Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1804: Xem ra cần Cẩu gia lấy lòng (2)

Notice: Undefined offset: 184
Chỉ thấy Bộ Phương nhẹ nhàng vỗ đầu Tiểu Hồ, Tiểu Hồ lập tức vọt tới trên vai Bộ Phương.
Cái đuôi hồ ly màu trắng nhẹ nhàng đung đưa, quét qua trên mặt chữ điền của Bộ Phương.
- Tiểu Hồ… phun hắn.
Bộ Phương nói.
Giọng nói rất bình tĩnh, nhưng ở trong sự bình tĩnh này lại nghe ra được một chút… hưng phấn.
Tiểu Hồ dường như cũng hiểu rõ ý tứ của Bộ Phương.
Đôi mắt hồ ly đột nhiên sáng lên, ngay sau đó, há miệng, nhắm ngay cường giả Minh Ngục này.
Vị cường giả Minh Ngục kia lại một lần nữa ngẩn ra.
Ngay sau đó, chợt rùng mình.
- Mẹ nó!
Tức giận mắng một tiếng, vị cường giả Minh ngục này không chút do dự buông trường kiếm nắm trong tay ra.
Hắn ta không biết vì sao một kiếm kia lại không chém được Bộ Phương, nhưng đó không phải vấn đề, hắn ta chỉ biết bây giờ mình cần chạy trốn, người sắp chết chính là hắn ta.
Thiên Tinh Bạch Hồ quỷ dị kia… lại sắp nhổ ra!
Nhưng mà, ngay cả khi hắn ta quay người kịp thời để chạy trốn, hắn ta lại phát hiện ra, ngay đằng sau, có năng lượng khủng khiếp lập tức xuất hiện.
“Ầm” một tiếng rất lớn.
Khí lãng khủng bố quét đến.
Bộ Phương cảm giác mình dường như bị một trận lực phản xung cực lớn đẩy lùi về phía sau một bước.
Lưu quang kim sắc, xé rách hư không mà bắn ra.
Hòa thành một quả cầu năng lượng vàng óng xoay tròn nện vào phía sau lưng vị cường giả Minh Ngục kia.
Xì xì xì…
Không ngừng xoay tròn.
Áo choàng đen của cường giả Minh Ngục này đột nhiên bị xé nát, thân thể xoáy đến máu thịt mơ hồ.
Bị lực tác động cực lớn làm cho bắn ra.
Bay nhanh đến nơi xa, sau đó xảy ra một vụ nổ lớn.
Vụ nổ này, khiến Bộ Phương đều không khỏi thở ra một hơi.
Tiểu Bạch Hồ… cộng thêm Bạo Liệt Ngưu Hoàn… hiệu quả tốt đến bất ngờ.
Khóe miệng Bộ Phương hơi co rút, ngoài ý muốn nhặt được một bảo bối ở Thần Tuyệt Sơn này.
Nếu cho Tiểu Bạch Hồ ăn cái này để hủy diệt nồi…
Bộ Phương híp mắt, nghiêng đầu nhìn Tiểu Hồ gầy yếu đáng yêu này, ngẫm lại vẫn nên tính toán một chút, đồ chơi kia… ăn hết không ngừng sẽ bể bụng.
Đây cũng không phải điều Bộ Phương muốn nhìn thấy.
Hỏa quang chậm rãi tản đi, một đám mây hình nấm nhỏ hiện lên trên bầu trời.
Một vị cường giả Minh Ngục cứ như vậy bị xử lý.
Còn một vị cường giả Minh Ngục nữa cứng đờ người đứng tại chỗ.
Ngay sau đó, ý nghĩ vừa động.
Ba thanh trường kiếm sau lưng đột nhiên rút khỏi vỏ, âm thanh vang vọng, ánh sáng đầy trời, như thể hóa thành một Võng Kiếm, bao phủ trước người hắn ta.
Hắn ta cảnh giác nhìn Bộ Phương.
Tên gia hỏa này, mặc dù tu vi chỉ như con kiến hôi nhưng thủ đoạn thông thiên, không thể không cẩn thận!
Bằng không hắn ta sẽ giống như cái tên trước đó, bị hại chết!
Ngay vào lúc Bộ Phương đang do dự có nên cho Tiểu Hồ ăn thêm mấy viên Bạo Liệt Ngưu Hoàn hay không.
Tiểu Hồ bỗng nhiên há mồm, kêu một tiếng.
Tiếng kêu kia rất chói tại, tựa như tạo thành một cỗ vô hình ba động khuếch tán ra, tràn ngập toàn bộ đỉnh Thần Tuyệt Sơn.
Oanh!
Sau đó.
Khí tức quen thuộc vô cùng khủng bố tràn ngập.
Hồ nước Thất Thải đột nhiên bốc lên, móng vuốt thú khổng lồ đang chìm trong đó lại xuất hiện. Chỉ trong nháy mắt đã che khuất bầu trời, đột nhiên hướng về phía cường giả Minh Ngục thôi động ba thanh trường kiếm kia.
Trong nháy mắt vỗ xuống.
Người sau vừa mới kịp phản ứng.
Kiếm quang bao phủ, trúng kích trên Thú Trảo kia, cũng chưa từng có chút mảy may lay động Thú Trảo này.
Tu vi của Thú Trảo này tuyệt đối đạt tới Thánh cảnh.
Thần Tuyệt Sơn là cấm địa Địa Ngục, còn được gọi là Sinh Mệnh Cấm Khu, đâu phải chỉ là hư danh.
Kiếm quang lập tức vỡ nát, ba thanh trường kiếm trực tiếp bị một trảo đập thành phế liệu.
Ba móng tay của móng vuốt này đột nhiên xiết chặt.
Vị cường giả Minh Ngục kia cứ thế mà bị bóp nát…
Cuối cùng, bị nó kéo vào trong hồ nước Thất Thải.
Bộ Phương hít sâu một hơi, nhẹ nhàng vỗ Tiểu Hồ còn đang gào thét, tiếng gào thét của nó đột nhiên dừng lại.
Tiểu Hồ duỗi móng vuốt ra liếm liếm, trên mặt lộ ra một tia đắc ý.
Sau đó hướng cái đuôi về phía Bộ Phương lắc lắc, liền chạy ra xa, ý bảo Bộ Phương đuổi theo.
Mắt Bộ Phương sáng lên.
Tiểu hồ ly này là muốn dẫn hắn đi tìm Sinh Mệnh Chi Tuyền sao?
Bộ Phương không hề do dự, tước vũ bào khôi phục màu đỏ trắng đan xen nhau, mở rộng bước chân đuổi kịp theo.

Trong hư không mênh mông.
Một đôi mắt nhắm chặt của một người bỗng nhiên mở ra. Trong nháy mắt đó như có vạn đạo kiếm quang từ trên người hắn bắn ra, không ngừng khuếch tán, hư không bị chém nát vụn.
- A Tô A Mang đã chết?
- Dựa vào thực lực của bọn hắn, không có khả năng đến cả chạy trốn cũng không được mà đã chết…
Vị cường giả kia tựa hồ có chút tức giận, ánh mắt sắc bén như kiếm.
Mở miệng hét ra một tiếng dài.
Ngay sau đó, thân hình đột nhiên xé rách hư không vô tận vào trong cấm địa Minh Ngục.
Minh Ngục có cấm địa, tên là Vô Lượng Quật, có thể thông hành vào trong các cấm địa lớn.
Những thiên tài đệ tử của Minh Ngục đó, chính là thông qua vô Lượng Quật tiến vào Thần Tuyệt Sơn.
Mà bây giờ, vị cường giả tức giận nằm trong hư không này cũng có ý định vào Thần Tuyệt Sơn.
Vốn là từ sự tôn trọng với vị ở trong Thần Tuyệt Sơn kia, hắn cũng không muốn ra tay.
Nhưng hai vị thiên tài nhất mạch Kiếm Ma đã ngã xuống tại Thần Tuyệt Sơn, chuyện này hắn không thể không ra tay.
Thù này phải báo.

Tiên Trù Giới.
Bây giờ Tiên Trù Giới ngày càng rách nát, lòng người hoang mang.
Mặc dù Giới Chủ nhân không ngừng hiện thân ra thuyết pháp làm cho mọi người an tâm.
Thế nhưng nhìn Tiên Thụ ngày càng khô héo và suy tàn, tất cả mọi người trong Tiên Trù Giới vẫn còn lo sợ.
Trong Tiên Trù Tiểu Điếm.
Địch Thái Giới Chủ ngồi trên ghế, râu ria xồm xoàm, cả người đều có vẻ uể oải.
Thời gian đã qua gần nửa tháng, không biết Bộ Phương có thể tìm được Sinh Mệnh Chi Tuyền không.
Tiên Trù Giới đã đến cực hạn, không thể chịu đựng nổi nữa.
Phong ấn trên tường thành Minh Ngục bên kia cầu Thiên Minh đã bắt đầu buông lỏng, cửa lớn bằng đồng đã gần như mở rộng.
Cường giả Minh Ngục lập tức có thể đánh vào Tiên Trù Giới.
Nếu như Tiên Thụ vẫn suy bại như trước, Tiên Trù Giới… chắc chắn sẽ bị hủy hoại trong chốc lát.
Địch Thái Giới Chủ ngày càng tuyệt vọng.
Cẩu gia ghé vào một góc tửu lâu, mở ra đôi mắt buồn ngủ nhập nhèm, ngáp một cái.
Sau đó chậm rãi đứng lên, cơ thể rung động.
Liếc Địch Thái Giới Chủ một cái, lẩm bẩm một tiếng.
Ngay sau đó, tay chó Linh Lung của Cẩu gia giơ lên, bỗng vạch một cái trong hư không, vỡ ra một vết nứt, bước chân ưu nhã như mèo chui vào trong đó.
- Tiểu tử Bộ Phương giờ còn chưa về, xem ra đã đến lúc cần Cẩu gia ta đi lấy lòng nữ nhân điên kia…
Bạn cần đăng nhập để bình luận