Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2030: Vòng bán kết bắt đầu! Sát cơ khóa chặt! (2)

Notice: Undefined offset: 173
Tất cả mọi người đều lui ra hết.
Toàn bộ quảng trường nhanh chóng bị bao phủ bên trong một hồi ồn ào.
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên chờ mong vòng bán kết ngày mai.
Quy tắc của trận đấu này chỉ cần nghe thôi là đã đủ khiến người ta cảm thấy luồng khí chết chóc dâng trào lên rồi.
Không thể nghi ngờ, loại tranh tài này còn thú vị hơn thi đấu trên lôi đài nữa.
...
Một đêm yên tĩnh trôi qua.
Ngày hôm sau.
Bên trong khách điếm.
Bộ Phương mở cửa ra, hơi nhíu mày.
Mấy người Mặc Yên đều đã được trang bị đầy đủ xuất hiện trước mặt hắn.
Đối với trận tranh tài gần đây, bọn họ vô cùng căng thẳng. Dù sao đối mặt với nhiều Nhất Lưu Tiểu Thế Giới như vậy, vô cùng dễ dàng rơi vào trong cái chết.
Bọn họ cũng không dám buông lỏng.
Tuy có Bộ Phương ở đây, nhưng làm sao Bộ Phương có thể bảo đảm an toàn cho bọn họ hết được.
Giờ phút này, Bộ Phương hơi chau mày, cũng không phải bởi vì dáng vẻ của nhóm người Mặc Yên mà vì đau đầu về chuyện khảo hạch Tiểu Thánh.
Vốn dĩ hắn cho rằng có thể hoàn thành được khảo hạch Tiểu Thánh trước khi vòng bán kết mở ra, sau đó xây đắp thực lực của mình tới Tiểu Thánh Chi Cảnh.
Nhưng hiện tại xem ra... Hình như hơi có chút mơ mộng viển vông rồi.
Lần khảo hạch Tiểu Thánh này không đơn giản như vậy.
“Khảo hạch Tiểu Thánh: Ký chủ cần phải giết một con Thú Thánh Nhất Tinh ở lưu vực sông Hoàng Tuyền. Bên cạnh đó, ngài còn phải hoàn thành việc nướng thịt Thú Thánh, món ăn nhận được sự công nhận của hệ thống mới có thể có được tư cách thăng cấp.”
Cần phải giết một tên Thú Thánh Nhất Tinh ở lưu vực sông Hoàng Tuyền, không thể nghi ngờ, chuyện này đã cắt đứt ý nghĩ muốn tấn cấp trong một đêm của Bộ Phương.
Hơn nữa lưu vực sông Hoàng Tuyền còn rộng lớn như vậy, quan trọng nhất là cường giả Thú Thánh đã có linh trí, không dễ dàng gì bắt giết như vậy.
Cho nên nói nhiệm vụ này đơn giản, trên thực tế lại không dễ dàng như vậy.
Hơn nữa còn kết hợp với vòng bán kết lần này, càng hiện ra độ khó cực lớn, cho nên Bộ Phương hơi nhíu mày lại.
- Sao vậy?
Hiên Viên Hạ Huệ thấy Bộ Phương nhíu mày, trong lòng hơi khựng lại theo bản năng, hắn ta hỏi ra.
- Không sao cả... Lần tranh tài này, các ngươi muốn tham gia vào luôn hay làm người đứng xem an toàn?
Bộ Phương nhìn bốn người một hồi, bất chợt mở miệng hỏi.
Nếu bọn họ lựa chọn tham gia, Bộ Phương bỏ đi suy nghĩ muốn thu bọn họ vào bên trong Điền Viên Thiên Địa.
Hình như đêm qua, bọn người Chu Ngạn cũng đã đưa ra quyết định của mình.
- Chúng ta muốn tham gia, tuy nói vòng bán kết lần này tràn ngập nguy hiểm, nhưng mà... Ngục Chủ đại nhân cũng đã nói, lần tranh tài lần này cũng ẩn chứa cơ duyên!
Bọn người Chu Ngạn mở miệng nói.
Nếu như có thể thu hoạch được Thiên Tài Địa Bảo, nói không chừng còn được tăng thực lực lên nhiều, đây mới chính là cơ duyên tuyệt vời nhất.
Bộ Phương gật đầu một cái, cũng hiểu rõ sự quyết đoán của bọn họ, hắn không nói gì thêm nữa.
Sau đó, hắn khoanh tay lại rồi đi ra bên ngoài…
- Ta có một dự cảm, một khi trận đấu bắt đầu, chúng ta sẽ trở thành cái đinh trong mắt của vô số người, sẽ có vô vàng tiểu đội muốn giết chúng ta...
Bộ Phương nói.
Trong lòng bọn người Mặc Yên hơi run lên.
- Cho nên chuẩn bị tâm lý thật tốt.
Bộ Phương nói.
...
Cửa thành, Cấm Hồn thành.
Trên tường thành có vô số khán giả vây xung quanh.
Cửa thành 'kẽo kẹt' một tiếng mở ra. Mười đội ngũ chậm rãi đi ra khỏi cửa thành.
Hoàn toàn khác biệt với hôm qua, hôm nay, mười đội ngũ đều được trang bị đầy đủ. Dù sao lần tranh tài này cũng không phải là chuyện đùa.
Hơn nữa trận đấu lần này còn khác với trận thi đấu trên lôi đài, nhưng vẫn có thể xem xét nhiều nhân tố, nhóm tuyển thủ cũng có thể sử dụng bảo vật...
Chuyện bất ngờ càng nhiều hơn.
Kim Giác Ngục Chủ lơ lửng trên hư không, sau lưng có đeo Thi Quỷ Phong Hồn Phiến to lớn, tản ra hơi thở khiến tinh thần người ta chấn động dữ dội. Kim Giác nói:
- Đi xuôi lên khoảng mười dặm về hướng Cấm Hồn thành, có thể nhìn thấy dòng sông Hoàng Tuyền chảy xiết. Nơi đó chính là điểm xuất phát trận đấu của các ngươi... Một khi các ngươi tới nơi đó, trận đấu chính thức bắt đầu.
Sau đó, khóe miệng của hắn ta hơi vểnh lên.
- Vì vậy, chúc các ngươi may mắn. Hiện tại thì... Xuất phát.
Lời của Kim Giác vừa dứt, toàn bộ tường thành đều hoàn toàn sôi trào.
Gào!
Ngay lập tức, những nhóm tiểu đội tham gia vòng bán kết đều rối rít nhìn nhau, sau đó lại tung ra khí tức mạnh mẽ mà bay về đằng xa.
Trong nháy mắt đã đi thật xa.
Tranh tài bắt đầu.
Mỗi một người xem đều không hiểu sao có hơi hừng hực máu lửa.
Bộ Phương nhìn nhóm người Mặc Yên phía sau lưng.
Sau đó không nói gì thêm nữa mà đi thẳng về phía trước.
Bọn người Mặc Yên cũng nhanh chóng đuổi theo.
Một đoàn người cũng vội vàng bay tới ở bên sông Hoàng Tuyền.
Ầm ầm!
Sông Hoàng Tuyền cuồn cuộn đổ máu, nước sông hiện ra màu đỏ tươi.
Giữa những đợt lao vội qua, cũng tràn ngập ánh sáng cao ngất trời.
Trong nước sông có xương khô, có hài cốt, cũng càng nhiều là tàn hồn đang gầm thét...
Sau khi Bộ Phương dẫn theo nhóm người Mặc Yên đi tới chỗ này, nơi này đã không còn một ai.
Những đội ngũ khác đều đã nhanh chóng vượt qua, xông thẳng vào rừng rậm phía trước.
Bộ Phương nhìn rừng rậm kia, lập tức cảm nhận được một con Ác Ma đang cắn nuốt một người, tử khí cuồn cuộn tràn ngập.
Dường như có vô số kẻ địch đang chờ đợi hắn bên trong rừng rậm.
Bộ Phương nhíu mày.
Tâm thần khẽ động.
Thần niệm cuộn lại.
Ngay lập tức bọn người Mặc Yên đã được thu vào trong Điền Viên Thiên Địa.
Sau đó dưới chân lập tức nổ tung, cả người cũng hóa thành một luồng ánh sáng nhanh chóng bay vào trong rừng rậm sâu thẳm.
Vừa vào trong rừng rậm.
Rột một tiếng.
Lá rụng bay toán loạn.
Đột nhiên, bị một cỗ sức mạnh vô hình xé rách thành mảnh vỡ!
Ô ô ô ô!
Trong rừng sâu, hàng loạt chim tước giương cánh bay tán loạn trên trời, tiếng thét gào cũng quanh quẩn vang lên. Mang theo từng trận cảm giác u ám.
Bộ Phương lập tức dừng bước.
Hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt dừng lại trên cành cây phía xa xa.
Nơi đó, trên cành cây khô của một gốc đại thụ có năm bóng người đang chiếm cứ ở đó.
Năm bóng người kia được bao phủ bởi những huyết bào, ánh mắt lạnh lẽo mà kỳ lạ cứ nhìn chằm chằm vào Bộ Phương, ngập tràn sát cơ, trong nháy mắt đã khóa chặt hắn lại.
Rào rào...
Một đợt lá rụng bay tán loạn xuống.
Bộ Phương hơi nghiêng đầu nhìn về phía đằng xa.
Phía trên thân cây đó có một người đeo mặt nạ bạch ngọc đang đứng ở đấy, đằng sau là một nam tử tóc vàng, đôi cánh trắng toát, dường như đang cười dịu dàng nhìn tới Bộ Phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận