Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2844: Trù nghệ của Bộ Phương... Xảy ra vấn đề rồi (2)

Notice: Undefined offset: 151
Từ cửa sổ truyền đến giọng nói bình tĩnh của Bộ Phương, Hạ Diệc cũng không nghi ngờ gì mà quay người tiếp tục tiếp đãi khách hàng.
Tiểu U hôm nay không đi làm, công việc bận rộn cũng chỉ có hắn tự mình động tay. Hắn cũng đã hỏi Bộ Phương, vì sao Tiểu U lại không đến.
Chẳng qua Bộ Phương không nói, hắn cũng cảm thấy chuyện không giống bình thường, cho nên cũng không tiếp tục hỏi nữa.
Lời Nguyền Thiên Nữ, thân phận vốn đã đặc thù, rất nhiều sách cổ trong tàng thư các của hoàng thất đều có ghi lại.
Bên trong nhà hàng, mọi thứ đều rất hài hòa. Mấy vị thực khách vừa nói vừa cười, đều đang thảo luận về đồ ăn mỹ vị.
Cũng đang bàn tán đến chuyện lớn đang phát sinh trong Thần Triều.
Hạ Diệc bưng một bát thịt kho tàu đi đến cửa sổ. Thịt kho tàu có bề ngoài vô cùng hút mắt, trong suốt sáng long lanh.
Nhưng khi Hạ Diệc nhìn thấy món ăn này, lại hơi ngẩn người.
Bởi vì hắn phát hiện, món ăn hôm nay mà Bộ Phương làm, dường như... Có hơi thiếu sót.
Cảm giác không giống trước kia.
Nhưng Hạ Diệc cũng không hiểu quá nhiều về việc nấu ăn. Hắn lắc đầu, bưng thịt kho tàu đi đến trước mặt vị quan gia kia.
Đặt món ăn xuống.
-Thịt kho tàu của ngươi, xin mời dùng.
Hạ Diệc nói.
Vị quan gia kia chắp tay trước ngực, nói lời cảm ơn.
Hạ Diệc gật đầu rồi tiếp tục bận rộn.
- Ha ha... Các vị, thật ngại quá, đồ ăn của lão phu lên trước, lão phu xin được nếm thử!
Trên mặt lão quan gia hiện ra nụ cười.
Mỗi ngày hắn đều sẽ tới nhà hàng của Bộ Phương ăn một phần thịt kho tàu, đương nhiên, có đôi khi vì tới chậm nên không có chỗ ngồi.
Nhưng cũng đã vài ngày hắn chưa được ăn thịt kho tàu rồi. Những người ở xung quanh đều nhìn hắn với ánh mắt hâm mộ.
Vị quan gia này cầm đôi đũa lên, gắp một miếng thịt kho tàu trong suốt rồi đưa vào trong miệng.
- Chẹp chẹp...
Trên mặt vị quan gia kia tràn đầy cảm giác hưởng thụ.
Thế nhưng... vừa nhai được mấy miếng, sắc mặt người này lập tức thay đổi, lông mày hắn bỗng nhiên nhăn lại, cảm giác hưởng thụ cũng đột nhiên biến mất.
Hắn lại nhai thêm vài miếng nữa, muốn ăn ra mùi vị trong trí nhớ kia, nhưng mà bất kể hắn ăn thế nào, cũng khó có thể tìm được mùi vị đó.
- Cái này…
Vị quan gia buông đũa xuống, trong bát còn có rất nhiều miếng thịt kho tàu, lông mày hắn nhăn lại, sắc mặt có chút khó coi.
Những người khác cũng phát hiện ra hắn khác lạ.
-Thế nào, Lão Trầm?
- Đồ ăn không hợp khẩu vị à? Không phải chứ, đồ ăn của Bộ lão bản, mỗi một món đều vô cùng ngon đó...
- Có phải ngươi bị bệnh hay không vậy ?
Bạn bè xung quanh quan tâm hỏi thăm, vị quan gia thì cau mày, lắc đầu.
- Không phải... Hôm nay thịt kho tàu có gì đó kì lạ, mặc dù cũng không phải khó ăn, nhưng so với món thịt kho tàu trước kia thì kém rất nhiều."
Lời vừa nói ra, những người xung quanh đều nghĩ hắn đang nói đùa, tất cả mọi người đều không tin là thật.
Lúc này, món ăn của những người khác cũng được bưng lên. Mọi người không để ý đến lời của vị quan gia kia nữa mà, bắt đầu nhao nhao ăn...
Nhưng rất nhanh, tất cả mọi người vừa đưa đồ ăn vào trong miệng, động tác bỗng nhiên dừng lại.
- Cái này...
- Mùi vị này không đúng!
- Mùi cá tanh cũng chưa được khử sạch nữa, chuyện gì vậy?
Các thực khách nhao nhao mở miệng, bọn họ cau mày đầy bất mãn.
Đồ ăn của Bộ Phương chưa từng khiến bọn họ thất vọng, nhưng hôm nay, bọn họ đều mất lòng tin rồi.
Dường như trong vòng một đêm, những món ăn này như thể được người khác làm, một chút linh tính cũng không có.
Bộ Phương đi từ trong bếp ra, hắn cũng phát hiện ra tính nghiêm trọng của vấn đề. Mất đi thần thức, Bộ Phương cảm thấy cho tới nay, căn bản mà hắn dựa vào đó để nấu nướng, bây giờ dường như không thể sử dụng được nữa rồi.
Bộ Phương đi đến trước mặt vị quan gia kia, cầm đũa gắp lên một miếng thịt kho tàu rồi nếm thử.
Đây là dùng linh thú cấp cao nhất để nấu thịt kho tàu.
Nếm thử, hoàn toàn có thể ăn được, thế nhưng sắc mặt Bộ Phương lại trở nên rất khó coi.
Đây là món ăn hắn nấu, làm sao lại như thế này chứ? Bộ Phương hít sâu một hơi... Hắn đã cảm nhận được tính nghiêm trọng của sự việc.
Thịt kho tàu kia đã mất đi linh tính, chỉ cắn một cái là đã cảm nhận được vị ngán, cảm giác ấy tràn vào thể xác và tinh thần, khiến hắn cảm thấy toàn thân khó chịu.
Không phải là không thể ăn, mà là so với những món ăn mà trước kia Bộ Phương nấu đều khó ăn hơn rất nhiều.
Thần thức biến mất, ảnh hưởng rất lớn đối với việc nấu ăn của Bộ Phương.
- Hôm nay dừng việc buôn bán ở đây, tạm thời đóng cửa.
Bộ Phương nghiêm túc nói, hắn lựa chọn không tiếp tục nấu nướng nữa.
Không ít thực khách đều thất vọng rời đi, bọn họ không biết Bộ Phương xảy ra chuyện gì. Thế nhưng hôm nay bọn họ dùng cơm cũng cảm thấy rất thất vọng...
Mà sau khi những thực khách này rời đi, tin tức này cũng nhanh chóng truyền ra. Trong nháy mắt đã truyền khắp toàn bộ Triều Đô.
Rất nhiều người đều không thể tin, dù sao đồ ăn của Bộ Phương đối với bọn hắn chính là tín ngưỡng. Nhưng mà bây giờ, tín ngưỡng sụp đổ rồi!
Những tửu lâu xung quanh lại rất vui mừng, bọn họ đang chuẩn bị đóng cửa tiệm, kết quả thì sao?
Tuyệt xử phùng sinh. (*)
Tửu lâu kia vốn dĩ chưa bao giờ xảy ra sai sót, mà sai lầm lần này cũng là thời cơ của bọn hắn.
Biết được tin tức, Lạc Tam Nương vội vã đi tới tửu lâu của Bộ Phương.
Tửu lâu đóng cửa rồi.
Đế Tử Hạ Diệc ngồi trên ghế, nghiêm túc nhìn Bộ Phương.
Chuyện này, rất nghiêm trọng...
Trù nghệ của Bộ Phương, là mấu chốt quan trọng để chống đỡ cả tửu lâu, mà bây giờ trù nghệ xảy ra vấn đề, mà vấn đề này lại rất lớn.
Bộ Phương ngồi trên ghế, hắn đang suy nghĩ, chuyện này tác động rất lớn đến hắn.
Hắn không tin tà ma, hắn lại nấu nướng ở trong phòng bếp hai giờ đồng hồ, mỗi một món ăn sau khi làm xong, hắn đều tự mình nếm thử.
Nhưng sau khi bắt đầu ăn, lại cảm thấy không vừa miệng, hoàn toàn mất đi linh tính cùng với mùi vị trước kia.
Đây là vì sao?
Sự thay đổi này, nhất định có liên quan đến hệ thống, còn có biến dị của tinh thần hải nữa!
Bộ Phương đưa chiếc muôi sứ ra, múc một muỗng cơm chiên trứng.
Đế Tử Hạ Diệc, Lạc Tam Nương... cũng cùng ăn. Cơm chiên trứng đưa vào miệng, sắc mặt bọn họ đều thay đổi.
Đế Tử Hạ Diệc lại phun cơm chiên trứng trong miệng ra.
Mặn, quá mặn.
Trù nghệ của Bộ Phương thật sự đã xảy ra vấn đề. Ngay cả món cơm chiên trứng quen thuộc nhất cũng không thể có mùi vị của trước kia nữa?
Bộ Phương có chút hoảng hốt. Xem ra tinh thần lực đã biến mất của hắn ảnh hưởng rất lớn tới trù nghệ.
Tinh thần hải rốt cuộc chạy đi đâu rồi?
(*)
绝处逢生

: Tuyệt Xử Phùng Sinh: tìm được đường sống trong cõi chết
Bạn cần đăng nhập để bình luận