Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2584: Da đầu tê dại vì Coca (2)

Notice: Undefined offset: 121
Sau đó, khí từ dạ dày phóng ra, Tiểu U nấc một cái.
Hai cái tay chó của Cẩu Gia ôm lấy chai Coca, sớm uống đến quên cả trời đất. Hình tượng là gì? Ta không quan tâm…
- Mẹ nó! Rượu này thần kỳ thế!
Minh Vương Nhĩ Cáp uống một ngụm, bị Coca làm cho tê cả da đầu, kinh ngạc mà hô lên.
- Rượu? Không… đây không phải rượu, đây gọi Coca, chính là nước ngọt có ga.
Bộ Phương nói ra.
Không biết từ lúc nào hắn đã cầm đũa lên, nhân lúc mọi người đang uống Coca thì Bộ Phương gắp một cái cánh gà lên.
Không vội vàng ăn luôn, Bộ Phương dùng đầu lưỡi liếm qua nước sốt. Đầu lưỡi của Bộ Phương linh hoạt liếm quanh cánh gà, sau khi liếm sạch nước sốt thì lộ ra thịt gà vàng giòn.
Thịt gà vô cùng mềm, nhẹ nhàng cắn xuống một cái thịt gà như bắn ra trong miệng, cảm giác này…
Cắn qua da gà là thịt gà mềm mềm, tỏa ra hơi nóng. Xương gà có màu hồng nhạt nhạt. Bộ Phương ăn không khỏi híp mặt lại, như cảm giác được mùi vị trong trí nhớ.
Minh Vương Nhĩ Cáp uống Coca, thở ra một hơi, cảm giác vô cùng sảng khoái.
Đây chính là rượu mới của tiểu tử Bộ Phương à? Quá đã, còn ngon hơn rượu trước kia nhiều. Mở mắt ra, hắn nhìn về phía Bộ Phương lại phát hiện Bộ Phương đang đắc ý ăn cánh gà ở bên đó.
- Gọi là Coca, không phải rượu.
Bộ Phương cảm thấy mình cần phải uốn nắn lại nhận thức của tên kia mới được.
- Coca? Gà KFC Coca?
Minh Vương Nhĩ Cáp nghĩ tới cái gì đó.
Đế Tử như lấy lại được tinh thần sau khi uống Coca, hắn che môi nấc một cái.
- Vậy nên nguyên liệu chủ yếu của món ăn này ngoài gà ra thì còn có cái Coca này?
Đế Tử nói, hắn cảm thấy rất hứng thú với món gà này.
- Đúng.
Bộ Phương gật gật đầu. Hắn cầm lấy đũa, vươn tay gặp cái cánh gà thứ hai.
Cẩu Gia và Tiểu U đều đi tới. Cảm giác sau khi uống Coca kia vô cùng sảng khoái, cả người như lâng lâng. Bọn họ nhao nhao gắp cánh gà lên.
Đế Tử nhìn thấy cánh gà có nước sốt chảy xuống, mùi thơm phiêu đang quanh chóp mũi của hắn khiến hắn không nhịn được mà nuốt nước bọt.
Thơm quá…
Nước sốt này chỉ nhìn thôi cũng khiến người ta chảy nước miếng. Đế Tử hít sâu một hơi sau đó dùng lưỡi liếm liếm nước sốt trên đó.
Nước sốt vừa vào miệng, hương vị đó khiến Đế Tử cảm thấy không thể tin được. Đôi mắt hắn trừng lớn, cảm giác chính mình bị như đang bị khí lãng trùng kích.
- Đây là…
Đế Tử trừng lớn mắt, muốn nói ra cảm giác trong lòng hắn. Nhưng những người khác đều đang chìm đắm trong mỹ thực, không để ý tới hắn. Hắn xấu hổ cười trừ một tiếng, hé miệng lại cắn thịt gà.
Bẹp bẹp…
Thịt mềm ngon, thẩm thấu với nước sốt khiến Đế Tử cảm giác linh hồn của mình như đang thăng hoa. Hắn thấy mình thư đang bước trong bụi hoa, hóa thành… một con gà cao quý.
Nấc.
Coca, càng tăng thêm mùi vị của Gà KFC!
Đế Tử suýt chút nữa là bật cười ngây ngốc.
Hắn cắn một miếng cánh gà, vui vẻ như trẻ con có được đồ chơi yêu thích.
Minh Vương Nhĩ Cáp ghét bỏ liếc nhìn Đế Tử. Tên kia ăn cánh gà đến ngốc rồi à?
Bẹp bẹp.
Tổng cộng có chín cái cánh gà, tốc độ của Minh Vương Nhĩ Cáp rất nhanh, hắn biết nếu không nhanh thì sẽ hết mất.
Tiểu U và Cẩu Gia đều im lặng, ăn trước rồi nói sau. Bọn họ ăn rất nhanh, đã tới cái cánh thứ hai.
Chờ đến khi Đế Tử ăn xong cái đầu tiên, mắt hắn trợn lớn vì hắn phát hiện đĩa Thanh Hoa đã rỗng tuếch…
Bộ Phương nhổ xương gà ra, lười biếng dựa vào ghế, thở ra một hơi vô cùng hài lòng.
- Mặc dù không có bộ Trù Thần nhưng chất lượng của món ăn cũng không giảm xuống là bao nhiêu, có lẽ trước đó thật sự đã quá ỷ lại vào bộ Trù Thần nên đã quên đi niềm vui hứng thú nấu nướng ban đầu…
Bộ Phương trầm tư.
Trước kia hắn nấu nướng đều nhờ vào sự nhanh gọn của bộ Trù Thần, có chút đánh mất chính mình. Bây giờ mất đi bộ Trù Thần ngược lại tìm được niềm vui nấu ăn lúc đầu. Vậy cũng tốt, đương nhiên vẫn phải sửa lại bộ Trù Thần. Dù sao thì nó không chỉ là công cụ, còn là tín ngưỡng! Đương nhiên, cũng là người bạn đồng hành với hắn trên con đường Trù Thần.
Đế Tử ăn xong cánh gà, để xương lên bàn, khóe miệng vẫn có nước sốt, đầu lưỡi duỗi ra cuốn một cái, không tha cho bất kỳ giọt nào.
Sau khi ăn xong thì trong chai vẫn còn sót lại một chút Coca, hắn vui vẻ uống một hớp, sau đó ợ một hơi sảng khoái.
Đế Tử vô cùng hài lòng.
Tiểu Bạch trở về, mắt sáng lấp lóe, sấm sét trên thân cũng dần tán đi.
Đế Tử nhìn thấy Tiểu Bạch thì nở ra một nụ cười ôn hòa. Ăn uống no say rồi nhìn thấy cái gì cũng vừa mắt. Đột nhiên, ánh mắt hắn cứng đờ, không thể tin được mà nhìn về phía Bộ Phương. Bởi vì hắn phát hiện trong người mình có khí tức mãnh liệt sôi trào. Giống như hạt giống được chôn sâu từ lâu xông phá sự trói buộc mà thò đầu ra.
Sức sống cuồn cuộn phun trào, khiến hắn rùng mình!
- Cái này…
- Loại cảm giác này!
Đế Tử hít sâu một hơi, ánh mắt sáng lên, sinh cơ quấn quanh trên đỉnh đầu khiến lồng ngực hắn vô cùng khẩn trương. Nhưng quan trọng là cảm giác thức tỉnh kỳ lạ sâu trong từng tế bài của hắn. Pháp Tắc chi lực của hắn đang thay đổi.
Pháp Tắc Không Gian, Pháp Tắc Hủy Diệt xao động… muốn xông ra khỏi sự trói buộc!
Vô số năng lượng và khí tức trong người hắn dâng lên mãnh liệt!
Đế Tử hé miệng, thét dài. Giữa mi tâm có chùm sáng bắn ra, xông thẳng đến chân trời!
Ầm ầm…
Trên bầu trời có Pháp Tắc Viên Luân nổi lên. Ngay thời khắc này toàn bộ Triều Đô đều chấn động. Trong hoàng cung, Thần Hoàng có chút kinh ngạc.
- Sắp đột phá à?
Tiểu U và Cẩu Gia đều ngạc nhiên nhìn về phía Đế Tử. Minh Vương Nhĩ Cáp há to miệng vẫn đang gặm xương gà.
- Tiểu Đế ăn cánh gà xong là muốn thành thần luôn à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận