Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1612: Chu Tước và Thanh Điểu (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Dù có là cường giả Giới Chủ thì cũng không thể ung dung tiêu diệt cường giả cấp thành chủ đâu.
Đại Ma Vương này lấy đâu ra tự tin mà muốn trong một chiêu chém chết Tồn tại cấp thành chủ vậy?
Oanh!
Phong thành chủ chắp tay, uy áp trên người khiến cho đá vụn trên mặt đất vỡ nát không ngừng.
Sát khí của ông ta tràn ngập, ánh mắt lạnh lùng.
Mỗi tiếng bước chân như tiếng chuông đinh tai nhức óc khiến cho tim của mọi người phải đập theo từng nhịp bước.
Đậy thực sự là một điều rất khó chịu.
Phong thành chủ bễ nghễ nhìn xuống nhìn Bộ Phương, trong mắt ông ta hiện lên sự lãnh đạm và sát khí, dường như muốn hoàn toàn bao vây Bộ Phương lại vậy.
Mộng Kỳ thành chủ bước ra và chắn trước người Bộ Phương.
- Phong Quan Trường... Ngươi có bí mật đang gạt chúng ta!
Mộng Kỳ thành chủ quát lên một cách lạnh lùng, ánh mắt nàng ta rực lửa nhìn chằm chằm vào Phong thành chủ.
Phong thành chủ lạnh nhạt liếc nhìn Mộng Kỳ thành chủ một cái, thản nhiên nói:
- Ngươi và ta đang ở cấp bậc này, ai mà không có chút bí mật, không cần nói đến vấn đề giấu diếm... Ngươi tránh ra, nếu không... ngay cả ngươi ta cũng sẽ giết.
Phong thành chủ nói.
Cơn giận trong lòng ông ta đã hoàn toàn bị Bộ Phương châm lên, chỉ có tiêu diệt hoàn toàn con kiến hôi này thì mới có thể giải tỏa được mối hận trong lòng ông ta.
Đương nhiên, giết con kiến hôi này để bức con chó đã lấy đi trái tim Lân Trù kia ra cũng là một nguyên nhân quan trọng.
- Ngươi là người đứng đầu một thành, sao có thể hung tàn như vậy?
Mộng Kỳ thành chủ quát lên!
Ngay cả nàng ta mà ông ta cũng muốn giết, tên Phong Quan Trường này có phải đang bị điên hay không?
Trên lôi đài, một số khán giả đã đứng dậy, bọn họ nghe được Phong Quan Trường vậy mà muốn giết cả Mộng Kỳ thành chủ.
Bọn họ không thể ngồi yên, bọn họ đứng lên và muốn phản đối.
Tuy nhiên, vừa mới đứng lên và chưa kịp lên tiếng thì ánh mắt của Phong thành chủ lia tới, tay ông ta nâng lên rồi hướng về vị trí của khán giả đó và đột ngột bóp một cái...
Khán giả đứng lên kia lập tức phun ra một ngụm máu tươi, cả người bị đao khí vô hình hoàn toàn giết chết.
Hắn ta nhẹ nhàng rơi xuống đất, không còn sự sống...
Shh!
Đáng sợ!
Bạo quân!
Đây là ấn tượng của mọi người về Phong thành chủ... một lời không hợp thì giết, người này chắc chắn đã định sẽ là ác ma!
- Ngươi. . . Cút ngay.
Phong thành chủ lạnh lùng nhìn Mộng Kỳ và nói.
Động thái này là để giết gà dọa khỉ, ông ta muốn khiến Mộng Kỳ phải rút lui.
Sau lưng Mộng Kỳ, Bộ Phương chậm rãi đứng lên.
Long Cốt Thái Đao hạ xuống, nồi Huyền Vũ cũng hiện lên.
Tay trái Long Cốt Đao, tay phải nồi Huyền Vũ, ánh mắt của hắn lạnh như băng nhìn thẳng vào Phong thành chủ.
Trong lòng hắn rất bình tĩnh!
Mộng Kỳ cũng không tránh ra, Tiên Bào bay lất phất, ánh mắt nàng ta cũng trở nên sắc bén...
- Ta sẽ không để cho ngươi tự do giết chóc!
- Đã như vậy... thì chết đi!
Phong thành chủ lạnh lùng mở miệng.
Tay ông ta rung lên một cái, thái đao màu xanh xuất hiện trong tay, hàng ngàn đao khí ùa ra như ảo mộng.
Ông ta bất ngờ chém xuống Mộng Kỳ.
Oanh oanh oanh!
Toàn bộ mặt đất nhanh chóng vỡ tan.
Mộng Kỳ hít sâu một hơi, Tiên Bào lay động rồi đột nhiên khuếch tán ra một làn sóng chập chờn vô hình và ngăn cản một đao này của Phong thành chủ.
- Không có tác dụng gì đâu, dù Tiên Bào Thanh Điểu của ngươi có lực phòng ngự mạnh hơn nữa cũng không cản được ta...
Vù...
Hàng ngàn mũi đao tụ hội trong nháy mắt.
Nó biến thành một thanh kiếm rồi chém vào Tiên Bào phòng ngự của Mộng Kỳ thành chủ.
Mộng Kỳ cảm giác trái tim mình đang bị một bàn tay lớn nắm giữ.
Mặc dù Tiên Bào Thanh Điểu là Cực Phẩm Tiên Cụ, nhưng hiện tại tu vi của Phong thành chủ bùng nổ quá mạnh mẽ, Mộng Kỳ rất rõ ràng, có lẽ Tiên Bào cũng không ngăn cản được.
Một khi Tiên Bào không ngăn được thì nàng ta và tiểu Tiên Trù sau lưng... Đều phải chết.
Trên bầu trời.
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc đột nhiên vang lên.
- Phong Quan Trường! Ngươi dám!
Âm thanh đinh tai nhức óc vang vọng cả bầu trời khiến cho tất cả mọi người đều sợ hãi, bọn họ không khỏi ngẩng đầu nhìn lên.
Trên bầu trời, tầng mây biến hóa.
Một bóng người đáng sợ nhanh chóng lao xuống từ trên đó khiến hư không liên tục vỡ tan.
- Là... Là Giới Chủ đại nhân?
- Hình như là Giới Chủ đại nhân... Ta đã từng thấy bức họa của Giới Chủ đại nhân rồi.
- Đã làm kinh động Giới Chủ đại nhân rồi sao? Nữ thần Mộng Kỳ của ta được cứu rồi!
...
Khán giả bỗng trở nên náo loạn, phấn khích nhìn về phía bầu trời.
Động tác của Phong thành chủ run lên một cái, nhưng ngay sau đó, ánh mắt ông ta đột nhiên trở nên sắc bén, động tác vẫn không ngừng mà tiếp tục chém xuống.
Ông ta muốn chém chết Mộng Kỳ thành chủ và Bộ Phương!
Ánh mắt của Địch Thái Giới Chủ sáng như đuốc và tràn đầy tức giận.
Phong Quan Trường này muốn giết Tiểu Mộng Mộng và Tiểu Bộ Bộ của hắn ta!
Hắn ta đã lên tiếng, vậy mà ông ta vẫn không dừng tay!
Hắn ta là Giới Chủ, chẳng lẽ lại không có tí uy nghiêm nào sao?
Ầm ầm!
Tốc độ của hắn ta tăng lên, toàn bộ mây trời cuộn trào và biến thành một màu đỏ rực lửa, như thể đó là nội tâm của Địch Thái Giới Chủ vào thời khắc này vậy!
Tuy nhiên... Hắn ta không kịp!
Mộng Kỳ thành chủ cũng biết điều này, sắc mặt nàng ta trở nên trắng bệch.
Động tác của Phong thành chủ vẫn tiếp tục chém xuống, hư không sụp đổ từng tấc một, khí tức của Phong thành chủ đã vượt xa trước kia và đột nhiên bùng nổ vào thời khắc này.
Sắp chết...
Sắc mặt của Mộng Kỳ thành chủ ảm đạm...
Những khán giả xung quanh cũng xót xa, đau khổ đến khó thở, nữ thần của họ... sắp chết rồi!
Đáng giận!
Bỗng nhiên.
Một giọng nói nhẹ nhàng và ôn hòa vang lên bên tai Mộng Kỳ.
- Đừng căng thẳng, thả lỏng...
Bộ Phương đập mạnh nồi Huyền Vũ xuống đất và giơ tay đặt trên vai Mộng Kỳ thành chủ, áo choàng lông vũ trên người hắn lập tức hóa thành màu đỏ sẫm, ánh lửa ngút trời!
Mộng Kỳ thành chủ sửng sốt một chút, ngay sau đó, trong đầu nàng ta có một con Chu Tước chui ra từ trong ngọn lửa và hét lên, đôi cánh lửa xòe ra bao phủ cả bầu trời.
Tiên Bào Thanh Điểu run lên một cái, ánh sáng màu xanh rực rỡ tỏa ra, một Chu Tước đỏ lửa, một Thanh Điểu khí thế ngất trời.
Bọn chúng bay quanh quẩn trên không trung,
Ngay sau đó.
Ánh đao chém tới!
Oanh!
Tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận