Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2346: Phá rồi, phá vỡ rồi! (2)

Notice: Undefined offset: 134
Có rất nhiều người cũng biết nhiệm vụ hai yêu cầu gì. Vậy nên họ không nghĩ Bộ Phương có thể hoàn thành được.
Trên thực tế, cho đến tận bây giờ vẫn không có ai hoàn thành được nhiệm vụ khảo hạch thứ hai cả.
Cho dù là Trình đại sư, người đã vượt qua được nhiệm vụ đầu tiên thì vẫn phải nhận sự thất bại khi gặp nhiệm vụ thứ hai.
Dù sao thì hoàn thành ba nhiệm vụ trong nửa canh giờ, hoàn thành nhiệm vụ thứ hai xong vẫn phải giữ thời gian để hoàn thành nhiệm vụ thứ ba.
Không thể không nói rằng độ khó này không phải thường đâu.
Đừng nói là Địa Cấp Thần Trù, cho dù là Thiên Cấp Thần Trù thì sợ rằng cũng sẽ thất bại thôi.
- Bắt đầu rồi! Dao của hắn bắt đầu động đậy rồi!
Có người mắt tinh, nhìn thấy Bộ Phương ban nãy còn trầm ngâm mà bây giờ đã bắt đầu hanfhd dộng rồi, bọn họ đều rất kích động, hét nhỏ.
Âm thanh này vang lên, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào người Bộ Phương.
Lạc Tam Nương thì nhìn khắp nơi, đưa ngón tay trắng trẻo xinh xắn của nàng lên, đặt lên đôi môi đỏ của mình, tỏ ý bảo mọi người đều yên lặng đi.
Những người xung quanh im lặng ngay lập tức.
Nhưng mà họ đều nhìn Bộ Phương với ánh mắt kỳ lạ.
“Đùng!”
Long Cốt Thái Đao đang chuyển động, thực hiện những động tác khó, thế nhưng bàn tay của Bộ Phương thì vẫn vững chắc như một chiếc bàn đá vậy, không hề động đậy.
“Bụp” một phát, hắn đã nắm được dao trong tay.
Lúc này thần thức của Bộ Phương nổi lên như thủy triều vậy.
Hắn đưa bàn tay ra, cầm ngang cây dao... đây là loạn thế trù đao.
Chiếc dao đã chuyển động vô số lần trong đầu hắn. Cuối cùng, mắt Bộ Phương sáng rực lên, chiếc dao được hạ xuống rất nhanh.
Một nhát dao đó thôi đã tạo ra hàng vạn đao quang hư ảnh đằng sau nó.
Chiếc dao được hạ xuống chậm rãi, chạm vào miếng đậu phụ, miếng đậu phụ mềm mướt lập tức được cắt ra. Nhưng khi vết cắt còn chưa mở hẳn ra thfi Bộ Phương đã lắc nhẹ tay, nhẹ nhàng hạ dao xuống ở một chỗ khác.
Khoảng cách giữa các đường cắt thậm chí có thể được tính bằng mi-li-mét.
“Xoẹt xoẹt xoẹt.”
Cảnh này hiện lên trước mắt các thần trù đứng xung quanh, họ đều phải hít sâu một hơi.
- Khó tin thật, những hành động nhỏ này, tinh tế quá.
- Thanh niên này là yêu nghiệt nhảy từ đâu ra thế? Dao của hắn gần như là có thể chuyển động theo tâm trí của hắn.
- Đáng sợ, đáng sợ quá, ban nãy chắc là mấy trăm nhát dao đã đồng thời chém xuống đấy!
Các thần trù xung quanh đều bắt đầu nghị luận, họ thấy rất khó tin.
Lạc Tam Nương rất hưng phấn, nàng liếm môi, ánh mắt đầy vẻ bất ngờ.
Nàng thấy... có hi vọng đấy!
Không chừng thanh niên này có thể phá được kỷ lục, hoàn này nhiệm vụ khảo hạch thứ hai.
Trên trận pháp, một con số đã hiện ra.
Con số này đại diện cho số nhát chém mà Bộ Phương đã thực hiện.
Con số đó nhảy rất nhanh, hơn nữa nó đều tăng theo hàng trăm.
Năm trăm, một ngàn hai, một ngàn tám...
Tuy độ tăng không có quy luật gì cả nhưng đều rất nhanh.
Mọi người chỉ có thể nhìn thấy tay Bộ Phương chuyển động rất ít, miếng đậu chỉ rung nhẹ thôi thế nhưng cây dao kia thì lại lên xuống liên tục.
Thứ họ nhìn thấy là đao quang trông đẹp đến mức khó tin.
Đột nhiên, dao của Bộ Phương tự dưng ngừng lại, hắn cau mày.
Mọi người đều ngơ ra, không hiểu chuyện gì.
Sao thế? Sao không tiếp tục?
Đây là điều tất cả mọi người đều thấy thắc mắc. Với tộc độ này, Bộ Phương rất có thể sẽ hoàn thành được nhiệm vụ thứ hai hay thậm chí là thực hiện nhiệm vụ thứ ba, phá vỡ cửa đầu tiên của Phong Ấn Truyền Thừa.
Mọi người đều thấy có chút kích động.
Thế nhưng, vào đúng lúc này thì Bộ Phương lại dừng lại?
Dừng lại nghĩa là để thời gian trôi đi... với nhiệm vụ này, giây nào cũng rất đáng quý.
Lạc Tam Nương nắm tay lại thành nắm đấm, nàng trợn tròn mắt lên.
- Tiếp tục đi chứ.
Lạc Tam Nương nhỏ giọng nói.
“Đùng!”
Có tiếng động.
Đó là một tiếng nổ được truyền đến từ xa.
Sau đó, một bóng người xông đến với tốc độ cực nhanh.
- Ai phá vỡ kỷ lục của ta thế! Rốt cuộc là ai!
Một tiếng hét già nua vang lên, có vẻ rất nóng nảy.
Giọng nói vang lên tứ phía, mọi người đều ngơ ra rồi quay đầu lại nhìn cái người vừa đến đang sốt ruột như ngồi trên đống lửa kia.
Cuối cùng bọn họ cũng hiểu tại sao Bộ Phương không tiếp tục.
Tiếng hét giận dữ đó có thể sẽ khiến thao tác của Bộ Phương bị ảnh hưởng nếu đang cắt miếng đậu.
Vậy nên hắn mới dừng lại.
Lạc Tam Nương cũng hiểu ra, vừa đánh giá cao sự cẩn thận của Bộ Phương vừa bực cái người đến gây chuyện kia.
- Cho dù là ai thì cũng cút ra ngoài cho ta!
Lạc Tam Nương quay ra nhìn, nàng nhìn thấy Trình đại sư râu tóc bạc phơ vừa mới xông vào.
Một giây sau đó, thân hình yêu kiều đó chuyển động, xuất hiện trước mặt Trình đại sư.
Trình đại sư vẫn muốn hét tiếp nhưng hắn ta đã bị Lạc Tam Nương bóp cổ, không thốt ra được một chữ nào.
Trình đại sư ngơ ngác nhìn người đang bóp cổ hắn ta là Lạc Tam Nương, hắn ta không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
“Đùng!”
Lại một tiếng động.
Lạc Tam Nương bóp cổ Trình đại sư, nàng di chuyển ra ngoài phòng.
Bộ Phương đang phải dừng lại cuối cùng cũng tiếp tục thực hiện thử thách được rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận