Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1682: Số điểm tuyệt vọng, nụ cười như điên của Lưu Mặc Bạch (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Oanh!
Những hư ảnh Thao Thiết trên món ăn tản đi, chúng xoắn lại và biến thành một mùi thơm nồng nàn đến ngất trời.
Bộ Phương cũng bưng Tam Biến Ma Ngưu Túy Bài Cốt của hắn đi ra.
Trên món ăn của hắn tỏa ra ánh sáng chói lóa rực rỡ đến chói mắt.
Món ăn của Đại Ma Vương từ trước đến giờ đều mang dáng vẻ sang trọng nhưng không chỉ để làm bộ.
Tuy nhiên Lưu Mặc Bạch rất tự tin, hắn ta vẫn rất có lòng tin đối với món ăn của mình, hắn ta đã sử dụng giấm hoa quả đặc chế, không thể nào thua được.
Đây chính là sự tự tin của hắn ta, một vị Hắc Ám Minh Trù.
- Rất tốt... Cuối cùng phần nấu nướng cũng kết thúc, tiếp theo chính là thời gian để thưởng thức.
Cẩu gia lè lưỡi, sớm có chút không thể chờ đợi.
Mùi thơm của Túy Bài Cốt quá kích thích, khiến chiếc đuôi của nó cứ lắc qua lắc lại liên tục.
Cẩu gia cảm thấy làm trọng tài là một quyết định vô cùng sáng suốt.
Lưu Mặc Bạch tự tin cười một tiếng.
Chỉ cần một cái búng tay vào món ăn, lập tức mấy mâm Túy Bài Cốt đen nhánh bay lên và hướng về phía bốn vị giám khảo.
Sau đó nó lơ lửng trước mặt ba người và một chó.
- Ám Hắc Thao Thiết Túy Bài Cốt... Mời thưởng thức.
Lưu Mặc Bạch nắm tay và nhếch lên khóe miệng, hắn ta vô cùng tự tin.
Dùng thịt Thao Thiết cao cấp, kết hợp với giấm hoa quả được đặc chế riêng, dùng thủ pháp tinh vi để nấu thành.
Đây là món ăn nghiêm túc nhất mà hắn ta làm ở trong các trận trù đấu cho đến nay.
Lưu Mặc Bạch không khỏi không thừa nhận, Bộ Phương tạo cho hắn ta một áp lực nên có.
Đối với Bộ Phương, hắn ta không dám khinh thường chút nào.
Những người xung quanh hô hấp chậm lại, nhìn chằm chằm vào bốn vị giám khảo, không biết sau khi thưởng thức họ sẽ đánh giá kiểu gì.
Mạc Tu rất hài lòng, món ăn tỏa ra lưu quang sáng bóng tuyệt trần, trong đó có minh khí đang lưu chuyển, hương thơm bộc phát, mùi vị mê người.
Lưu Mặc Bạch không hổ là thiên tài yêu nghiệt được truyền thừa Cửu Chuyển Minh Trù Nhất Mạch, Hắc Ám Mỹ Thực này rất có phong cách của Cửu Chuyển Nhất Mạch.
Nhìn thì có vẻ khiêm tốn nhưng thực chất lại vô cùng kiêu ngạo và hống hách.
Họ cầm đũa lên, gõ nhẹ lên bàn một cái.
Một giây sau, bọn họ đưa đũa vào trong chén gắp lên một khối Túy Bài Cốt.
Túy trấp màu đen nhánh phủ trùm lên trên Túy Bài Cốt, Túy Bài Cốt được chiên vàng giòn trong dầu để lộ ra màu đen.
Túy trấp có chút sền sệt, theo động tác gắp lên của Mạc Tu thì kéo thành một sợi dài.
Hơi nước bốc lên, hương thơm đậm đà, như thể quả bom mùi thơm đã nổ tung, mãnh liệt bay xa.
Khiến cho tất cả mọi người đều không khỏi nhắm mắt lại để cảm nhận.
Vị chua, vị ngọt, mùi thơm, vị thịt... Các loại mùi vị ngon đều tràn ngập cả ra.
Các loại mùi vị dường như hóa thành thú dữ Thao Thiết, khiến cho bọn họ có cảm giác chiếm đoạt ở trong đó.
Mạc Tu há to miệng, nhét khối Túy Bài Cốt được phủ bằng Túy trấp sền sệt ở bên trên vào miệng.
Vừa vào miệng, trong mũi Mạc Tu liền tỏa ra một mùi hương.
Miệng hắn thì nhai, lông mày không thể không nâng lên.
Túy Bài Cốt vừa vào miệng, trong nháy mắt tràn ngập ra vị chua của Túy trấp...
Vị chua vừa chạm vào vị giác sẽ lập tức lan tỏa khiến nước bọt tiết ra nhanh chóng, cảm giác thèm ăn mở toang ra.
Tốc độ nhai tăng lên.
Hàm răng cắn xuống, miếng thịt Thao Thiết mềm mại đột nhiên tỏa ra mùi thơm đậm đà.
Thịt Thao Thiết được coi như nguyên liệu nấu ăn cao cấp, chất lượng thịt gần như hoàn mỹ, cắn vào có vị mềm mềm, giống như có bàn tay nhỏ vuốt ve trong miệng.
Nó khiến ta say lòng và mê mệt.
- Chua nhưng không ngấy, mềm nhưng không nát, êm dịu và không hắc...
Khuôn mặt lạnh lùng như băng của Mạc Tu chợt hiện lên một nụ cười, hài lòng gật đầu một cái.
Không thể không nói... món ăn này đã chiếm trọn tâm trí của hắn ngay từ lần đầu tiên bỏ vào miệng, khiến cho hắn không khỏi chìm đắm.
Cái say của Túy Bài Cốt... được giải thích một cách đầy tinh tế.
Cẩu gia đã sớm đợi không nổi, nó vung trảo lên, hai khối Túy Bài Cốt bay lên bị nó táp vào trong miệng.
Hai bên hàm mỗi bên một khối, mắt chó của Cẩu gia không khỏi híp lại, mũi chó nhúc nhích một chút.
Mùi vị của Túy Bài Cốt khiến cho nó không khỏi chấn động một cái.
- Túy Bài Cốt này... Thật sự không tệ!
Cẩu gia rùng mình một cái, trong lòng cảm thấy có chút khiếp sợ đối với Hắc Ám Minh Trù.
Nó vẫn cho là chỉ có Túy Bài Cốt của Bộ Phương mới là ngon nhất.
Nhưng nếu như tài nghệ của Bộ Phương cũng chỉ như trước đây, trận này chỉ có thể bị đánh bại...
Địch Thái Giới Chủ cũng gắp lên một khối Túy Bài Cốt, yên lặng không nói nhưng trong con ngươi hiện lên vẻ khiếp sợ, cũng đủ bộc lộ được tâm tư của hắn ta.
Hắc Ám Minh Trù, quả nhiên là danh bất hư truyền.
Chỉ bằng một món này thôi cũng đủ để đánh bại gần như tất cả yêu nghiệt của Tiên Trù Giới.
Lúc này, sau khi ăn một khối Túy Bài Cốt, Lục Nhất, người có quyền lên tiếng nhất. đã khiếp sợ đến mức gần như không biết nên nói cái gì.
Lục Nhất đã hoàn toàn bị món ăn này làm cho rung động.
Ý nghĩa say lòng người, giống như hóa thành một đại sương Túy trấp, bao trùm lấy thân thể hắn ta.
Đồ điên Lưu Mặc Bạch, đúng là danh xứng với thực.
- Hiện tại nên bắt đầu chấm điểm...
Cẩu gia lại nhét một khối Túy Bài Cốt vào, vừa nhai, vừa nói.
Mạc Tu đã buông đũa xuống, liếc xéo con chó đang vui vẻ ăn, không khỏi bật cười.
Ngay cả chó này cũng trầm luân vào, trận này bọn họ thắng chắc...
Hắn xoa tay một phen.
Trù Đấu Chi Thần lập tức tỏa ra ánh sáng màu đỏ, cực kỳ rực rỡ và bao phủ trên thân hình của Mạc Tu.
Khoảnh khắc tiếp theo, nó đã biến thành một điểm số trên trời.
- Chín mươi mốt điểm!
Số điểm vừa ra, toàn trường đều xôn xao, Mạc Tu lại cho ra số điểm cao như vậy!
Đại Ma Vương thật sự đang nguy hiểm đó!
Từ trận trù đấu trước đó, trình độ bắt bẻ của Mạc Tu đối với món ăn gần như là biến thái, và điểm của hắn cũng là điểm thấp nhất trong bốn giám khảo.
Lưu Mặc Bạch chắp tay lại, khóe miệng nổi lên nụ cười, nhìn về phía Bộ Phương đang bưng món ăn của mình ở phía xa.
Hắn ta nhíu mày tràn đầy vẻ khiêu khích.
- Bộ lão bản... Có phải đã bắt đầu cảm nhận được tuyệt vọng hay không?
Ông...
Trên đỉnh đầu của Cẩu gia cũng hiện lên số điểm.
- Chín mươi ba điểm!
Các Tiên Trù xung quanh khi thấy số điểm này thì tâm trí lại trầm xuống!
Số điểm cao như vậy... Đại Ma Vương đang cực kỳ nguy hiểm!
Mộng Kỳ thành chủ siết chặt nắm tay, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên một chút trắng nhợt, thật sự sắp thua rồi sao?
Sắc mặt của Địch Thái Giới Chủ có chút ngưng trọng, mà hắn ta cũng đưa ra số điểm.
- Chín mươi hai điểm!
Đó cũng là một điểm số cao.
Số điểm này... Tựa như một tòa núi cao, đè tất cả mọi người đến không thở nổi.
Ánh mắt của bọn họ gần như chết lặng, di chuyển ánh mắt rơi vào trên người của Lục Nhất.
Họ hy vọng sẽ có điểm số thấp trên Lục Nhất... Như vậy Đại Ma Vương có thể còn có chút hy vọng.
Tuy nhiên, quai hàm của Lục Nhất run lên, hiển nhiên rằng hắn ta cũng không thể tin được điểm số mà mình đưa ra.
Ông...
Các ký tự màu đỏ xuất hiện trên không trung.
- Chín mươi bảy!
Số điểm này vừa ra, toàn trường yên lặng...
Lưu Mặc Bạch nhìn số điểm này, đột nhiên che trán cười lớn một tiếng.
Trong tiếng cười tràn đầy hưng phấn vì nắm chắc phần thắng!
Bộ lão bản... Nhất định sẽ thua!
Bạn cần đăng nhập để bình luận