Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1256: Một tia sáng màu vàng vụt tới trước, sau đó tôm xuất hiện như rồng (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bộ Phương có cánh tay Thao Thiết, tuy nhiên lại không có đủ sức mạnh, vì vậy không thể gây ra bất kỳ tổn hại nào cho lão giả này, việc này khiến hắn không khỏi nhíu mày.
Cánh tay của Tử Tôn nâng lên, Ma Nhãn trong lòng bàn tay mở ra tràn đầy kích động.
- Chính xác là Ma Chủ mạnh nhất... Cuối cùng đã tìm được rồi!
Giọng nói của Ma Nhãn có chút khàn khàn.
- Có vẻ như hắn đã chết rồi.
Tử Tôn nhíu mày nói.
- Chết rồi? Chết rồi là tốt nhất, Ma Chủ mạnh nhất không chết mới khó làm... còn đã chết thì quá tuyệt! Bổn Ma Chủ sẽ có cơ hội chiếm lấy thân thể của hắn! Đây chính là một cơ thể Ma Chủ dám khiêu chiến Chúa Tể đứng đầu các Ngục đấy!
Ma Nhãn trong lòng bàn tay của Tử Tôn cất lên tiếng khàn khàn, nói bằng vẻ vô cùng hưng phấn.
Hai mắt của Tử Tôn co rụt lại.
Ngay sau đó, tròng mắt trong lòng bàn tay của hắn kia bắn ra một vầng sáng tối đen như mực, quấn chặt lấy thân thể của Ma Chủ mạnh nhất.
Từng tia từng dòng sáng màu đen xuyên thấu vào trong thân thể của Ma Chủ mạnh nhất kia.
- Tới giúp lão giả kia bắt tiểu tử kia lại... Trong tay của tiểu tử kia nắm giữ bí mật để mở ra cung điện bằng đồng.
Một vầng ánh sáng màu đen bắn ra, dường như Ma Nhãn đã trở nên có chút yếu ớt, khàn khàn nói.
Sắc mặt của Tử Tôn lạnh lùng, sau khi nghe được những lời của Ma Nhãn, đôi mắt bất giác co rút lại.
Tòa cung điện bằng đồng này vô cùng thần bí, như thể nó chứa đựng một bí ẩn rất lớn.
Tiểu tử kia lại có thể nắm giữ bí mật mở ra cung điện bằng đồng trong tay?
Chẳng trách Cốc chủ đời thứ nhất của Thao Thiết Cốc lại hét lên rằng hắn đã nắm giữ được con đường thoát khỏi, thì ra là con đường kia nằm ngay trên người của tiểu tử này!
Tử Tôn há miệng thở ra một hơi.
Khí như một thanh trường kiếm, xé rách không khí.
Cơ thể của hắn vô cùng cường tráng, thân hình khẽ động đã ép sát tới vị trí mà Bộ Phương đang đứng.
Bùm!
Lão giả lại đánh ra một chưởng khiến cho Bộ Phương lùi lại mấy bước, lão giả kia cũng là không uổng phí, mỗi lần đều lấy cứng đối cứng với Bộ Phương.
Mặc dù, Bộ Phương có thêm được sức mạnh của cánh tay Thao Thiết, tuy nhiên vẫn không phải là đối thủ của lão giả này.
Tử Tôn nhập cuộc lại càng làm cho áp lực của Bộ Phương tăng lên rất nhiều.
Mục đích của lão già này là muốn đoạt lấy dao phay Long Cốt trong tay hắn, nhưng Bộ Phương có nồi Huyền Vũ ở đây, lại có thêm cánh tay Thao Thiết, trong lúc nhất thời, lão giả cũng khó có thể lấy được.
Tuy nhiên, có thêm sự gia nhập của Tử Tôn, sức mạnh của lão già này lập tức tăng lên đến mức độ bức ép.
Một quyền một chưởng của lão giả cũng có thể đánh cho không khí nổ tung, thậm chí có thể đánh ra một trận pháo không khí cực mạnh khiến cho mặt đất đều nổ tung.
Đây là biểu hiện lực lượng thân thể đạt tới mức cao nhất.
Vẻ mặt của Bộ Phương không chút thay đổi, áo choàng lông vũ trên người bay phất phới.
Hắn cũng cảm thấy có chút tức nghẹn trong lòng, bị hai người này không ngừng bức bách như vậy, Bộ Phương cũng đang nổi cơn thịnh nộ trong lòng.
- Thật sự nghĩ ta dễ bắt nạt sao?
Bộ Phương lạnh lùng nói.
Đột nhiên, Bộ Phương lùi về sau mấy bước, cả người đứng vững.
Tinh thần của hắn khẽ động, lập tức mấy món ăn nóng hôi hổi từ bên trong túi không gian hệ thống bay ra.
Mấy món ăn bay lơ lửng xung quanh người hắn, linh khí từ trong những món ăn đó lượn lờ bay lên một cách nhẹ nhàng, sau đó, chui vào trong cơ thể của Bộ Phương.
Hai mắt của lão giả lập tức nheo lại...
Tên đầu bếp nhỏ này đang làm gì thế?
Dùng mỹ thực để bố trí trận pháp sao?
Tại sao tên tiểu tử này không lên trời luôn đi!
Mỹ Thực Trận Pháp đã hình thành, Bộ Phương cầm một tô mì trong tay, húp xì xụp ăn hết sạch tô mì dưới ánh mắt của lão giả và Tử Tôn.
Sau khi ăn xong một tô Mì Sợi Bạo Tẩu này vào bụng, Bộ Phương cảm nhận được sức mạnh của mình lại tiếp tục bùng lên.
Có thêm Mỹ Thực Trận Pháp, sức chiến đấu Bộ Phương tăng lên lần nữa.
Bộ Phương cầm nồi Huyền Vũ bằng một tay rồi lạnh lùng nhìn thẳng vào lão giả Thao Thiết Cốc kia.
- Muốn cướp đoạt dao phay của ta hả? Vậy thì trước tiên hãy ăn một nồi của ta đi...
Bộ Phương nói bằng vẻ mặt không chút cảm xúc.
Ngay sau đó, cánh tay dùng sức thật mạnh, nồi Huyền Vũ lập tức bị vung ra.
Xoẹt một tiếng, nồi Huyền Vũ như thể đã phá vỡ hư không, đập về phía lão giả với tốc độ cực nhanh.
Dùng mỹ thực để xây dựng trận pháp, lão giả giống như đã bừng tỉnh đại ngộ, cả người đều là đắm chìm trong Mỹ Thực Trận Pháp huyền ảo.
Là Cốc chủ đời thứ nhất của Thao Thiết Cốc, tài nghệ nấu nướng của hắn vô cùng mạnh mẽ, thậm chí, con đường tìm kiếm sự giải thoát mà hắn đang đi cũng đều là trù đạo.
Cho nên, hắn cực kỳ say mê với việc nghiên cứu tài nghệ nấu nướng.
Thế nhưng, hắn lại một mực chưa bao giờ nghĩ tới những thứ như Mỹ Thực Trận Pháp này...
Lẽ nào... Đây cũng là đồ vật bên trong cung điện bằng đồng sao?
Tiểu tử này... chắc chắn có liên quan rất nhiều với cung điện bằng đồng!
Đối mặt nồi Huyền Vũ, lão giả gào thét lên, mái tóc bạc trắng khô xơ bay tán loạn.
Đánh một đòn vào nồi Huyền Vũ.
Bùm!
Tuy nhiên, lúc này đây, thân thể của hắn chợt cứng lại.
Sức mạnh ẩn chứa trong chiếc nồi này hoàn toàn nằm ngoài phạm vi mà lão giả có thể chịu đựng được.
Lão giả trực tiếp bị đánh cho phun ra một ngụm máu tươi, cả người lăn qua một bên.
Chuyện gì thế này?
Tử Tôn hơi hơi choáng váng.
Tiếp theo đó, bóng dáng Bộ Phương đã xuất hiện bên cạnh hắn, một tay cầm một chiếc nồi đen, đập một bốp thật mạnh xuống.
Hắn giơ tay lên muốn ngăn cản.
Beng!
Tuy nhiên, hắn hoàn toàn không thể ngăn cản được lực lượng khổng lồ này, nồi đen đập vào trên đầu hắn, suýt chút nữa không đập vỡ đầu hắn.
Cũng giống như lão giả, hắn cũng bị đánh bay ra ngoài như một viên đạn bị đập vỡ.
Suýt nữa thì rơi vào trong hồ đẫm máu.
Vẻ mặt của Ngao Bạch dại ra, hắn nhận ra nhân loại này đã làm thay đổi hoàn toàn thế giới quan của mình.
Rõ ràng chỉ là một cái con gà quèn, tại sao lại trở nên càng ngày càng mạnh như vậy?
Con mẹ nó, sao hắn không lên trời luôn đi?
Lão giả đứng dậy, trong miệng ho ra máu, tuy nhiên lại cười vô cùng hưng phấn.
Bởi vì cuối cùng hắn đã có thể chắc chắn con đường giải thoát không thoát khỏi liên quan với tên nhân loại này!
- Tên đầu bếp nhỏ nhà ngươi không thể trốn khỏi lòng bàn tay của lão phu đâu... Tâm, a!
Lão giả cười to.
Chỉ là, tiếng cười của hắn còn chưa dứt, ngay lập tức, một tia sáng màu vàng bất ngờ bắn tới từ đằng xa với tốc độ cực kỳ nhanh.
Thân hình lão giả đang cười to bị tia sáng màu vàng kia đập mạnh vào, uỵch một tiếng, cả người ngã nhào trên mặt đất.
Bộ Phương sững sờ, Ngao Bạch ngẩn ngơ, Tử Tôn đang vô cùng choáng váng vừa mới đứng dậy khỏi mặt đất cũng ngây người ra.
Xoẹt một tiếng, Kim Quang lơ lửng trong không khí.
Hào quang tan biến, một con tôm tít màu vàng cực kỳ nhỏ nhắn chợt hiện ra.
Nhìn thấy con tôm tít này.
Miệng của Ngao Bạch càng ngày càng lớn.
- Mẹ kiếp, ta đã gặp quỷ rồi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận