc Chiến Thuyền đang lơ lửng, hạ xuống từ phía xa, mang đến cho bọn họ một cảm giác trang nghiêm.
Cổng thành cao sừng sững, dùng gạch đá đỏ như máu để dựng lên, mang đến một cảm giác lạnh lẽo đáng sợ.
Cánh cổng hiện ra hình vòm, ngoài cổng là những vị thủ vệ Địa Ngục mặc Hắc Sắc Chiến Khải đang canh giữ.
Nhóm người Chu Ngạn hít sâu một hơi.
Cuối cùng đã đến được nơi thi đấu.
Bộ Phương quan sát Cấm Hồn thành một lượt, đây là một thành phố rất lạnh lẽo, trong đó có luồng khí tức đáng sợ bất thường.
Hiển nhiên là có cường giả tọa trấn.
Trước cổng thành, người đến người đi, đủ loại người ra vào thành.
Tiểu U nói:
- Ta từng nghe nói đến Cấm Hồn thành, nhưng chưa từng đến bao giờ.
Trong đôi mắt nàng ánh lên vẻ tò mò.
Không dừng lại quá lâu.
Bởi vì nhóm người Chu Ngạn đã đi khá xa.
Đến cổng thành thì nhóm người Chu Ngạn bị chặn lại.
Có không ít ánh mắt ở xung quanh chiếu lên người bọn Chu Ngạn.
Rất nhiều người ở đây trên mặt đều lộ ra vẻ chế nhạo, chủ yếu là một đoàn người Chu Ngạn có tu vi quá thấp, chỉ đạt đến tu vi Lục Tinh Chân Thần cảnh.
Những người dự thi như bọn họ đây, kém nhất cũng đã là Cửu Tinh Chân Thần cảnh rồi, thậm chí là Bán Thánh.
Ở một vài Tiểu Thế Giới lớn mạnh hơn thì những người dự thi đều là Tiểu Thánh.
Do vậy, Lục Tinh Chân Thần cảnh thật sự là vô cùng yếu kém.
Lần đầu tiên tham gia Minh Khư Thiên Đạo chiến thi đấu, nhóm người Chu Ngạn cảm thấy hết sức tự tin.
Nhưng sau khi cảm nhận được khí tức những người dự thi ở các Tiểu Thế Giới thì bọn họ lại thay đổi.
Đã sớm đánh mất tham vọng của họ.
Bởi vì bọn họ phát hiện, khí tức và tu vi của những người dự thi ở tất cả các Tiểu Thế Giới đều hùng mạnh hơn so với bọn họ.
Điều này, thật phi lý.
Từng ánh nhìn mỉa mai xen lẫn ánh mắt săn mồi chiếu đến, đều khiến cho bọn họ cảm thấy không được tự nhiên.
Bộ Phương đi theo sau lưng bọn họ, sắc mặt ngược lại không có thay đổi gì.
Nhóm người Chu Ngạn nhìn về phía Bộ Phương, sau khi thấy vẻ mặt như ngày thường của hắn thì thầm cảm phục không thôi, có chút kính nể tố chất tâm lý của Bộ Phương.
Dù sao thì theo như sự hiểu biết của bọn họ, tu vi của Bộ Phương dường như cũng chỉ ngang ngửa với bọn họ.
Rầm rầm rầm!
Mặt đất rung lên một hồi.
Phía sau nhóm người Chu Ngạn, là những đại hán đầu trọc có chiều cao trung bình vào khoảng hai mét năm trở lên đang đi đến.
Phần thân trên của những người này như Xích Quả, phía trên được bao phủ bởi một lớp cơ bắp cuồn cuộn như Cầu Long, làn da màu đồng và dường như đang phát sáng giống như sắt thép.
Mộ gã đại hán khôi ngô đầu trọc mở miệng:
- Ồ, lại gặp mặt rồi nhỉ, đám gà con ở Tiên Trù Giới.
Giọng nói của hắn như chuông đồng ngân vang, rung động bên tai mọi người, trong khi di chuyển mặt đất dường như đang rung lên.
Nhóm người Chu Ngạn mở to mắt, nhớ đến lời giới thiệu trước đó của Tiểu U.
Những đại hán này, chắc hẳn là cường giả ở Kim Cương giới.
Khuôn mặt Chu Ngạn hiện lên vẻ giận dữ, ánh mắt chế giễu ở xung quanh thì cũng thôi đi, nhưng gã đại hán này lại thẳng thắn mở miệng châm chọc, khiến Chu Ngạn cảm thấy rất bực mình.
Ầm ầm!
Mất đất như muốn sụp xuống.
Những đại hán này đi đến, để lại từng dấu chân trên mặt đất, ánh mắt người cầm đầu bắn ra ý cười trào phúng lạnh lẽo.
Đại hán nhếch miệng nói:
- Ngươi chính là tiểu đội trưởng của Tiên Trù Giới các ngươi à, tưởng gì… yếu đuối giống hệt một con kiến hôi, lão tử chỉ cần dùng một ngón tay là có thể giết chết.
Chu Ngạn trợn mắt trừng vị đại hán kia.
Lửa giận trong lồng ngực đang không ngừng bốc lên.
Chu Ngạn không nhìn ra tu vi của gã đại hán này, nhưng cũng không ảnh hưởng đến sự tức giận của hắn:
- Con kiến hôi sao? Ta ngược lại muốn xem xem ngươi mạnh đến đâu…
Có lẽ gã đại hán này chỉ mạnh hơn hắn một chút, nếu chỉ một chút thì Chu Ngạn hắn chưa chắc đã không có cơ hội.
Dù sao… trước khi đi gia tộc của hắn cũng đã chuẩn bị không ít bảo bối cho hắn.
Đại hắn híp mắt, mỉa mai cười rộ lên:
- Ái chà, muốn chết sao?
Thời điểm Tiên Trù Giới thịnh vượng thật ra rất mạnh, nhưng bây giờ Tiên Trù Giới chỉ là kẻ yếu mà thôi.
Đột nhiên, giọng nói lạnh lùng của thủ vệ gác cổng vang lên:
- Vào thành nhanh lên… Có mâu thuẫn gì thì giải quyết bằng trận đấu, đừng ở đây cản đường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận