Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3017: Mỹ nữ, cần sức mạnh Sinh Mệnh trùng kích không? (1)

Khí tức này sao Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn có thể cảm nhận sai? Cường giả có khí tức cấp bậc Công Tước, có lẽ yếu hơn Tam Đại Công Tước một chút nhưng cũng không kém là bao nhiêu.
Đầu bếp kia rời đi rồi trở về, kết quả lại dẫn tới hai vị cường giả cấp bậc Công Tước làm trợ thủ.
Con mẹ nó!
Ngay lúc này Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn muốn mắng ra miệng. Bởi vì nàng vốn dĩ không ngờ rằng Tiểu U lại có trợ thủ mạnh tới mức này. Cường giả Vũ Trụ Hỗn Độn? Chẳng phải Thiên Thần đỉnh phong của Vũ Trụ Hỗn Độn đều chết hết rồi sao? Sao Vũ Trụ kia lại còn có hai cường giả cấp bậc Công Tước nữa chứ?
Uỳnh!
Tiếng nổ vang vọng, tay Hậu Thổ cầm cung Cực Lạc, ngăn cản sự công phạt của hai huynh đệ Bì Đông và Bì Tây. Sắc mặt nàng vô cùng lạnh lùng, nhưng lại như thần tiên trên trời vậy. Nàng tức giận, khí tức chìm nổi.
Cung Cực Lạc chính là Thần Khí của Vũ Trụ Hồng Hoang, lúc nàng tới Thành Hư Vô, đã mượn của một Thánh Nhân Hỗn Độn của Vũ Trụ Hồng Hoang. Có cung Cực Lạc ở đây, sức chiến đấu của nàng sẽ tăng lên một cấp độ.
- Kỵ binh Tử Vong! Toàn quân xông lên!
Ánh mắt A Hồn lạnh lùng, bạo phát ra khí tức hung mãnh!
Ngay sau đó, vô số thân ảnh bắn ra, tiếng thú gầm chấn động trời cao, đội quân kỵ binh Tử Vong phóng tới. Cầm đầu là một Thánh Nhân Hỗn Độn, mặt đất không ngừng rung lên!
Trong mắt Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn như có ngọn lửa cháy hừng hực, nàng liếc nhìn một chút về phía quán ăn của Bộ Phương.
- Vốn định tha cho ngươi một mạng. Đã như vậy thì ta sẽ cho các ngươi biết thế nào là vạn kiếp bất phục!
Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn vô cùng lạnh lùng, ngay sau đó tay nàng vung lên, một thanh trường mâu dài xuất hiện, xung quanh nó không ngừng có sức mạnh Tội Ác bao phủ. Nó là vũ khí của một Đại Hồn Chủ.
Thở ra một hơi, nàng nhìn Hậu Thổ không ngừng kéo cung bắn xuyên đội quân Tử Vong kia. Trong mắt có màu đen di chuyển, ý niệm phun trào.
Trường mâu lơ lửng lên, mũi thương nhắm ngay Hậu Thổ. Ngay sau đó, trong tay Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn lại xuất hiện một quả cầu màu đen xoay tròn.
Uỳnh…
Trường mâu chấn động, trong nháy mắt xé rách hư không. Hậu Thổ kéo cung bắn lên, tốc độ của tên cực nhanh. Mỗi một tên bắn ra đều bắn thủng một tên trong đội quân. Nhưng Bì Đông và Bì Tây càng tới gần thì nàng càng cảm thấy có áp lực lớn.
Thân thể di chuyển, một vòng tên bắn ra, chiêu này gọi là Vạn Tiến Tề Phát.
Rầm rầm rầm!
Một loạt quân bị bức lui.
Đột nhiên, tim Hậu Thổ như nhảy lên, lông mi run run, ngẩng đầu nhìn lên thì phát hiện một tia sáng đen đang tới dần. Sức mạnh tội ác khủng bố quấn quanh khiến cho nàng nổi hết da gà lên.
- Đây là…
Ánh mắt Hậu Thổ co rụt lại! Nàng muốn tránh, nhưng mà hai huynh đệ Bì Đông và Bì Tây tới gần, trực tiếp chặn đường lui của nàng lại.
Hậu Thổ hét lên, khí tức ngút trời!
Máu tươi bắn tung tóe. Ánh mắt nàng thít chặt lại, thân thể bị một cây trường mâu lớn xuyên thủng. Cung Cực Lạc bị bắn ra phía xa, hóa thành tia sáng tán đi.
Đám quý tộc đều hít vào một hơi lạnh, cảm thấy không thể tin được. một số người đứng về phía Hậu Thổ đều vô cùng ảm đạm.
Thiên Nữ Nguyền Rủa Hậu Thổ, quả nhiên là thua rồi…
Hậu Thổ bị trường mau ghim trong phế tích, nàng cắn răng rút trường mâu ra, vết thương khép lại rất nhanh, sắc mặt tái nhợt…
Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn chuẩn bị quá đầy đủ, trong mắt Hậu Thổ có sát khí nổi lên, ngay sau đó nàng bóp nát một tấm ngọc phù!
Uỳnh!
Ngay lúc Bì Đông và Bì Tây chuẩn bị bổ nhào đến, ngọc phù vỡ vụn, ánh sáng chói lóa tất cả ánh mắt của mọi người ở đây…
Đó là cái gì?
Hai huynh đệ Bì Đông và Bì Tây cảm thấy toàn thân bị xiết chặt.
Đó là một thân ảnh không ngừng uốn lượn, nửa trên là dáng người uyển chuyển, nửa dưới lại là một cái đuôi rắn dài.
Cong ngón búng ra, khí tức khủng bố khuếch tán khắp bốn phía.
Ầm ầm!
Vô số quân đều bị nghiền nát dưới một chiêu này. Hai huynh đệ Bì Đông và Bì Tây cũng bị bắn ngược ra.
Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn giơ tay lên, sức mạnh Tội Ác ở trường mâu quấn quanh tay nàng.
- Thánh Nhân Hỗn Độn đỉnh phong của Vũ Trụ Hồng Hoang…
Ầm ầm…
Năng lượng khủng bố tán đi, cung Thiên Nữ Nguyền Rủa cũng thành phế tích. Hậu Thổ đang bị trọng thương cũng biến mất không thấy gì nữa. Chắc chắn là nhờ sức một kích vừa rồi để bỏ chạy.
Sắc mặt Thiên Nữ Nguyền Rủa trở nên xám xịt. Nàng giơ tay lên, quả cầu ngừng chuyển động Tinh Thần Lực dẫn dắt. Ngay sau đó khóa chặt tại phương hướng mà Hậu Thổ biến mất.
Hướng kia…
Ánh mắt A Hồn di chuyển về hướng của quán ăn, sát khí và sự giận dữ dâng trào mãnh liệt!

Tiểu U ôm Tiểu Hồ đứng trước quán ăn.
Chùm sáng màu trắng tán đi, ba bóng mờ dần hiện lên.
Quần áo trước ngực Minh Vương Nhĩ Cáp bị giật ra, vô cùng phóng đãng, nhìn thấy Tiểu U thì cười ha hả.
- U nha đầu, cứu binh của ngươi tới rồi đây!
Cẩu Gia nện bước chân ưu nhã, từ từ đi tới.
Bên ngoài quán ăn, đám kỵ binh đều co rụt ánh mắt, Thánh Nhân Hỗn Độn cầm đầu cũng cảm thấy da đầu mình đang run lên vì kinh sợ!
- Ồ, đây là đám ngươi uy hiếp ngươi sao? Bổn Vương là hậu thuẫn của U nha đầu, các ngươi dám bắt nạt nàng, cũng là động tới bổn Vương!
Minh Vương Nhĩ Cáp quay đầu nhìn về phía kỵ binh Tử Vong, nói.
Ánh mắt hắn sáng lên, sau đó thân hình biến mất trong nháy mắt. Lúc xuất hiện thì đã ở trước mặt Thánh Nhân Hỗn Độn cầm đầu kia rồi.
- Tới đi, chiến với bổn Vương vài hiệp!
Minh Vương Nhĩ Cáp vỗ vỗ ngực trần của mình, nói.
Ánh mặt vị Thánh Nhân Hỗn Độn kia co rụt lại, sau đó gào thét một tiếng dài. Trường đao phóng ra, chém lên thân thể Minh Vương Nhĩ Cáp.
- Ngươi!
Vị Thánh Nhân Hỗn Độn này sửng sốt, giật mình. Bởi vì hắn không thể ngờ được, tên tiểu tử trước mặt lại không hề né tránh, cứ thế bị một đao của mình đâm trúng…
Sau đó, hắn ta điên cuồng gào lên!
- Cuồng vọng, chết đi!
Uỳnh!
Sức mạnh Nguyền Rủa bạo phát, muốn xé nát triệt để thân thể Minh Vương Nhĩ Cáp.
- Ồ, dùng thêm sức đi! Ngươi chưa ăn cơm à? Chém ta đi!
Đôi mắt Minh Vương Nhĩ Cáp đầy mê ly, run rẩy rên lên.
Tên này bị điên rồi, chắc chắn là bị điên!
Vị Thánh Nhân Hỗn Độn này không biết nên nói cái gì, hắn muốn rút trường đao ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận