Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1946: Lão biến thái dạy hư Hi Hi! (2)

Notice: Undefined offset: 225
Tiểu Hoa có hơi lo lắng mà hỏi.
- Không sao hết… chỉ là đói bụng rồi thôi, bây giờ ta đi làm đồ ăn.
Bộ Phương nói.
Tiểu U liếc mắt nhìn Bộ Phương một cái, rồi lại nhìn Tiểu Hoa mà gật gật đầu.
Lúc này Tiểu Hoa mới thở phào một hơi.
- Các ngươi đang làm cái gì đó?
Bộ Phương nhìn Hắc Long Vương ở phía xa xa một cái rồi hỏi.
- Hi Hi nghiên cứu ra món ăn mới, bảo bọn ta nếm thử xem, bọn ta đang đợi nàng mang đồ ăn lên nè…
Tiểu Hoa nói đúng sự thật.
- Món ăn mới?
Bộ Phương sửng sốt trong lòng.
Chỉ chốc lát sau, hắn bèn ngửi thấy mùi thơm tràn ngập trong không khí.
Bộ Phương cũng có hơi hứng thú mà ngồi xuống ghế.
Đinh linh linh.
Rèm cửa bị vén lên, phát ra tiếng chuông đinh đang thu hút tầm mắt của đám người Bộ Phương đều đổ dồn về bên đó.
Dáng người nhỏ xinh của Hi Hi đi ra từ bên trong.
Dẫm một cước lên trên ghế, thân hình nàng đột nhiên nâng cao lên.
Vừa đúng lúc va chạm phải tầm mắt của Bộ Phương.
Nàng lập tức bị dọa sợ.
- Oa! Bộ đạo sư… ngươi đã trở lại rồi!
Hi Hi nhìn thấy Bộ Phương, ánh mắt nàng lập tức sáng bừng lên, nàng kêu lên đầy hưng phấn.
Bộ Phương gật gật đầu, ánh mắt hắn rơi lên trên món ăn mà Hi Hi mang ra đặt lên bàn.
- Bộ đạo sư, đây là món ăn mà Hi Hi mới nghiên cứu, Cửu Dương Khai Hoa.
Hi Hi nói với vẻ hưng phấn.
- Cửu Dương Khai Hoa?
Bộ Phương sửng sốt, sao cái tên này nghe cứ là lạ.
- Sao Hi Hi lại nghĩ đến chuyện nấu ra món ăn này?
Bộ Phương có hơi nghi hoặc mà hỏi.
- Một vị cao lương kỳ lạ bảo Hi Hi làm đó…
Hi Hi nói thật:
- Tên cao lương kỳ lạ kia còn cung cấp nguyên liệu nấu ăn cho Hi Hi nữa, Thiên Linh Cửu, cùng với một quả trứng Thú Hoàng bát tinh…
Hi Hi ngẩng đầu mà nói.
Lông mày của Bộ Phương nhướng lên, ánh mắt hắn rơi lên trên món ăn mà Hi Hi vừa nấu kia.
Vừa nhìn một cái, khóe miệng hắn càng co rút.
Rau hẹ xào trứng…
Đương nhiên, cũng không giống như rau hẹ xào trứng bình thường.
Hình như rau hẹ này phát ra màu xanh biết trong suốt, liếc mắt nhìn một cái dường như còn nở rộ ra quang hoa.
- Bộ đạo sư, ngươi nếm thử đi! Tên cao lương kỳ lạ kia nói, nếu món ăn này có thể vượt qua đánh giá của hắn ta, đến lúc đó hắn ta sẽ cho Hi Hi sách dạy nấu ăn của Minh Ngục Cửu Chuyển Minh Trù Nhất Mạch…
Hi Hi nói.
Bộ Phương nhíu mày, hắn không có bất kỳ hảo cảm nào với tên cao lương kỳ lạ trong miệng Hi Hi kia cả.
- Để một tiểu cô nương nấu loại món ăn này… chắc chắn là một tên biến thái.
Vẻ mặt Bộ Phương không cảm xúc mà nói.
- Món này làm sao á?
Tiểu U lập tức hỏi với vẻ tò mò.
- Không có gì… các ngươi nếm thử đi, sau đó thì nói Tiểu U nghe, Hắc Long Vương ngươi tốt nhất đừng ăn… bằng không đừng trách ta không nhắc nhở ngươi.
Bộ Phương nói.
Nói xong, hắn bèn lách người đi ra sau, định đi vào phòng bếp.
- Hửm? Bộ đạo sư ngươi không ăn sao?
Hi Hi lập tức có hơi thất vọng.
- Ta… thôi bỏ đi, để Tiểu U tỷ của ngươi nếm thử giúp ngươi, mặt khác, khi nào tên cao lương kỳ quái trong miệng ngươi xuất hiện thì gọi ta.
Bộ Phương nói.
Hi Hi có hơi khó hiểu, có điều nàng cũng vẫn gật đầu.
Vẻ mặt Hắc Long Vương ngơ ngác, dựa vào cái gì mà hắn ta không được ăn chứ?
Bộ Phương đây là kỳ thị rồng sao?
Tiểu U và Tiểu Hoa liếc mắt nhìn nhau một cái.
Sau đó, hai người lấy đũa ra, gõ gõ trên bàn cơm một cái rồi vươn đũa về phía Cửu Dương Khai Hoa của Hi Hi.
Rau hẹ xanh biếc trong suốt tựa như tản ra lưu quang, trộn lẫn với mùi hương của trứng, hương vị vô cùng hấp dẫn.
Đôi môi đỏ mọng của Tiểu U hơi mở ra, nàng bỏ rau hẹ xào trứng vào trong miệng.
Môi dính nước sốt, có vẻ trong suốt mà hấp dẫn.
Chóp chép chóp chép…
Bắt đầu nhai nuốt, lại phát ra tiếng vang thanh thúy.
- Ngon lắm…
Ánh mắt Tiểu U sáng bừng lên mà nói với Hi Hi.
Tiểu Hoa cũng ăn một ngụm Cửu Dương Khai Hoa, nàng gật đầu, khen không dứt miệng.
Trong lòng của Hắc Long Vương lập tức vô cùng ngứa ngáy.
Nhìn thấy bộ dạng đầy thỏa mãn kia của Tiểu U và Tiểu Hoa.
Hắn ta cũng không nhịn được mà muốn ăn.
Nhưng nhớ tới lời nói của Bộ Phương, hắn ta lại cảm thấy có hơi kỳ lạ…
Thật sự không thể ăn sao?
Hay là Bộ Phương hù hắn ta?
Chắc chắn là Bộ Phương đã hù hắn ta rồi!
Hắc Long Vương hắn là một con rồng có thể ăn được tất cả mọi thứ, thứ này sao lại không thể ăn được chứ?
- Nào nào, để bổn Long Vương nếm thử một chút!
Hắc Long Vương lập tức hưng phấn cầm đũa lên, gia nhập vào trong đại quân thưởng thức món ăn.
Gắp một miếng rau hẹ xào trứng, lá rau hẹ trong suốt cùng với dịch trứng thơm nức mũi làm cho Hắc Long Vương không khỏi hưng phấn…
Hắn ta nhét một ngụm vào trong miệng.
Hắn bắt đầu nhai nhóp nhép.
Mùi của Thiên Linh Cửu và trứng Thú Hoàng bát tinh trộn lẫn vào nhau, tựa như có một cỗ lực xung kích nồng đậm đập lên trên thành miệng của hắn ta trong nháy mắt.
Loại cảm giác này… giống như có một bàn tay nhỏ bé đang vuốt ve cơ thể hắn ta vậy.
- Ngon lắm mà… có vấn đề gì đâu!
Hắc Long Vương trừng lớn mắt.
Hắn ta nhìn nhìn Tiểu U, rồi lại nhìn nhìn Tiểu Hoa…
Lại gắp thêm một đũa nữa nhét vào trong miệng.
Nhóp nhép nhóp nhép…
Hắc Long Vương ăn vô cùng ngon miệng.
Bỗng nhiên.
Dường như có một ngọn lửa trong chớp mắt đã thiêu đốt bên trong người của Hắc Long Vương!
Ngọn lửa kia, hừng hực mà bất diệt…
Khuôn mặt Hắc Long Vương lập tức trở nên đỏ ửng.
Trong đôi mắt hắn ta tựa như muốn phun ra lửa vậy, đương nhiên vẫn là phản ứng tự nhiên của thân thể làm cho hắn ta có hơi khó nhịn lại sự xấu hổ và giận dữ.
- Ta…
Lần này cuối cùng Hắc Long Vương cũng hiểu được câu nói tự gánh lấy hậu quả của Bộ Phương là có ý gì…
Mẹ nó chứ…
Lão biến thái kêu Hi Hi nấu cái thứ đồ này đang ở đâu? Xem bản Long Vương có đập chết hắn ta không!
- Tiểu Hoa, ném con Hắc Long kia ra ngoài.
Bỗng nhiên.
Tiếng nói lạnh nhạt của Bộ Phương truyền ra từ bên trong phòng bếp.
Ánh mắt của Hắc Long Vương trừng lớn.
Tiểu Hoa nhếch miệng, con bé gật đầu với vẻ hưng phấn.
Ngay sau đó.
Hắc Long Vương bèn phát hiện thân hình mình xẹt qua không trung tạo thành một độ cung tao nhã rồi rơi xuống bên ngoài tửu lâu.
- Ui a a a…
Hắc Long Vương vô cùng bi phẫn.
Hắn cảm thấy trong lòng ngứa ngáy khó chịu… vậy mà lại bị con gái ném ra ngoài, mẹ ơi!

Bên trong phòng bếp, khóe miệng Bộ Phương co rút một trận.
Con Hắc Long tham ăn kia sao lại không tin lời hắn chứ.
Người dạy Hi Hi nấu món ăn này chắc chắn là lão biến thái, Cửu Dương Khai Hoa này… hiệu quả không cần nói cũng biết, đối với nam nhân mà nói, quả thực… là thuốc cấm!
- Hi Hi vẫn còn quá nhỏ tuổi, không biết sự hiểm ác của xã hội, may mà trở về sớm.
Bộ Phương thở phào một hơi.
Sau đó, hắn động tâm thần một cái.
Một khối xương đen thùi lùi hiện lên, vừa xuất hiện, tinh khí khủng bố lập tức tỏa ra, dường như có tiếng rít gào của kỳ lân dội lại!
Đây là Kỳ Lân Cốt Hắc Ám, Kỳ Lân Cốt ẩn chứa tinh khí nồng đậm, là nơi hội tụ tinh hoa trên ngươi kỳ lân, còn trân quý hơn cả thịt của nó nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận