Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1010: Thải Phệ Thiên Mãng, Tiểu Hoa! (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Miệng mở ra, lao đến định nuốt chưởng Bộ Phương.
Tóc Bộ Phương rối tung trong gió, sợi dây nhung buộc tóc đứt, tóc bay tán loạn.
Bộ Phương híp mắt nhìn chằm chằm về phía Cự Xà đang cắn xuống.
Tước vũ bào trên thân lấp lóe ánh sáng, phòng ngự vô địch lập tức được khởi động.
Nhưng mọi thứ đột nhiên đình trệ.
Cự Xà há mồm đứng yên ở trên không, khí tức khủng bố được kiềm chế, đá vụn xung quanh đều đóng băng.
Cuối cùng Cự Xà không cắn xuống, mọi thứ giường như đều đứng im.
Bộ Phương hơi sững sờ, ngẩng đều nhìn vào cái miệng đen kịt khổng lộ của nó.
- Tiểu Hoa ngoan, không được làm đại ca ta bị thương.
Ùng ục ục.
Trên đỉnh đầu Cự Xà vàng lóe lên một trần pháp. Sau đó là Tiểu Nha nhỏ nhắn xinh xắn cuồn cuộn từ da Cự Xa đi ra.
Tiểu Nha ghé vào đầu Cự Xà, duỗi ta nhỏ ra, vuốt ve đầu nó.
Cự Xà được vỗ yên một phen, không đánh động, chậm rãi thu miệng, rụt về lại.
Hả? Tiểu Nha vẫn chưa bị nuốt chửng sao?
Bộ Phương nhìn thấy Tiểu Nha bình an vô sự, lông mày nhướng lên, trong lòng cũng dần buông lỏng.
Ở nơi xa, Sở Trường Sinh há hốc mồm trợn mắt, hóa ra Cự Xà này không phải là địch, nó cũng chưa nuốt chửng Tiểu Nha.
Sở Trường Sinh đột nhiên cảm thấy phiền muộn, vậy sao tự dưng hắn lại bị ăn một cái quật đuôi của con Cự Xà là vì cái gì?
Hắn cảm giác như lục phủ ngũ tạng của mình đều bị đóng băng, Tiểu Nha kia không thèm nhắc nhở không nói không rằng gì à.
Giữa người với người sao lại có sự chênh lệch lớn như vậy?
Vì cái gì mà tên tiểu tử Bộ Phương kia được Tiểu Nha bảo vệ.
Cự Xà vàng rụt về lại, chậm rãi cúi thấp đầu. Tiểu Nha nhảy từ trên đó xuống.
Cự Xà phun Tín Tử, liếm liếm mặt Tiểu Nha khiến cho Tiểu Nha ngưa ngứa, cười khanh khách không ngừng.
Bộ Phương nhìn thấy một màn kia, khóa miệng cũng co lại. Liếc mắt nhìn về phía Sở Trường Sinh đang nằm trên mặt đất, không biết nên nói gì mới phải.
Nhưng mà chắc hắn cũng không cần đến an ủi, Sở Trường Sinh cần yên lặng một chút…
Nhưng may mắn là tuy Sở Trường Sinh bị thương nặng nhưng dù sao hắn cũng là Đại Năng cường giả. Khả năng hồi phục lớn, chỉ cần không phải vết thương trí mạng, thì chỉ cần hắn nằm đó yên tĩnh hồi phục một lúc là được.
Uỳnh…
Run run một hồi, cơ thể Cự Xà bỗng nhiên thu nhỏ, hóa thành một tiểu nha đầu hình dáng tương đương với Tiểu Nha.
Nhưng trên trán tiểu nha đầu kia có hai chiếc sừng vàng nhỏ, trên thân cũng mặc váy màu vàng kim.
Bộ Phương nháy nháy mắt, Cự Xạ đáng sợ lúc nãy lại hóa thành một tiểu nha đầu đáng yêu, có chút không đúng mà.
Sau khi Tiểu Hoa hóa thành tiểu nha đầu thì híp mắt, ngửi ngửi khí tức trên thân thể Tiểu Nha, mặt mũi tràn đầy hưởng thụ.
- Đại ca ca, đây là Tiểu Hoa, là người bạn ta mới quen. Tiểu Hoa nói nàng sinh ra trong cung điện này, luôn chờ ta tới.
Tiểu Nha nói với Bộ Phương.
Tiểu Hoa ngẩng đầu, mũi ngọc tinh xảo nhíu một cái, hai tay chống nạnh, trừng mắt nhìn Bộ Phương.
Giống như là không hài lòng với hành động dùng thái đao chặt đầu nàng lúc nãy của Bộ Phương.
Ở nơi xa, Sở Trường Sinh thất tha thất thểu đứng lên, mặt đầy ủy khuất.
Có thể dùng một cái đuôi nhỏ làm hắn bị thương, Tiểu Hoa trước mặt này không phải là Thần Linh cảnh thì cũng phải hơn.
Nhưng mà Cự Xà dùng một cái đuôi làm hắn bị thương giờ lại biến thành tiểu nha đầu, lại còn là một đứa trẻ?
Trạng thái nhỏ như vậy mà đã có thực lực lớn thế, đây rốt cuộc là loại Linh Thú gì?
Trong lòng Bộ Phương cũng hiếu kỳ cho nên trong lòng cũng có nhiều câu hỏi với hệ thống
Sở Trường Sinh không biết, chắc chắn hệ thống sẽ biết.
- Thất Thải Phệ Thiên Mãng, Phệ Thiên Mãng bảy màu, Viễn Cổ thần huyết Thần Thú, mỗi khi lột xác, thân thể lại thêm một màu sắc, thực lực càng thêm mạnh. Đủ bảy màu có thể hóa Thất Thải Thôn Thiên Giao, độ kiếp có thể hóa thành rồng.
Hệ thống trả lời rất nhanh. Cũng đơn giản là khi tâm thần Bộ Phương nhất động, hệ thống đã nói ra tin tức của Tiểu Hoa.
Sau khi Bộ Phương nghe xong cũng không kìm được mà hít sâu một hơi.
Viễn Cổ thuần thuyết Thần Thú…
Thuần huyết đấy… Chính là Thần Thú chính thức, cũng không giống với Hắc Bạch Thao Thiết chỉ đơn giản là Thần Thú huyết mạch Tây Bối Hóa.
Hai mắt Bộ Phương sáng lên, nhìn thấy Tiểu Hoa đáng yêu, nháy nháy mắt.
- Thất Thải Phệ Thiên Mãng, rất lợi hại.
Bước lên một bước nói.
Tiểu Nha và Sở Trường Sinh mù mịt, Tiểu Hoa đang phồng miệng thì sững sờ, kinh ngạc nhìn Bộ Phương. Không ngờ được Bộ Phương lại nhận ra nàng.
Nhưng nàng không biểu hiện gì, nhận ra thì nhận ra đi. Người này lúc trước dùng dao gõ vào đầu nàng, không đúng là không đúng!
Ầm ầm!
Trong cung điện vàng có âm thanh vang vọng đến.
Mắt Tiểu Hoa sáng lên, kéo tay Tiểu Nha chạy về phía kia như bay.
Bộ Phương và Sở Trường Sinh liếc nhau, Bộ Phương không có biểu cảm gì khiêng Hoàng Kim Long Cốt thái đao tiếng về phía bên trong.
Sở Trường Sinh nhe răng trợn mắt, tay run run sờ ria mép, có chút bất đắc dĩ, nhưng không đi vào mà ngồi xếp bằng ở trước cửa cung điện.
Hắn phải bảo vệ Tiểu Nha tìm được truyền thừa.
Hắn muốn ngăn cản bất cứ kẻ nào muốn tiến vào trong.
Ở nơi xa, trong bóng tối có tiếng bước chân vang vọng…
Đôi mắt Sở Trường Sinh nhíu lại, nhìn về nơi xa kia.
Ở nơi đó có một bóng người hiện ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận