Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2975: Não khỉ con trân châu! (1)

Bộ Phương không ngờ tên Hầu Tước Lãng Cổ này lại muốn ăn óc khỉ. Nhưng lại yêu cầu không giết khỉ để lấy óc.
Muốn ra đề khó phải không?
Bộ Phương híp mắt, dù sao thì Hầu Tước Lãng Cổ cũng là người khách đầu tiên tới quán ăn Trù Thần của hắn, Bộ Phương mới miễn cưỡng thỏa mãn yêu cầu của hắn. Bộ Phương liếc nhìn Hầu Tước Lãng Cổ đang đắc ý ngồi rung đùi ở trên ghế.
Chắc đối phương rất tự tin có thể gây khó khăn cho mình, tạo nên cảm giác thành tựu à? Dù sao thì lúc trước Hầu Tước Lãng Cổ cũng thua trong tay Kỳ Lân.
Bộ Phương nhún nhún vai, không để bụng.
- Ngươi chờ một lát.
Bộ Phương nói dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, sau đó quay người đi vào bếp. Hắn thật sự có thể làm ra óc khỉ?
Tiểu Ai cảm thấy chắc chắn là Hầu Tước Lãng Cổ đang làm khó Bộ Phương. Dù sao thì Hầu Tước Lãng Cổ cũng là một con vượn, chắc chắn ghét cay ghét đắng óc khỉ, nhưng thế mà lại yêu cầu Bộ Phương làm món đó, đương nhiên là có lí do riêng.
Không được dùng óc khỉ, vậy thì tìm ở đâu? Chẳng lẽ dùng thứ khác để làm ra? Không thể nào… thứ đồ vật chắp vá lung tung như thế, không thể nào tạo ra mùi vị hoàn hảo của óc khỉ được. Dù sao thì cũng là một vị Hầu Tước, có lẽ không cần phải ăn quá nhiều nhưng đương nhiên vẫn phân biệt được mùi vị khác nhau.
Nhìn Bộ Phương đi vào nhà bếp, ánh mắt Tiểu Ai cũng di chuyển.
- U đại nhân, người thấy ông chủ Bộ có thể thành công không? Yêu cầu khó như thế…
Tiểu Ai đi tới bên Tiểu U, hiếu kỳ hỏi.
- Khó?
Đôi mắt đẹp của Tiểu U nhẹ nhàng liếc sang, lắc đầu.
- Đối với Bộ Phương, có lẽ cũng không phải là khó. Trong lĩnh vực nấu nướng, không có gì có thể làm khó được hắn.
Tiểu U mỉm cười, nụ cười này, khuynh quốc khuynh thành, đẹp vô cùng.
Tiểu Ai ngơ ngác, U đại nhân lại tin tưởng ông chủ Bộ như vậy!
Hầu Tước Lãng Cổ ngồi không yên trên ghế, hắn đứng lên đi tới đi lui trong quán ăn, đánh giá một lượt. Quán ăn này dám mở ở khu Giáp Thành Hư Vô, khiến hắn có chút hứng thú. Loại hứng thú này rõ ràng vượt qua hứng thú đối với mỹ thực. Mỹ thực đối với hắn chả là gì cả.
Cây Ngộ Đạo cũng trưởng thành theo sự trưởng thành của Bộ Phương. Bây giờ nó sớm đã là một cây chí cao vô thượng, đạo ý trên đó vô cùng nồng đậm. Tiểu Hồ ghé vào cây Ngộ Đạo, ngóc đầu lên nhìn chằm chằm Hầu Tước Lãng Cổ.
- Ồ, tiểu hồ ly đáng yêu quá! Ngươi chính là tiểu hồ ly mà phun ra viên thịt hôm trước đúng không, quá thú vị! Vạn vật trong vũ trụ đúng là không gì không làm được. Một con hồ ly còn phun ra được thuốc nổ!
Hầu Tước Lãng Cổ cảm thấy tình mẫu tử trong mình trỗi dậy, vươn tay muốn xoa đầu Tiểu Hồ. Nhưng lại bị Tiểu Hồ cự tuyệt…
Hầu Tước Lãng Cổ nắm lấy trống lắc, lay lay trước mặt Tiểu Hồ… Tiểu Hồ trợn mắt cái, đuôi hồ ly lắc lư.
Tiểu Tôm ghé vào bên cạnh Tiểu Hồ, trong miệng phun ra bong bóng, mắt cũng nhìn chằm chằm Hầu Tước Lãng Cổ. Hắn ta vô cùng hứng thú, cứ lắc đi lắc lại cái trống.

Trong nhà bếp, Bộ Phương vén tay áo lên. Xem như đây là lần ra mắt Thành Hư Vô đầu tiên, hắn phải chuẩn bị tinh thần đầy đủ.
Nữ Vương Nguyền Rủa chán ghét đầu bếp, nhưng mình lại mở quán ăn trong Thành Hư Vô, vậy mà vẫn chưa ra mặt ngăn cản, quả nhiên vẫn còn có chỗ hở. Đã như vậy thì Bộ Phương càng phải mở quán ăn.
Óc khỉ…
Không thể làm óc khỉ thực sự, vậy thì làm óc khỉ giả. Bộ Phương xoa cằm trầm tư một lúc giống như đang suy nghĩ cách nấu nướng. Thực ra, trong đầu hắn đã hình dung ra được đại khái rồi.
Tâm thần nhất động, nhập vào Điền Viên. Bộ Phương tìm tới Ngưu Hán Tam, muốn một vài hạt đầu… Những hạt đậu này không phải đậu bình thường, là đậu bảo bối mà Ngưu Hán Tam đặc biệt nghiên cứu chế tạo ra, mỗi một viên đều vô cùng quý giá, có thể cải tử hoàn sinh, thậm chí còn có thể tăng tuổi thọ. Nói là Thần Dược còn chưa đủ.
Đối với Bộ Phương mà nói, hạt đầu này chỉ hình dung bằng một chữ thôi, ngon. Bộ Phương tìm Ngưu Hán Tam nói muốn hạt đậu này, ban đầu Ngưu Hán Tam từ chối. Dù sao để tạo nên nó cũng không dễ dàng gì, mất rất nhiều công đoạn.
Cuối cùng dưới ánh mắt khẩn cầu của Bộ Phương, Ngưu Hán Tam đành phải giao ra 10 hạt đậu, trong lòng hắn run rẩy không thôi, lỗ mũi trâu run lên không ngừng, suýt chút nữa là muốn bãi công.
Đương nhiên sau khi Bộ Phương đồng ý nấu cho hắn một món nướng thì hắn lập tức vui vẻ hớn hở giao đậu ra.
Bộ Phương cầm lấy đậu, những viên đậu này ánh lên màu hổ phách, trong suốt long lanh, vô cùng sáng chói. Bên trong hạt đậu như có năng lượng dồi dào đang xoay chuyển.
Bên trong thiên địa Điền Viên có Thạch Ma. Đó được chế tác từ Tinh Hạch, nói đơn giản thì là một pháp bảo, đương nhiên vẫn kém hơn bộ Trù Thần.
Bộ Phương đặt đậu vào trong Thạch Ma, đi qua hàng loạt thủ tục cũng chế tạo ra được đậu phụ. Mười hạt đậu, làm nên một khối đậu phủ.
Đậu phụ hình vuông, vô cùng mềm mại, đụng nhẹ vào thôi cũng có tính đàn hồi búng ra.
Bộ Phương chưa từng ăn óc khỉ, đương nhiên hắn cũng không thích cái loại đồ ăn này. Nhưng hắn cũng tin chắc Hầu Tước Lãng Cổ chưa từng ăn. Bởi vậy Bộ Phương cứ dựa theo phương thức lý giải của mình để nấu nướng…
Hắn bóp nát khối đậu phụ trắng muốt long lanh trong tay, rồi cho vào bát sứ Thanh Hoa.
Long Cốt thái đao xoay tròn trong tay, Bộ Phương lấy một khối thịt Huyết Long Hà, cắt thành tơ mỏng nhỏ đổ vào trong bát sứ Thanh Hoa, còn cho thêm đủ loại gia vị kỳ lạ…
Lấy trứng Linh Thú, bỏ đi lòng đỏ, chỉ cho lòng trắng vào trong bát, bắt đầu quấy.
Sức mạnh Pháp Tắc, khí Hỗn Độn… nhao nhao tràn vào trong bát sứ Thanh Hoa, khiến cho năng lượng trong bát vô cùng hỗn tạp.
Nếu như người khác biết Bộ Phương dùng khí Hỗn Độn làm cái trò này tuyệt đối sẽ làm ầm lên!
Nhưng mà kết quả vẫn tốt.
Bộ Phương múc một muỗng nguyên liệu nấu ăn lên ngửi thử, lông mày hơi nhíu lại. Mùi vị hơi kém một chút, thiếu vị tanh…
Uỳnh…
Bọt nước bắn tung tóe, Bộ Phương lấy một con cua từ trong Điền Viên ra. Đương nhiên đây chỉ là cua bình thường, nhưng ở trong Điền Viên lâu như vậy cũng có chỗ bất phàm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận