Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2392: Ta, Khiếu Thiên, có gì không dám?! (2)

Notice: Undefined offset: 182
- Giết ta? Si tâm vọng tưởng!
Mặc Ngân vẫn đang cười to, có Cao Đẳng Thần Chi bảo vệ, hắn ta không cảm thấy Bộ Phương có thể giết hắn được!
Rầm rầm!
Từng ngón tay giáng xuống.
Thần thức của Cao Đẳng Thần Chi rất mạnh, rơi xuống tựa như muốn hạn chế hành động của Bộ Phương.
Chỉ có điều, Bộ Phương không hề bị ảnh hưởng một chút nào.
Hắn vẫn lướt ngang không ngừng giống như tia chớp vậy.
Khoảng cách giữa Bộ Phương và Mặc Ngân lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được mà kéo gần lại!
Không ai cảm thấy Bộ Phương có thể giết người dưới uy áp của Cao Đẳng Thần Chi cả.
Tuy rằng yêu nghiệt Bán Thần có thể vượt cấp giết người, đó là bởi vì Pháp Tắc của bọn họ rất cường hãn.
Nhưng mà…
Sức mạnh của bản thể thật sự là quá yếu.
Tuy là biên độ tăng trưởng của Pháp Tắc nhiều, nhưng dù sao cũng là hữu hạn.
Rầm!
Một ngón tay lại giáng xuống lần nữa.
Trận nổ vang kinh khủng làm dâng lên khí lãng, cuồng phong cuồn cuộn gào thét nổi lên đầy trời.
- Chết đi! Chết đi!
Mặc Ngân trừng ánh mắt tràn đầy oán hận!
Bang bang bang!
Từng ngón tay năng lượng giáng xuống, cả hồ nhân tạo hóa thành đống phế tích, mà Bộ Phương cũng bị đánh trúng.
Bọt nước văng khắp nơi…
Che thiên lấp đất.
Sóng nước cuồn cuộn đang dâng trào.
Đột nhiên.
Tất cả đều yên lặng.
Ngón tay năng lượng không giáng xuống nữa.
- Chết rồi sao?
Có người nói.
Bởi vì bọn họ không phát hiện hơi thở của Bộ Phương tóc trắng nữa, theo bản năng cho rằng Bộ Phương đã bị Cao Đẳng Thần Chi xóa sổ rồi.
Ngũ Hoàng Tử cũng tò mò.
Lão giả ngồi bên cạnh hắn thì lại híp mắt lại, cảm thấy có hơi kỳ quái.
Mâu quang hơi nheo lại, sau đó phóng thích thần thức ra.
Grào!!
Trong sự cảm ứng của thần thức, đột nhiên có một con Bạch Hổ sặc sỡ rít gào.
Lão giả bị hoảng sợ, con ngươi trong đôi mắt nhỏ chợt trừng lớn lên!
Hù chết lão phu rồi!
Rầm!
Hư không ở trước người Mặc Ngân bỗng nhiên nổ tung!
Sau đó, một cánh tay thon dài chợt vươn ra tóm lấy cổ hắn ta rồi hung hăng mà ấn lên trên vách tường của phòng khách.
Một tiếng nổ ầm vang.
Vách tường phòng khách đột nhiên nổ tung tạo thành một cái động lớn.
Cả phòng tiếp khách đều rung lên…
- To gan!!
Có lẽ tên Cao Đẳng Thần Chi kia cũng không ngờ rằng lại sẽ phát sinh chuyện như vậy!
Vậy mà Bộ Phương lại không chết dưới sự công phạt oanh kích của hắn!
Mặc Ngân trừng lớn mắt, cảm thấy vô cùng khó tin.
- Ngươi… sao ngươi dám?!
Cả người Mặc Ngân đều sợ run.
Hắn ta không hiểu, vì sao dưới uy áp của Cao Đẳng Thần Chi mà Bộ Phương vẫn còn dám giết hắn ta!
Kiếm mâu của Bộ Phương tóc trắng hơi cứng lại, khóe miệng cũng nhếch lên.
- Ta, Khiếu Thiên, có gì mà không dám?!
Lời nói rơi xuống.
Răng rắc một tiếng!
Bàn tay của Bộ Phương tóc trắng dùng sức.
Thân hình của Mặc Ngân chợt bị bóp nát!
Một tiếng nổ ầm vang.
Vù…
Tàn hồn của Mặc Ngân phóng lên trên cao.
Bộ Phương tóc trắng tiện tay điểm một cái, một đóa Thần Hỏa thoát ra.
Cắn nuốt linh hồn Mặc Ngân trong nháy mắt.
Trong sự đốt cháy của Thần Hỏa, linh hồn Mặc Ngân lập tức bị đốt sạch, cùng với tiếng kêu la thảm thiết mà dần dần biến mất trong hư không.
Mà trong nháy mắt khi Bộ Phương giết Mặc Ngân.
Lôi đình đáng sợ của Cao Đẳng Thần Chi tức giận bùng nổ!
Ầm!!
Một bóng người màu vàng đột nhiên hạ xuống từ trên bầu trời.
Rơi xuống đất mặt giống như một viên sao chổi vậy.
Uy áp đáng sợ làm cho mọi người ngừng cả hô hấp…
Trong một khắc này, cả phòng tiếp khách đều hoàn toàn sụp đổ, vỡ tan từng chút một!
Ánh mắt của lão giả cứng lại.
Hắn ta vung tay một cái.
Một cỗ Pháp Tắc Lực Lượng vô hình bao vây lấy thân hình của Ngũ Hoàng Tử, lướt ngang cả trăm dặm trong nháy mắt, đứng quan sát từ phía xa.
Tâm thần của Ngũ Hoàng Tử chấn động, đây chính là sức mạnh của Cao Đẳng Thần Chi.
Chỉ phủ xuống thôi là đã hủy thiên diệt địa!
- Mặc Phong chỉ là cảnh giới Cao Đẳng Thần Chi mới vào, vẫn chưa thuần thục với sức mạnh nắm trong tay, cực hạn của Cao Đẳng Thần Chi là dung hợp tám mươi mốt đạo Pháp Tắc, mà Mặc Phong này chẳng qua chỉ mới dung hợp được ba mươi sáu đạo… bình thường thôi.
Lão giả nói với vẻ thản nhiên.
Ngũ Hoàng Tử chấn động trong lòng, lão giả bên cạnh là lão sư của hắn, thực lực sâu không lường được, xem ngữ khí này, có lẽ càng mạnh hơn Mặc Phong nữa.
Cả người cường giả nở rộ kim mang, thoạt nhìn cứ giống như một kim nhân.
Quanh thân hắn có kim mang chói mắt đang nở rộ.
- Chết đi!!!
Thân là Cao Đẳng Thần Chi, một tên hậu bối mà lại giết người dưới mí mắt hắn!
Điều này là một loại khuất nhục đối với hắn!
Sự khuất nhục không thể tha thứ được, chỉ có xóa sổ Bộ Phương thì mới có thể gột rửa nỗi nhục này!
Trên đỉnh đầu của hắn có Pháp Tắc Kim Luân hiện ra, trong Kim Luân còn ngưng tụ ba mươi sáu đạo Pháp Tắc hội tụ lại thành một chưởng rồi đánh về phía Bộ Phương.
Đương nhiên, chủ yếu vẫn là Pháp Tắc thứ nhất của Cao Đẳng Thần Chi này, Pháp Tắc Kim Qua!
Trong nháy mắt đó, giống như tư thế hào hùng, sát khí khủng bố, kinh sợ thiên địa!
Một chưởng này làm tâm thần của mọi người đều sụp đổ!
Lạc Tam Nương bị dư ba ảnh hưởng mà phun một ngụm máu tươi ra, bay ngược ra phía sau rồi hung hăng mà đập về phía xa xa.
Trên khuôn mặt quyến rũ mang theo khiếp sợ và kinh hoàng mà nhìn chằm chằm vào trung tâm của vụ nổ kia.
Cao Đẳng Thần Chi…khủng bố như vậy sao?!
Loại công kích này…
Bộ Phương… e là thật sự sắp chết rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận