Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2202: Ngồi xuống, ngậm lấy (2)

Notice: Undefined offset: 197
Bát Bảo Trư đang hụi hụi chơi bùn giương mũi heo lên, từng mảng bùn từ trên mặt lả tả rơi xuống.
Trước nhà gỗ.
Ngưu Hán Tam thích thú nằm ở ghế xích đu trên, gật gù nói.
- Bộ lão bản… lại gây chuyện rồi.
...
Ông...
Bộ Phương giơ tay lên.
Trên tay, vô số cánh sen chậm rãi lơ lửng.
Cánh sen vừa xuất hiện, tinh khí hào hùng cuồn cuộn trào dâng.
Nhìn Minh Vương Thiên Tàng ở đằng xa.
Bộ Phương nhẹ nhàng đưa cánh sen cho hắn ta.
-Ngồi xuống, ngậm lấy.
Bộ Phương nói.
- Sen Vong Tình?
Minh Vương Thiên Tàng hơi nháy nháy mắt, dựa vào kinh nghiệm của mình, hắn ta biết đồ mà Bộ Phương đưa cho hắn ta chính là Sen Vong Tình.
Một đám cánh Sen Vong Tình.
Là Sen Vong Tình... Tên tiểu tử này có Sen Vong Tình.
Chẳng lẽ tên đáng sợ trong Thanh Đồng cung điện… được thả ra rồi sao?
Sen Vong Tình là khóa, nếu bị hái đi, cũng đồng nghĩa với việc người kia… đã thoát ra được.
Nghĩ đến đây, hắn ta sợ hãi hít một hơi.
Người kia ở trên sông Hoàng Tuyền trong Thanh Đồng cung điện. Dù là khi mạnh nhất, Minh Vương Thiên Tàng cũng không thể đánh thắng người kia. Người kia… là một tồn tại thần bí.
Nhưng mà...
Hai mắt Minh Vương Thiên Tàng bỗng nhiên sáng lên.
Thần vật như Sen Vong Tình, Bộ Phương cũng lấy ra được, có lẽ, Bộ Phương thật sự có thể cứu được hắn ta đúng không?
...
Oanh oanh oanh!
Bên ngoài Hắc Điện.
Thi thể Kiếm Ma lão tổ bị vô số dây trói màu đen trói lại.
Minh Khôi lão tổ lạnh lùng khom lưng nhìn xuống thi thể của Kiếm Ma lão tổ.
Hắn phất tay áo về phía đầu Kiếm Ma lão tổ.
Hoa lạp lạp...
Vô số âm thanh cọ xát kim loại vang lên.
Từ trong tay áo Minh Khôi lão tổ, từng con từng con cơ giới sâu nhỏ nhỏ bò ra.
Những con trùng này rơi xuống thi thể Kiếm Ma lão tổ.
Chúng bò đều đến cái lỗ lớn trên trán Kiếm Ma lão tổ. Sau đó, âm thanh nhai nuốt làm người ta rợn cả người vang lên khắp nơi.
Từng luồng hắc khí từ Minh Khôi lão tổ bay ra, bao phủ thân thể Kiếm Ma lão tổ đích thân thể.
Kiếm Ma lão tổ vốn đã chết lại từ từ đứng dậy.
Hai mắt mở ra, tròng mắt đã hoàn toàn biến thành màu đen!
Minh Khôi lão tổ hơi mỉm cười nhìn Kiếm Ma lão tổ.
- Gọi ngươi là Kiếm Khôi đi... Mặc dù ngươi bị luyện chế thành khôi lỗi, nhưng kiếm ý của ngươi vẫn được giữ nguyên...
Minh Khôi lão tổ nói.
Kiếm Ma lão tổ không trả lời.
Rào.
Minh Khôi lão tổ nâng lên bàn tay nhăn nheo, gầy gò.
Năm ngón tay linh hoạt nhảy lên.
Sau đó, thân thể Kiếm Ma lão tổ phát ra âm thanh ca ca ca va chạm.
Ông...
Trên mặt đất, một thanh phi kiếm phóng lên cao.
Thân thể Kiếm Khôi hơi lay động, sau đó, một bước lao lao đến, cầm theo phi kiếm, đánh đến Hắc Điện...
Trước Hắc Điện.
Minh Vương Nhĩ Ha, Băng Thánh, và Tiểu U đang đứng đó.
Bỗng nhiên.
Một cổ hắc khí đáng sợ bay đến.
Uy áp cuồn cuộn đánh tới.
Đám người Minh Vương Nhĩ Ha biến sắc!
- Đến rồi!
Minh Vương Nhĩ Ha cắn răng nói.
Hắn ta sẽ không để ai làm hỏng chuyện cha hắn ta sống lại...
Cầm Minh Vương kích trong tay, Minh Vương Nhĩ Ha lộ ra chiến y mãnh liệt.
Một chân hung hăng đạp xuống đất.
Mặt đất nứt ra một khe nhỏ.
Minh Vương Nhĩ Ha lấy đà nhảy lên cao.
Minh Vương kích chợt vung lên, kích mang chói lòa lan ra xa, như muốn đánh nát cả đất trời!
- Đến đây! Đánh!
Minh Vương Nhĩ Ha gầm lên giận giữ.
Công hiệu của Bánh Tạo Hóa vẫn chưa hết, hiện tại hắn ta vẫn còn sức chiến đấu của Cửu Chuyển Đại Thánh!
Ông...
Trả lời hắn ta là một đạo kiếm quang.
Kiếm quang cực kỳ mạnh mẽ, đụng vào kích mang, cả hai đều nát. So về lực lượng, hai bên ngang sức ngang tài.
Ca ca ca ca...
Kiếm Ma lão tổ điều khiển phi kiếm, tới nhanh như vũ bão .
Minh Vương Nhĩ Ha kinh ngạc kêu lên:
- Kiếm Ma lão tổ?
Kiếm Ma lão tổ không phải đã bị cha hắn ta làm thịt rồi sao?
Sao giờ lại sống nhăn răng thế này?
Kiếm Ma lão tổ lạnh lùng chạy tới.
Khi đến gần Minh Vương Nhĩ Ha, hắn ta chợt há miệng ra...
Miệng hắn ta mở rất to, cảm giác phần cằm sắp chạm vào cổ đến nơi rồi.
Từ miệng một đạo kiếm khí bay ra, kiếm quang sáng chói… lướt qua.
Minh Vương Nhĩ Ha không kịp tránh né, chỉ có thể dùng Minh Vương kích cứng rắn cản lại...
Kiếm quang chém vào Minh Vương kích, hóa thành vô số tia sáng nhỏ.
Trở thành vạn thiên mịn kiếm khí, bay tới Minh Vương Nhĩ Ha, trên mặt, trên cánh tay, trên chân, đều có vết kiếm để lại...
Từng giọt từng giọt máu rỉ ra từ vết thương!
Ca ca ca ca...
Kiếm Ma lão tổ bay ngược trở lại.
Từ trong bụi mù.
Một bóng người còng lưng từ từ bước ra.
Tiếng bước chân không lớn, không nhanh không chậm.
Hồi lâu sau.
Mọi người đều thấy rõ.
Đó là một vị lão giả, đầu tóc bạc trắng, mặt mũi lão già nua, hai gò má cũng vì năm tháng mà rủ xuống xuống, đôi mắt to nhỏ không đều, bọng mắt trũng xuống.
- Minh Khôi này là tác phẩm đắc ý nhất của lão phu... Mong ngươi trả lại lão phu.
Giọng nói khàn khàn, già nua vang vọng xung quanh
Lão giả còng lưng vỗ tay, Kiếm Khôi buông thõng chân tay, chậm rãi trôi nổi cạnh hắn.
Vù vù!
Tất cả mọi người đều hít một ngụm khí lạnh!
Không nghi ngờ gì nữa, người này chính là người chế tạo Minh Khôi...
Một trong hai vị đại lão chí cao vô thượng của Minh Ngục... Minh Khôi lão tổ.
Là người mạnh nhất Minh Khôi Nhất Mạch, người thần bí điều khiển Minh Ngục!
Bạn cần đăng nhập để bình luận