Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1003: Minh Vương Cáp Nhĩ gặp sét đánh (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Vừa vào Thao Thiết Đường, phía dưới mặt đường mấp mô sỏi đá, tiếng chân giẫm lên trên lộp cộp.
Hai bên là vách đá, trên vách đá vẽ đủ loại tranh. Những bức tranh đơn giản và trực tiếp. Bộ Phương chỉ nhìn một lần là có thể hiểu ý nghĩa của nó.
Đó là hình ảnh các loại Linh Thú đang gào thét lên với một vị đầu bếp đang cầm đao thái. Sau cùng toàn bộ Linh Thú này hóa thành nguyên liệu nấu ăn của vị đầu bếp kia.
Khá thẳng thắn, nhưng Bộ Phương lại rất thích.
Sở Trường Sinh có vẻ không quan tâm đến những bức tranh này. Hắn ôm Tiểu Nha tiến về phía trước, sắc mặt nghiêm trọng.
Hắn đi một cách chậm rãi, giẫm nát đá vụn trên mặt đất, tiếng động kẽo kẹt.
Bộ Phương đi theo, đột nhiên hình ảnh trước mắt biến đổi. Xung quanh bắt đầu có sức mạnh bành trướng đang gia tăng, vách đá xung quanh lập tức hóa thành màn sáng.
Những tấm màn sáng này chuyển động như nước.
- Đây là cái gì?
Bộ Phương nghi ngờ hỏi.
- Ngươi có biết Thao Thiết Đường này thông tới đâu không?
Sở Trường Sinh không trả lời mà hỏi ngược lại.
Bộ Phương ngẩn ngơ, hắn làm sao mà biết được. Cho nên Bộ Phương trầm mặc không nói gì.
- Thao Thiết Đường này thông xuống đáy hồ…cũng chính là nơi phong ấn Bạch Thao Thiết.
Sở Trường Sinh nói ra.
Là nơi đó? Bộ Phương ngơ ngác.
Hắn sờ sờ dải băng đen trắng quấn trên cánh tay của mình rồi gật đầu.
Ba người tiếp tục tiến về phía trước, rất nhanh đi tới nơi chiếu ra màn sáng đó. Xung quanh đều biến thành khoảng không huyền diệu.
Xung quanh là hồ nước lơ lửng, có đàn cá đang chậm rãi chuyển động, cây rong đang trôi nổi.
Đây là một đường thông tới đáy hồ, có thể nhìn rõ toàn cảnh ở đáy hồ.
Bỗng nhiên đôi mắt Bộ Phương nhíu lại, ngẩng đầu nhìn thì thấy quái vật khổng lồ liếc qua.
Đây chính là Tổ Ngạc!
Đôi đồng tử khổng lồ của Tổ Ngạc giống như dao nhọn cũng nhìn thấy Bộ Phương, thân thể hạ xuống, tứ chi bỗng nhiên bao trùm toàn bộ phía trên lối đi, bụi đất dưới đáy hồ nhất thời bị khuấy lên.
Tổ Ngạc há to mồm, giống như đang gào thét.
Nhìn chằm chằm Bộ Phương.
- Lăn.
Sở Trường Sinh nhíu mày, quay đầu liếc nhìn Tổ Ngạc rồi nhàn nhạt phun ra một chữ.
Miệng Tổ Ngạc lập tức khép lại, một giây sau vẫy đuôi quay đi, chạy mất tăm.
- Tổ Ngọc này không tệ, nguyên liệu nấu ăn…
Bộ Phương sờ sờ cằm, nói ra.
Sở Trường Sinh yên lặng liếc nhìn Bộ Phương.
Hai người không nói gì tiếp tục tiến về phía trước, hình ảnh trước mặt lại một lần nữa biến hóa rất nhanh.
Cuối đường xuất hiện chín lối đi, trong mỗi lối đi đều đen hun hút.
- Nơi này chính là cần sự lựa chọn của Thao Thiết Đường. Có chín con đường, mỗi con đường đều rất nguy hiểm nhưng nếu có thể đi qua thì sẽ gặp được cơ hội lớn.
Sở Trường Sinh nói ra.
- Thao Thiết Đường này do Cốc chủ thiết lập, bên trong còn giữ lại nhiều đồ tốt, nổi danh là có nhiều đao, có thực đơn, thậm chí còn có truyền thừa.
Sở Trường Sinh hít một hơi thật dài.
- Ngươi nói truyền thừa sẽ ở một trong chín con đường này?
Bộ Phương hỏi.
- Không, trong chín con đường này không một con đường nào có truyền thừa.
Sở Trường Sinh lắc đầu, phủ định lời Bộ Phương nói.
Hả? Không có truyền thừa?
Sở Trường Sinh nhếch miệng lên, để lộ ý cười.
Hắn đặt tiểu nha đầu xuống.
- Cốc chủ cứ thích nói qua loa như vậy nhưng suy cho cùng thì ta cũng biết Cốc Chủ chắc chắn sẽ không đặt truyền thừa ở một trong chín con đường này.
Sở Trường Sinh liếc nhìn Bộ Phương một chút.
Tay hắn run lên một cái, trong tay là những miếng ngọc phù.
Mỗi miếng ngọc phù đều có hình dáng khác nhau nhưng kết hợp lại với nhau sẽ thành một cái mâm tròn.
Sở Trường Sinh nhập chân khí độ vào bên trong khiến cho nó tỏa ra ánh sáng chói lọi.
Ầm…
Hào quang bắn ra, Tiểu Nha lập tức kêu lên một tiếng đau đớn.
Đôi mắt Tiểu Nha trở nên nóng sáng, trên trán hiện lên ánh sáng rực rỡ.
Ầm ầm!
Ánh sáng rực rỡ kia hội tụ cùng với ánh sáng trong mâm tròn bắn ra một tia sáng thẳng tắp. Chia làm chín phần bay thẳng vào chín con đường kia.
Rống!
Bộ Phương nghe thấy âm thanh Thú Hống truyền đến từ chín con đường kia, khẽ chau mày.
Sau một giây, mặt đất lay động.
Toàn bộ hồ nước đều sôi sục.
Ầm ầm.
Chín lối đi này chậm rãi bay lên, lộ ra một lối đi tối om…đây là con đường thứ mười.
Bên trong con đường này có vô số năng lượng mãnh liệt tỏa ra, chiếu rọi với khí tức trên thân Tiểu Nha.
Trên đỉnh đầu Tiểu Nha xuất hiện một ảo ảnh Thao Thiết mơ hồ.
Băng vải trên tay Bộ Phương cũng hơi hơi phát ra nhiệt.
Hai đạo Thao Thiết chi hồn một trắng một đen dần gào thét hiện lên, hé miệng, gào thét lên về phía con đường kia.
Rống!
Mặt trời lặn dưới hồ sôi trào lên, giường như muốn nổ tung.
Một chùm sáng từ mặt trời lặn dưới hồ phóng lên chân trời, không nhìn thấy điểm cuối.
Truyền thừa của Thao Thiết Cốc…mở ra.
Toàn thân Sở Trường Sinh kích động run rẩy, trong mắt tựa như có giọt lệ đang chậm rãi chảy xuống.
- Thao Thiết Cốc của ta cuối cùng cũng có hi vọng rồi! Hi vọng Tiểu Nha có thể kế thừa truyền thừa của Thao Thiết Cốc, nếu không Thao Thiết Cốc có thể bị tiêu diệt!

- Minh Khư sinh linh?
Mạc Lưu Cơ mặt mũi đầy kinh ngạc nhìn về phía kia, trong lòng cảm thấy có chút hoang đường.
Trần Long đã là một nửa Thần Linh cảnh đại năng, có thể chống lại được loại Minh Khư sinh linh này… Đây là Đại Hư tồn tại đỉnh cấp, sao còn có thể xuất hiện trên đại lục?
Đại Đạo Pháp Tắc hạn chế Minh Khư sinh linh tiến vào, đỉnh phong Đại Hư muốn tiến vào đại lục đều sẽ bị Tiềm Long Đại Lục pháp cho ma diệt!
Cho nên ở trên đại lục hiện tại chỉ có Đại Hư phổ thông, hoặc Đại Hư phía dưới sinh linh.
Phía trên Đại Hư như thế kia không có khả năng xuất hiện được.
Lần này khí tức bộc phát cũng là trên Đại Hư.
Thảo nào Mạc bà bà lại nói đại lục sắp biến động, Đại Hư càng ngày càng nhiều… Chẳng lẽ Đại Đạo Pháp Tắc bắt đầu suy yếu?
Một khi pháp tắc đại lục suy yếu, tưởng tượng được Minh Khư bên trong bầy sinh linh khủng bố, Tiềm Long Đại Lục sẽ không chống cự được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận