Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 932: Móng Thao Thiết nướng áp lò (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Năng lượng ẩn chứa trong đó cực kỳ đáng sợ!
Không hổ là nguyên liệu nấu ăn cấp cao nhất mà hắn gặp được cho đến tận bây giờ!
Bộ Phương thật sâu thở ra một hơi, tinh thần lực không dám lười biếng, căng cứng giống như là dây cung đã lên tên vậy.
Khi cảm giác của hắn ở bên trong, thời gian cũng không sai biệt lắm.
Bộ Phương mới thu hồi tinh thần lực, bắt đầu tiến hành trình tự kế tiếp.
Móng Thao Thiết nướng, việc xử lý đầu tiên là cực kỳ quan trọng, muốn cho móng Thao Thiết được thơm ngon, nếu chưa được nêm nếm, nếu chế biến sau thì sẽ khó có được hương vị tốt.
Mà muốn ngon miệng, cần nhất là nước xốt hợp lí.
Bộ Phương có nước xốt, nhưng nước xốt đó dùng để làm đậu phụ thối, mùi vị khá kì lạ, đương nhiên không thể dùng để xử lý móng Thao Thiết.
Cho nên Bộ Phương đòi hỏi hệ thống một phần nước xốt, tốn không ít nguyên tinh.
Trước khi Bộ Phương đi tới tủ bát, lấy ra nước xốt mua được từ chỗ hệ thống.
Mở ra ngăn tủ, bên trong bày biện một cái rương, trong rương là mấy viên nước xốt đông lạnh.
Coi như là bị đóng băng nhưng có nước xốt ngược lại là cũng không tệ.
Bộ Phương lấy nước xốt đóng băng ra, đi tới trước nồi Huyền Vũ, hắn không có đổi nồi, lớp bọt khí nổi lềnh bềnh trong nồi đã bị hắn vớt sạch. Hắn cẩn thận từng li từng tí để từng khối nước xốt đóng băng vào trong nồi.
Chỉ là trong nháy mắt, các khối nước xốt đóng băng đã bị nồi canh nuốt chửng, màu sắc của nước canh trong nồi cũng bắt đầu thay đổi.
Nước xốt đông lạnh tan chảy, nước súp màu nâu sôi trào trong nồi, với hương thơm của linh dược và hương thơm của linh tài, hai thứ hòa trộn, và không ngừng thẩm thấu vào trong móng Thao Thiết.
Trong nồi lại bắt đầu xuất hiện bọt khí nổi lên.
Bộ Phương tiếp tục không nhanh không chậm vớt bọt đổ bỏ qua một bên.
Đương nhiên lúc này đây tại thời điểm xử lý lớp bọt, hắn cũng đổ nhiều nguyên liệu giàu linh khí đã chuẩn bị tốt vào trong đó.
Cũng đổ thêm một chút tương Thâm Uyên Lạt Tiêu vào trong nồi.
Để món móng Thao Thiết ăn ngon và đậm đà hơn.
Lại nấu chín trong chốc lát, bọt trong nồi lại bị vớt sạch, sau đó đun sôi lên cũng không xuất hiện thêm bọt nữa. Bộ Phương lấy ra từng khối đường phèn giống như khối băng nhỏ, bỏ vào trong nồi.
Hơn nữa còn đúng lúc cho thêm một chút xì dầu, khiến cho màu sắc nước canh càng đẹp mắt hơn.
Sau khi hoàn thành những thứ này, lại để đó tiếp tục ninh chín.
Việc xử lý móng Thao Thiết trước khi nấu móng Thao Thiết nướng vốn chính là một công đoạn dài dòng buồn chán. Mặc dù tiêu hao thời gian dài dằng dặc thế nhưng mà khi nấu chín, trong nồi Huyền Vũ đã có mùi thịt cực kỳ nồng đậm bay ra.
Mùi thịt giống như có ma lực làm cho tâm thần người không khỏi lắng đọng tại trong đó.
Mấy người ngồi ở trên bàn cơm lập tức sững sờ, nhao nhao chun chun cái mũi ngửi lấy ngửi để. Ngửi ngửi mùi thơm đang tràn ngập trong không khí.
Cẩu Gia ghé vào cây Ngộ Đạo vốn đang nằm ngủ ngáy rung trời, sau khi ngửi được mùi thịt kia, trong ánh mắt có sợ hãi xen lẫn vui mừng.
- Thơm quá đi! Cái mùi thịt này...Làm sao có thể nồng nặc tới như vậy chứ! Dường như lưu luyến trong lòng người, rốt cuộc không thể tiêu tan!
Dương Mỹ Cát nắm chặt hai nắm đấm, mặt mũi tràn đầy say mê nói.
Ma nữ An Sinh ngực lớn lại run run một hồi, trên mặt hiện ra vài vệt đỏ ửng. Quá thơm rồi...thơm đến nỗi nàng ta không đành lòng thở ra, sợ thở ra mất hết mùi thơm vừa hít vào.
Con mắt Tiểu U đã sớm lóe sáng, nhìn chằm chằm vào phương hướng phòng bếp.
Nam Cung Vô Khuyết bộ dạng hữu khí vô lực cũng biến đổi, trong miệng thiếu chút nữa chảy ra nước miếng, thật sự quá thơm rồi! Quá mê người rồi!
Đôi mắt Lạc Đan Thanh đang đóng chặt cũng mở ra, cũng không tiếp tục khôi phục thương thế, giống như những người khác, nhếch mũi ngửi mùi thịt trong không khí.
Sở Trường Sinh thì lại dè dặt hơn rất nhiều, dù sao cũng là Đại trưởng lão Thao Thiết Cốc, đồ ăn cái dạng gì ông ta chưa thấy qua, mùi thơm cái dạng gì ông ta chưa ngửi qua chứ...
Ông ta nhìn mấy người không để ý hình tượng bản thân, râu mép màu bạc lập tức vểnh lên trời, bọn nhóc này chắc chưa từng trải sự đời đây mà...
Ọt ọt...
Sở Trường Sinh nuốt nước miếng một cái, vuốt vuốt cái mũi, cũng không khỏi hít một hơi thật sâu.
Mùi thịt xộc vào lỗ mũi, làm cho hai mắt ông ta sáng lên!
- Không hổ là thịt Thao Thiết, mỹ vị tối cao ghi lại trong điển tịch Thao Thiết Cốc!
Trong nội tâm Sở Trường Sinh sợ hãi thán phục, lập tức càng thêm mong đợi.
Thịt Thao Thiết là nguyên liệu nấu ăn cao cấp, đương nhiên không phải đầu bếp nào cũng có thể nấu nướng được, nếu như thực lực không đủ mà muốn nấu nướng đồ ăn bậc này, tuyệt đối gặp nhiều thua thiệt.
Coi như là đầu bếp nhất đẳng Thao Thiết Cốc đều không nhất định nắm chắc có thể xử lý tốt nguyên liệu nấu ăn này!
Không biết Bộ Phương sẽ đưa ra đồ ăn dạng gì đây!
Trong nội tâm Sở Trường Sinh bỗng nhiên có thêm vài phần chờ mong.
Vốn dĩ ông ta đến đây là để đưa Tiểu Nha đến Thao Thiết Cốc để tiếp nhận thừa kế, nhưng hiện tại xem ra… nên ăn xong thịt Thao Thiết rồi hãy rời đi.
Món ngon trước mắt này, nếu bỏ lỡ thì thật là tội lỗi!
...
Trong phòng bếp.
Bộ Phương cho thêm một chút muối tinh vào trong nồi Huyền Vũ đang sôi sục, khiến cho nó càng thêm ngon miệng.
Sau khi đun sôi một khoảng thời gian, Bộ Phương thu lại Thiên Địa Huyền Hỏa.
Sau khi vừa thu Thiên Địa Huyền Hỏa vào, thì nhỏ vào trong đó vài giọt dầu đặc chế, không phải dầu xào rau bình thường mà là dầu do Bộ Phương đặc chế, có tác dụng cải thiện độ tươi.
Mà cho tới bây giờ, giai đoạn nấu nướng thứ nhất cũng đã hoàn thành.
Vớt móng Thao Thiết màu vàng cam đã luộc chín ra, để ráo nước canh, cho vào đĩa sứ sứ thanh hoa lớn đã chuẩn bị sẵn.
Bộ Phương lui về phía sau một bước, hít sâu một hơi.
Sau khi móng Thao Thiết làm lạnh tới nhiệt độ vừa đủ ấm, hắn quét nước đường đã chuẩn bị lên từng móng Thao Thiết, Bộ Phương chính là đang muốn bắt đầu bước cuối cùng.
Nướng áp lò... móng Thao Thiết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận