Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1018: Nhĩ Cáp Bài Lạt Điều vừa to vừa lớn! (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Một Chương thực đơn hiện lên trước mắt Bộ Phương, đây chính là những món ăn mà cần phải nấu.
Bộ Phương liếc kỹ một chút, phát hiện không phải nhiều món ăn khó.
Cho nên thái đao trong tay xoay tròn, trực tiếp tiến hành nấu nướng.
Người đeo mặt nạ đối diện cũng bắt đầu triển khai động tác giống với Bộ Phương, nhưng so với đồng tác của Bộ Phương có chút lạnh nhạt hơn.
Quả nhiên rất lợi hại, so với Bộ Phương, hắn tuy kém lời nhưng theo trình tự vẫn cẩn thận tỉ mỉ.
Món ăn cắt xong, thái đao vung lên, thức ăn nhao nhao rơi vào trong nồi, lòng nồi đã được thấm dầu nên rất dễ nấu và thơm.
Bộ Phương nhàn nhạt nhìn người đeo mặt nạ kia, khóe miệng kéo lên, động tác tăng tốc, nhanh như thiểm điện để nấu nước, trong nháy mắt đã vượt qua người nấu đầu tiên.
Rầm rầm rầm!
Nồi khẽ vấp, ánh lửa phóng lên tận trời, sắc mặt Bộ Phương lạnh nhạt.
Nguyên liệu nấu ăn trong nồi biến sắc, tâm tình hắn cũng trở nên vui vẻ.
Xùy…
Món ăn được chuẩn bị xong, đổ xếp vào mâm, sau đó giội lên một vòng nước canh đậm đặc, món ăn đã thành công.
Món ăn của Bộ Phương, dùng nắp che lại khiến cho mùi hương và màu sắc đều bị ẩn đi.
Nhưng Bộ Phương vẫn tự tin, trận nấu nướng này không phải lo lắng.
Đối thủ có vẻ cũng là một vị đầu bếp tam đẳng, kinh nghiệm kém, tính nhẫn nại cũng kém. Đối với loại đối thủ này, Bộ Phương cảm thấy mĩnh kiên nhẫn là đã không tệ rồi, thử cho đối phương đuổi theo tiết tấu của mình.
Mà tại một bên khác.
Minh Vương vẫy vẫy tóc, cũng bắt đầu tham gia kiểm tra.
Nói thật, hắn không ngờ tới có ngày mình cũng phải tham gia kiểm tra.
Nhưng cũng thử nếm mùi làm đồ ăn, Minh Vương cảm thấy không tệ.
Về phần Minh Vương muốn làm cái gì…, thì dùng đầu ngón chân cũng biết hắn lựa chọn cái gì.
Minh Vương Nhĩ Cáp che mặt, phát ra tiếng cười dài.
- Thanh niên Bộ Phương này, không cho bổn Vương ăn Lạt Điều, vậy thì bổn Vương tự làm. Xem thử ánh mắt kinh hãi của ngươi!
Ông…
Một Chương thực đơn hiện lên trước mặt hắn.
Minh Vương híp mắt, nhìn một phen, trên mặt hiện tia cười lạnh. Minh Vương tùy tiện vung lên, thực đơn này bị xóa đi.
- Trong lòng ta đã có món ăn rồi, tất nhiên có thể làm thành thạo, bổn Vương yêu Lạt Điều, có thể tạo nên kỳ tích!
Minh Vương lẩm bẩm một lúc sau đó vùi đầu chế tác Lạt Điều.
Nhĩ Cáp Bài Lạt Điều, trong lòng còn có chút chờ mong.
Đối thủ của Minh Vương cũng là nam tử đeo mặt nạ, hắn rất quy củ dựa theo thực đơn nấu nước, động tác có chút thành thạo, mây bay nước chảy, làm người ta thấy cảnh đẹp ý vui.
Bỗng nhiên.
Bành một tiếng, người đeo mặt nạ kia ngẩng đầu, ánh mắt đạm bạc.
Bành bành…
Lại có tiếng nổ vang vạng, chỗ bếp của Minh Vương Nhĩ Cáp có khói xanh lượn lờ…
Khói xanh mang theo hơi cháy nhàn nhạt, làm cho người ta không khỏi nhíu mày.
Người đeo mặt nạ lại cúi đầu, tiếp tục nấu nướng. Rất nhanh món ăn được đem ra.
Món ăn nóng hổi được chuẩn bị kỹ càng bên trong mâm sứ, trên bầu trời có vệt sáng buông xuống.
Ánh sáng bao phủ lấy món ăn, trong đó có hoa văn sinh sôi.
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn, toàn bộ bếp lò đều run lên, ánh sáng kia tựa như cũng sáng tối chập chờn.
Nhĩ Cáp hé miệng, phun ra một khí đen.
Trong mắt còn có vẻ mờ mịt.
Sau một khắc vệt sáng rủ xuống, bao phủ toàn bộ món ăn của hắn.
Về sau, vệt sáng không ngừng lấp lóe, sau cùng bỗng nhiên biến mất.
Một trận vù vù vang vọng quanh người Nhĩ Cáp, Nhĩ Cáp cảm thấy hoảng hốt.
Sau đó cả người biến mất.

Sự huyên náo trong cung điện lập tức đình trệ lại.
Tất cả mọi người nhìn thấy ánh sáng buông xuống, trong đó hiện lên một bóng người… mặt tất cả đều mơ hồ.
Là Minh Vương bị bôi giống như một diễn viên hí khúc, khóe miệng đang run rẩy.
Quá mất mặt… hắn đường đường là Minh Vương Nhĩ Cáp, thế mà bị cái truyền thừa nhỏ nhoi đuổi ra.
Không phải là kỹ thuật chỉ kém một chút à? Lạt Điều bổn Vương làm kém Bộ Phương một chút thôi, nói ném là ném à? Không để cho người ta mặt mũi.
Trong lòng bàn tay có mấy cây Lạt Điều vừa thô vừa lớn. Lỗ mũi Minh Vương bắt đầu nở ra, nhếch miệng cười lộ ra hàm răng trắng.

Đương nhiên Bộ Phương không biết, Minh Vương ở sát vách đã bị đào thải. Cũng không ngoài dự liệu của Bộ Phương.
Tên kia xuất hiện cũng ngoài ý muốn. Về phần tham gia kiểm tra… cũng hơn trò hề.
Đương nhiên Bộ Phương biết, Minh Vương không cần truyền thừa, cái gọi là truyền thừa đối với hắn mà nói không có tác dụng.
Oanh!
Món ăn của Bộ Phương bao phủ bởi ánh sáng huyền ảo lít nha lít nhít. Nhồi đầy ánh sáng vào, không nghi ngờ gì nữa, Bộ Phương đã thắng lợi.
Món ăn đối diện bị nghiền ép, ánh sáng vỡ nát.
Huyền ảo trước mắt biến mất, Bộ Phương phát hiện mình đã đứng bên trên bậc thang thứ nhất, xem ra cũng không khó khăn như mình tường.
Thái đao trong tay Bộ Phương lại xoay trong, mở rộng bước chân đi lên bậc thứ hai.

Bên ngoài cung điện một đám người rốt cuộc cũng không nhịn được.
Có người nhấc chân khí lên muốn toàn lực oanh kích cung điện, muốn mở ra, để có cơ hội thu hoạch truyền thừa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận