Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 916: Ăn Thí Thần Đao (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hương vị quen thuộc, phối phương quen thuộc, động tác quen thuộc…
Nam Cung Vô Khuyết giống như chó đất, Lạc Đan Thanh đồng dạng cũng như vậy bước vào trong tửu lâu. Lạc Đan Thanh dựa ở cửa, khí tức suy yếu.
Nam Cung Vô Khuyết thì lại dang bắp đùi ra, ngồi ở trên sàn nhà trước cửa tửu lâu, xem chiến đấu say sưa ngon lành.
Lúc hắn nhìn thấy Tiểu Bạch lần lượt xé từng mảnh áo giáp của Kim Đao xuống, hắn hăng hái tới nổi suýt chút nữa đã nhảy dựng lên trầm trồ khen ngợi.
Nam Cung Vô Khuyết vung nắm đấm lên, vô cùng hưng phấn nói:
- Bạch huynh quả nhiên vẫn hung mãnh như xưa! Không hổ là khôi lỗi mà Nam Cung Vô Khuyết ta nhìn trúng!
Mặc kệ là ai, đều lột quần áo!
Ầm!
Cuối cùng Thí Thần Đao cũng rơi vào trong tay Tiểu Bạch.
Hay là bởi Kim Đao bị lột quần áo, cho nên mới cảm thấy sống không còn gì luyến tiếc, từ bỏ việc tiếp tục giữ lấy Thí Thần Đao.
Hắn ta lựa chọn thoát khỏi ma trảo của Tiểu Bạch, cho nên mới từ bỏ Thí Thần Đao, lựa chọn bảo vệ bản thân.
Chẳng qua như vậy cũng đã chậm, áo giáp trên người hắn ta cơ bản đã bị lột sạch, chỉ còn lại có một cái quần màu vàng.
Chất liệu của cái quần kia chính là dùng kim tàm ti vô cùng bền bỉ chế tạo ra, cơ bản không hề dễ dàng xé rách.
Mất đi trói buộc của áo giáp màu vàng, khí tức trên người Kim Đao dường như càng trở nên kinh khủng hơn, thậm chí biểu cảm trên mặt cũng hơi lâm vào trạng thái nóng nảy.
- Thí Thần Đao… là vũ khí thuộc về Thánh Địa Vương Đình, mỗi một kiện phía trên đều có khí tức lạc ấn của vũ khí Vương Đình, ngươi có lấy đi cũng vô dụng. Cường giả Vương Đình sẽ dựa theo khí tức của vũ khí kia, luôn có thể tìm ra được ngươi, săn giết ngươi!
Cả đầu lẫn thân sói của Kim Đao đều lộ ra ngoài, trên thân hình đen nhánh của hắn ta đều là lông xù, phần bụng có da lông màu trắng, còn lại trên lưng là màu đen, nhưng mà ở giữa màu đen lại có một chút màu trắng.
Có chút dữ tợn lẫn khôi ngô thần kì.
Nếu nói Kim Đao là linh thú… vậy thì tại sao linh thú có thể nói chuyện được đây?
Nhưng nếu như nói hắn ta không phải linh thú… vậy cái đầu sói nhô lên này là có ý gì?
Rất nhiều người đều cảm thấy khó hiểu, Bộ Phương cũng cảm thấy hết sức tò mò.
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy linh thú có thể nói tiếng người giống như Cẩu gia đấy…
Lạc Đan Thanh dựa vào trên cánh cửa, toàn thân hầu như đã hóa thành huyết nhân, mở to cặp mắt bị máu tươi làm cho mông lung, nói:
- Bọn họ… không phải là linh thú… mà là chủng tộc, Tiềm Long Đại Lục rộng lớn vô biên, chủng tộc dày đặc, ngoài nhân tộc ra còn có rất nhiều chủng tộc khác… Kim Đao thủ vệ này chính là Linh Lang Nhất Tộc, có trí tuệ tương đương nhân loại, mặc dù bọn họ có dáng vẻ của linh thú nhưng lại hơn hẳn linh thú, bọn họ rất thông minh.
Đám người Bộ Phương lập tức sửng sờ, chủng tộc à? Không phải là linh thú sao?
Lạc Đan Thanh là phủ chủ Đan phủ, biết rõ không ít bí mật, giải thích nói:
- Ở trong bí điển của Đan phủ trước kia… có ghi chép liên quan tới những thứ này. Mặc dù ở mặt ngoài Tiềm Long Đại Lục coi như là thuộc về chúa tể nhân loại chúng ta, nhưng trên thực tế, còn có chủng tộc viễn cổ phân công quản lý. Những chủng tộc này phân bố ở vùng trung tâm, dường như bởi vì có chút chiến tranh ở thời kỳ viễn cổ, bọn họ trộn lẫn vào nhau, tổ hợp thành thế lực khổng lồ, gọi là Tiềm Long Vương Đình. Rất nhiều thánh địa trong Tiềm Long Vương Đình đều là do cường giả của chủng tộc không thuộc về mình dẫn dắt.
Bộ Phương giật mình, khẽ gật đầu.
Khó trách Kim Đao này muốn dùng áo giáo bao phủ toàn thân, thì ra là không muốn dễ dàng bại lộ gương mặt.
Chẳng qua lúc mà gương mặt này của hắn ta lộ ra… thật sự là quá xấu!
Đương nhiên, ánh mắt Bộ Phương nhìn tới Kim Đao kia rất kỳ lạ, trong lòng hắn khẽ động.
Chủng tộc thì chủng tộc… liệu loại tộc sói Kim Đao này có thể ăn được hay không đây?
Bộ Phương tương đối quan tâm chính là điểm này.
Có thể ăn được hay không… hắn đương nhiên không biết.
Nhưng giờ phút này, mất đi sự trói buộc của áo giáp, khí tức của Kim Đao dường như càng trở nên cuồng bạo hơn.
Tiểu Bạch nắm Thí Thần Đao, cặp mắt màu đỏ tươi dừng ở trên này, không ngừng quét hình.
Kim Đao ở đằng xa đau lòng uy hiếp, hắn ta muốn có Thí Thần Đao… nhưng lại không mấy dễ dàng, dù sao thanh Thí Thần Đao này cũng được xếp vào bài danh trước mười trong Thí Thần Trang Bị.
- Nếu như ngươi nắm giữ Thí Thần Đao… ngươi sẽ rơi vào trong đuổi giết bất tận!
Kim Đao nhìn chằm chằm vào Tiểu Bạch, thử giảng đạo lý với Tiểu Bạch.
Nhưng Tiểu Bạch lại không chút để ý tới lời nói của Kim Đao, sau khi chấm dứt quét hình, ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn Kim Đao một cái.
Miệng sói của Kim Đao lập tức vểnh lên, hắn ta nghĩ chắc là Tiểu Bạch đã hồi tâm chuyển ý, để cho hắn ta mang Thí Thần Đao trở về.
Nhưng mà nụ cười trên mặt hắn ta rất nhanh đã cứng lại.
Còn trở về gì nữa? Sao hắn ta lại ngây thơ như thế chứ…
Không chỉ có Kim Đao, tất cả mọi người đều ngớ ra.
Bởi vì ở trong tầm mắt của bọn họ, Tiểu Bạch trực tiếp giơ thanh Thí Thần Đao kia lên, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, Thí Thần Đao phát ra ánh sáng rực rỡ.
Ngay sau đó, cái bụng béo núc ních của Tiểu Bạch lập tức bắt đầu thay đổi, một cái hắc động thật lớn hiện ra.
Trong dáng vẻ trợn mắt há hốc mồn của Kim Đao, Tiểu Bạch trực tiếp nhét Thí Thần Đao vào trong hắc động.
Rộp rộp rộp rộp…
Tiếng động giống như nhai nuốt truyền đến, thanh Thí Thần Đao kia ở trong hắc động của Tiểu Bạch vỡ nát, lần lượt vỡ ra từng mảnh, hóa thành những mảnh vụn cực kỳ nhỏ, bị hắc động nuốt chửng.
Dáng vẻ kia… giống như đang ăn Thí Thần Đao vậy!
Người xung quanh toàn bộ đều mang vẻ mặt quái gở.
Trên mặt tên Kim Giáp Vệ cả người trần trụi kia cũng đầy mê man…
Tình huống gì thế này, vũ khí của hộ pháp đại nhân… lại bị ăn à? Đó không phải là Thí Thần Trang Bị sao?
Trời của ta ơi… đến cùng bọn họ đã gặp phải cái dạng đối thủ gì thế này?
Ngay cả Thí Thần Trang Bị mà cũng dám ăn ư?
Kim Đao thừ người ra, ánh mắt trợn to, miệng sói mở ra, ngơ ngát nhìn Tiểu Bạch từng ngụm “rôm rốp” cắn nuốt Thí Thần Đao.
Rất nhanh, cả người hắn ta lập tức bùng nổ!
- A a a! Thí Thần Đao… Thí Thần Đao của ta!
Còn chưa giảng đạo lý xong mà đúng không? Không phải nói có chuyện gì từ từ thương lượng rồi sao?
Cả người Kim Đao gần như sắp sửa phá sản… Thí Thần Đao kia là do cấp trên giao tạm thời giao cho hắn ta đi đối phó với sinh linh Minh Khư.
Bây giờ… còn chưa đối phó với sinh linh Minh Khư, ngược lại Thí Thần Đao đã bị một cục sắt khôi lỗi ăn mất…
Còn là ăn ngay trước mặt!
Này… đúng là không thể nhịn được nữa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận