Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2237: Chín năm (1)

Trùng kích Đại Thế Giới?
Lời nói của Đế Thính khiến tất cả mọi người giật bắn mình, loại hành vi này thật sự quá điên rồ.
Trên thực tế, không ai trong số bọn họ biết phải Trùng Kích Đại Thế Giới như thế nào cả, bởi vì tất cả những điều này đều do Đế Thính sắp xếp.
Đế Thính được xem như là người mạnh nhất của Minh Ngục, hắn đã sắp xếp tất cả mọi thứ, tích hợp Minh Khư khiến cho ý tưởng về việc Minh Khư Trùng Kích Đại Thế Giới cũng được Đế Thính truyền ra ngoài trước tiên.
Nhưng không phải lúc trước đã nói Minh Ngục phải được tích hợp được cả Địa Ngục, Tiên Trù Giới thì mới có thể trùng kích được Đại Thế Giới sao?
Nếu không có Địa Ngục và Tiên Trù Giới thì làm sao có thể trùng kích thành công chứ?
Rốt cuộc Đế Thính lão tổ lại đang sốt ruột cái quái gì vậy? Sao lại cảm thấy mọi thứ đang phát triển một cách gấp gáp như vậy chứ?
Các Đại Thánh lão tổ của Minh Ngục đều không phải là kẻ ngu ngốc, tất nhiên bọn họ có thể cảm nhận được sự khẩn trương đến từ Đế Thính.
Điều này khiến bọn họ nghi ngờ.
Tuy nhiên, Đế Thính cũng không giải thích quá nhiều với bọn họ mà chỉ để thuộc hạ làm theo ý hắn, truyền tin tức ra bên ngoài là được rồi.
Muốn thâu tóm toàn bộ mỗi một Tiểu Thế Giới, trùng kích Đại Thế Giới thật sự cũng không phải là chuyện đơn giản gì.
Mỗi một Tiểu Thế Giới đều có Thiên Đạo Ý Chí của Tiểu Thế Giới đó, loại Thiên Đạo Ý Chí này được tổ hợp thành đủ quy tắc của mỗi một Tiểu Thế Giới.
Nhưng Đại Thế Giới thì khác, dù có bao nhiêu Tiểu Thế Giới thì cũng đều lỏng lẻo cả.
Cũng không phải chỉ cần vung tay hô lên là Đại Thế Giới thành lập thì Đại Thế Giới được thành lập thật, cũng cần phải chuẩn bị rất nhiều.
Trước hết, mỗi một Thiên Đạo Ý Chí đều cần được phân loại, mà điều này không phải là dung hợp.
Cần phải mất một khoảng thời gian dài.
Sau khi phân loại ra sẽ có một loại Thiên Đạo Ý Chí chủ đạo nối liền Thiên Đạo Ý Chí khác lại với nhau, khiến cho những Thiên Đạo Ý Chí đã phân tán đó có một người lãnh đạo thống nhất.
Và người lãnh đạo này chính là chủ chốt của Đại Thế Giới.
Không còn nghi ngờ gì nữa, chủ chốt của Đại Thế giới Minh Khư chính là Minh Ngục.
Mà Địa Ngục đã bị loại bỏ rồi.
Ngoài ra, Pháp Tắc Chi Lực cần phải được huy động, Pháp Tắc Chi Lực trong vũ trụ thần bí khó lường, chỉ khi có được sự chấp thuận của Pháp Tắc Chi Lực thì mới có thể trở thành Đại Thế Giới.
So với nhiều người, kiến thức của Đế Thính rộng hơn rất nhiều.
Hắn biết rằng có rất nhiều Đại Thế Giới trong tinh không, phạm vi của những Đại Thế Giới này vô cùng rộng lớn.
Người đó đã từng nói... Thế giới này có tận ba nghìn Đại Thế Giới, chỉ có thoát ra thì mới có thể trường sinh.
Khi đó Đế Thính không hiểu, thế nhưng sau khi trải qua lần đại kiếp đó, hắn mới hiểu ra ý của người kia.
Nếu không trở thành Đại Thế Giới, mãi mãi sẽ chỉ là một con kiến hôi, mãi mãi chỉ là con ếch ngồi ở đáy giếng, không biết thế giới rộng lớn cũng không biết thế gian bao la.
Soạt...
Mệnh lệnh của Đế Thính đã được tuyên bố xuống dưới, có lẽ những người khác cảm thấy hơi khó hiểu.
Nhưng vì Đế Thính quá cuồng nhiệt nên tất cả mọi người vẫn nhận mệnh lệnh và đi làm việc.
Trong tích tắc, toàn bộ Minh Ngục đều tràn ngập mưa gió.
Lấy Minh Ngục làm trung tâm, gió cuốn quét qua rất nhiều Tiểu Thế Giới xung quanh.
Tất nhiên, Địa Ngục và Tiên Trù Giới lại cứ như bị cơn bão cô lập, không bị ảnh hưởng gì cả.
...
Mọi thứ đang diễn ra một cách đâu vào đấy.
Bước đột phá của Bộ Phương đã hoàn tất.
Thần niệm đột phá, có thể nói sẽ khiến cho trù nghệ của Bộ Phương lại được tăng mạnh hơn trước.
Điền Viên Thiên Địa là một chốn cực lạc đối với Bộ Phương, dường như mỗi lần tu hành Bộ Phương đều chọn Điền Viên Thiên Địa làm nền móng.
Nó giống như Tiểu Thế Giới được cô đọng bởi nhóm Đại Thánh.
Đại Thánh Tiểu Thế Giới vô cùng huyễn hoặc, tuy rằng không lớn, nhưng dù sao cũng là bản thể.
Có thể ngưng tụ ra Thiên Đạo Ý Chí.
Nhưng Điền Viên Thiên Địa của Bộ Phương đã vượt ra ngoài phạm vi tưởng tượng của Đại Thánh bình thường từ lâu rồi.
Trình độ rất bao la không hề kém hơn so với Cửu Chuyển Tiên Nhân bình thường.
Trở lại bên trong tửu lâu.
Bộ Phương đi ra từ nhà bếp.
Trong tửu lâu, Tiểu U và Tiểu Hồ đã sớm ăn no, trên bàn có rất nhiều chén bát đang bày bừa.
Bộ Phương thu dọn chén bát rồi đi vào trong phòng bếp, bỏ bát đũa vào trong máy rửa bát tự động.
Sau đó hắn quay trở về phòng.
Cọ rửa trong bồn nước nóng, cảm nhận sự sảng khoái khi làn nước nóng chảy xuôi qua da thịt, mọi sự mệt mỏi khắp cơ thể dường như được cuốn trôi ngay lúc này.
Cảm giác này thật khó diễn tả bằng lời nói.
Sau khi tắm rửa xong, đợi tóc khô tự nhiên, Bộ Phương dựa người vào trước cửa sổ, cầm một chiếc cốc chứa rượu đang lắc lư.
Thưởng thức mỹ tửu và chiêm ngưỡng cảnh đêm tuyệt đẹp của Hoàng Tuyền Thành.
Sau khi uống một ly rượu.
Bộ Phương nằm dài trên giường, có tiếng hít thở đều đều vang vọng lên, Bộ Phương chìm vào giấc ngủ say.
Mặc dù Bộ Phương đã đạt tới loại cảnh giới này nên giấc ngủ đã sớm không còn quan trọng đối với hắn nữa.
Thậm chí Bộ Phương có thể không ngủ không nghỉ trong một khoảng thời gian dài.
Tuy nhiên, Bộ Phương vẫn giữ thói quen này.
Đối với Bộ Phương mà nói, tất cả những gì hắn quan tâm là quá trình hưởng thụ giấc ngủ, cảm giác an tâm đó là nguyên nhân khiến hắn ưa thích ngủ.
Ngày thứ hai, Bộ Phương thật sự mở cửa tửu lâu.
Sau vài ngày, Hoàng Tuyền tiểu điếm lại một lần nữa buôn bán trở lại.
Những thực khách lui tới tưởng chừng như phát điên, các cường giả thế gia ở lại Hoàng Tuyền Thành đều điên cuồng xếp hàng, muốn được thưởng thức thủ nghệ và món ăn của Bộ Phương.
Minh Vương Thiên Tàng đã rời đi vẫn còn chưa quay trở về.
Gần ba ngày sau.
Thiên Tàng mới vội vàng trở về, đáp xuống trước tửu lâu.
Trước đó, hắn đã nói chuyện với Bộ Phương là sẽ rời đi trong ba ngày, bây giờ đã đến hạn rồi.
Mà Thiên Tàng bẩm sinh là một người nói được làm được, vì vậy hắn ta đã rời khỏi Ôn Như Hương rồi đến tửu lâu làm một người phục vụ.
Minh Vương Thiên Tàng đi làm người phục vụ khiến cho hàng loạt đệ tử thế gia hoảng sợ tựa như nhìn thấy ma vậy...
Vì vậy, nhiều chuyện kỳ lạ thường xảy ra trong tửu lâu.
Ví dụ như Thiên Tàng bưng các món ăn đến trước một bàn ăn.
Tất cả mọi người trên bàn đó đều sẽ đứng lên và hành lễ một cách cung kính với Thiên Tàng.
Dù Thiên Tàng có ngăn cản thế nào cũng không được.
Bọn họ không thể thản nhiên tiếp nhận sự phục vụ đến từ Thiên Tàng đại nhân.
Đó từng là chủ nhân của Địa Ngục, đó đã từng là sự tồn tại bất khả chiến bại.
Tình huống này đã gây ra một số sự mất trật tự trong tửu lâu.
Nhưng Bộ Phương cũng biết rõ đây là hiện tượng bình thường, chỉ cần làm quen một thời gian là sẽ tốt hơn.
Và sự thật quả đúng là như vậy.
Sau khi tin tức về việc Thiên Tàng đại nhân đã trở thành người phục vụ trong một tiểu điểm được truyền ra ngoài, tất cả mọi người đều phát điên.
Toàn bộ cường giả Địa Ngục cũng đang điên cuồng tiến về Hoàng Tuyền Thành.
Hoàng Tuyền Thành cũng nhờ vào việc này mà càng thêm huy hoàng.
Khi Hoàng Tuyền Đại Thánh trở về, hắn ôm Thanh Ngọc Đàn mà đắc ý đi dạo quanh tửu lâu.
Thưởng thức đồ ăn và uống rượu, cảm thấy vô cùng hài lòng.
Loại cuộc sống này từ lâu đã thay thế việc cầm nhành cây trong tay, trở thành niềm vui thích trong lòng hắn.
Minh Vương Nhĩ Ha cùng nhóm cường giả Ngục Chủ cũng liên tục đến đây.
Mặc dù Thiên Tàng không đồng ý trở thành Minh Vương nhưng bọn họ vẫn tràn ngập sự cung kính như trước đối với Thiên Tàng.
Trong tình huống như vậy, Hoàng Tuyền Thành dần dần phát triển thành một trong tam đại trung tâm của Địa Ngục.
Hoàng Tuyền Thành cũng không ngừng mở rộng thêm.
Khu vực hoang vu ban đầu của Hoàng Tuyền Thành đã dần dần trở nên rộng hơn với nhiều tòa nhà cao tầng mọc lên.
Nhân khẩu di chuyển với mật độ dày đặc.
Bộ Phương cũng rất hưởng thụ cuộc sống như vậy.
Ban ngày hắn luyện tập nấu nướng, ban đêm thì rời tửu lâu đi dạo trong Hoàng Tuyền Thành, thưởng thức đủ loại mỹ thực của Địa Ngục.
Đôi khi hắn cũng sẽ suy nghĩ về cách nấu những món ăn mới lạ.
Thực tế, đầu bếp cũng là một nghề rất cần trí tưởng tượng, chỉ có trí tưởng tượng phong phú thì mới có thể không ngừng sáng tạo ra những món ăn mới lạ.
Sa vào năm tháng, thời gian lưu chuyển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận