Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2001: Phật Chủ nói, lúc xuất thủ được thì xuất thủ! (1)

Tiểu U trong việc ăn uống có vẻ rất lợi hại nhỉ.
Bộ Phương có hơi dở khóc dở cười.
Nhưng trên mặt hắn ngược lại không biểu lộ ra điều đó.
Phía sau lưng hắn, một đám thực khách đang ăn hàng đã thay đổi sắc mặt, trong lòng tràn đầy sự phẫn nộ và oán hận.
Nhìn quán ăn nhỏ này đang làm gì kìa?
Sao có thể để một người ăn một mình như thế?
Ánh mắt của Tiểu U đụng vào ánh mắt của nhóm thực khách phía sau lưng Bộ Phương.
Bầu không khí có chút khó xử.
Không khí đột nhiên trở nên yên tĩnh.
- Tiểu Hồ, đến đây, há mồm ra.
Tiểu U phồng mũi ngọc tinh xảo, nhưng lại gắp lên một miếng thịt Ma Oa rồi đưa đến miệng Tiểu Hồ đang nằm trên vai nàng.
Tiểu Hồ vô cùng đắc ý há miệng ra, ăn xong liền nhai bẹp bẹp rồi nuốt xuống.
Hai cái đuôi phía sau mông đang không ngừng vẫy vẫy...
- Ăn ngon không?
Tiểu U nghiêm túc hỏi.
Đôi mắt của Tiểu Hồ sáng lên, nó gật đầu lia lịa.
- Chúng ta qua một bên yên tĩnh ăn cho ngon nào.
Tiểu U nói một cách nghiêm túc.
Sau đó, bưng lấy một mâm đầy những món ăn đựng trong Thanh Hoa Từ, quay người rời đi, phất tay áo một cái, không mang đi một áng mây.
Khéo léo tránh ánh mắt sắc bén của một đám thực khách ăn hàng.
Khoé miệng Bộ Phương giật giật.
Nữ nhân này...
Trước khi Bộ Phương đi đến quầy hàng, hắn liếc nhìn Cửu Cung Huyền Vũ Oa một chút và phát hiện ra rằng các nguyên liệu nấu ăn trong nồi đã đều bị vơ vét hết.
Đối với vấn đề này, Bộ Phương cũng đành bất lực.
Đành phải cho các nguyên liệu vào trong nồi rồi nấu lại một lần nữa.
Mà nhóm người ăn hàng đó lại đang cảm thấy có chút uỷ khuất vì không thể ăn mỹ thực mà họ thích ngay lập tức.
Trước quán nhỏ lại có một hàng dài người đứng xếp hàng, mặc dù món ăn trong quán đã bị Tiểu U quét sạch, nhưng chỉ cần chờ một chút là có ngay, xếp hàng càng sớm thì càng được ăn nhanh những món mỹ thực.
Mà một mặt khác, cuộc thi đấu cá nhân vẫn còn tiếp tục.
Giọng nói của cường giả Cấp Thống Lĩnh tiếp tục vang vọng lên, truyền đến toàn bộ quảng trường.
- Trận đấu tiếp theo là Tây Kinh Tiểu Phật giới, Pháp Vụ, đấu với Hắc Phong đại lục, Trương Nhất.
Lời nói của Ma Viên thống lĩnh vang vọng lên, truyền đến, vang vọng bên tai mọi người.
- A! Tại sao đã đến lượt ta rồi!
Trước gian hàng.
Pháp Vụ hoà thượng xếp ở vị trí thứ hai trợn trừng hai mắt như sắp rách cả mí mắt ra.
Lại nhìn quầy nhỏ gần trong gang tấc, hắn ta đã xếp hàng từ rất lâu trước đó vậy mà chỉ xếp ở vị trí thứ hai, kết quả lại bị gọi lên thi đấu.
Ai hiểu được cảm giác đau lòng này chứ?
Rầm rầm...
- Được rồi, nguyên liệu nấu ăn đã chín, hiện tại bắt đầu tiếp tục bán hàng, vị thứ nhất...
Đúng lúc này.
Giọng nói nhàn nhạt của Bộ Phương cũng vang vọng lên.
Trong lòng Pháp Vụ hoà thượng như bị một mũi tên vô hình đâm trúng, suýt nữa vì khó chịu mà rơi lệ...
Tại sao chứ…
Nhìn vị thực khách xếp ở vị trí thứ nhất đang vô cùng đắc ý, từ tốn gọi từng món ăn.
Pháp Vụ hoà thượng vô cùng tức giận.
- A Di Đà Phật! Thí chủ... ngươi ngược lại nên nhanh cái tay lên!
Pháp Vụ hoà thượng hét lên với vị thực khách đầu tiên.
Vị thực khách này ngay lập tức không hài lòng và quay lại nhìn Pháp Vụ hoà thượng.
- Gấp cái gì mà gấp chứ, nóng vội cũng không lấy được đồ ăn luôn đâu, biết không? Ngươi cũng xếp ở vị trí thứ hai. Hãy nghĩ đến một hàng dài người đang đứng xếp hàng sau lưng ngươi. Trong lòng những thực khách khác chắc hẳn vô cùng sốt ruột, cho nên ngươi nên cảm thấy may mắn vì xếp vị trí thứ hai, không nên gấp gáp, hãy bình tĩnh. Chỉ như vậy, chúng ta mới có thể nếm được mùi vị tuyệt hảo của thức ăn…
Nhìn vị thực khách đầu tiên này đang thao thao bất tuyệt nói về đồ ăn.
Pháp Vụ hoà thượng đột nhiên có ý muốn đánh chết tên này bằng một cái Mộc Ngư.
Nhưng sau khi nghĩ lại, vẫn là từ bỏ.
Thấy Pháp Vụ hoà thượng không nói thêm lời nào.
Vị thực khách xếp ở vị trí đầu tiên ngay lập tức hài lòng, nhàn nhã quay người lại, nhìn Cửu Cung Huyền Vũ Oa.
Sờ sờ cằm, hắn lại bắt đầu trầm tư.
- Bộ lão bản, một chuỗi thịt Ma Oa này, đúng là không cần thêm vị cay nhưng ta muốn thêm thịt râu bạch tuộc cay thì phải làm sao bây giờ? Nước canh Sinh Mệnh Chi Tuyền cũng rất ngon. Ta nghĩ ta cũng cần thêm một bát... Thật khó mà chọn, làm sao chọn bây giờ... Bộ lão bản, chi bằng ngươi chọn giúp ta đi.
- Quên đi, ta vẫn nên tự mình lựa chọn, cái này... cái này, không muốn cái này, cái này lấy một xiên đi, đúng… cái này hai xiên tính ra vẫn là một xiên…
Vị thực khách đầu tiên gọi món trông vô cùng vui sướng.
Trong lòng Pháp Vụ hòa thượng đang rỉ máu.
- Người dự thi của Tây Kinh Tiểu Phật giới đang ở đâu? Nếu không lên võ đài thì ngươi sẽ bị tước bỏ quyền thi đấu!
Giọng nói lạnh lùng của Ma Viên thống lĩnh đột nhiên vang vọng lên.
Ngay lập tức toàn bộ quảng trường đều sôi sục lên.
Người dự thi của Tây Kinh Tiểu Phật giới bị tước bỏ quyền thi đấu sao?
Điều này quả thực vô cùng chấn động.
Nhiều người ngay lập tức cảm thấy tò mò, hai mắt sáng ngời, phải biết rằng Tây Kinh Tiểu Phật giới nếu so với Kim Cương giới thì còn mạnh hơn cả Tiểu Thế Giới.
Tuy nhiên đều là Nhất Lưu Tiểu Thế Giới, nhưng so với Tiểu Thế Giới cũng có ít nhiều khác biệt.
Cho nên trong lòng Pháp Vụ hoà thượng đang rỉ máu vì không thể bỏ quyền thi đấu được.
Hắn ta liếc nhìn một hàng dài sau lưng, trong lòng cảm thấy vô cùng phiền muộn.
- A Di Đà Phật, thí chủ... có thể nhanh lên được không?
Trong lòng Pháp Vụ hoà thượng vô cùng sốt ruột, nhẫn nhịn, vội vàng mở miệng nói.
- Lại là ngươi! Tại sao ngươi không nghe lời ta nói chứ! Là một người xuất gia, làm sao có thể nóng nảy như vậy được?
Pháp Vụ hoà thượng vừa nói, vị thực khách xếp thứ nhất trong hàng quay đầu lại và nói với một giọng điệu hơi tức giận.
Hai tay chống nạnh, hắng giọng nói...
Hắn chuẩn bị nói lảm nhảm một lúc.
Ôi chà... hắn chưa bao giờ sợ bất cứ ai cả!
- A… A, ngươi... ngươi không phải là Pháp Vụ hoà thượng của Tây Kinh Tiểu Phật giới sao?
Đột nhiên, hai mắt vị khách thứ nhất đột nhiên mở lớn, hắn che miệng lại, không thể tưởng tượng được, lộ ra vẻ vô cùng kinh ngạc.
Phốc phốc...
Mặt Pháp Vụ hoà thượng không có tí biểu cảm nào, lại cảm thấy lồng ngực của mình bị một mũi tên vô hình đâm vào, cả người bị khuấy động mạnh mẽ...
- Nghe này, có người đang gọi ngươi đấy.
Vị thực khách thứ nhất chân thành nói.
Khóe miệng Pháp Vụ hoà thượng giật giật...
- A Di Đà Phật, Phật Tổ đã từng nói đến lúc xuất thủ được thì có thể xuất thủ... Thí chủ, ngươi điên rồi!
Pháp Vụ nghiêm túc nói.
Vị thực khách thứ nhất đột nhiên ngẩn người ra.
Hắn chưa từng bị điên, hắn không nghe lầm chứ?
Ngay sau đó, vị thực khách lập tức lấy lại tinh thần, một cái Mộc Ngư đột nhiên phóng đại trong mắt hắn.
Hắn theo bản năng muốn phát ra khí tức trên cơ thể.
Thế nhưng lỗ mũi của Pháp Vụ hòa thượng đã mở lớn, khí thế của Tiểu Thánh đã khóa chặt cơ thể của hắn lại.
Bùm...
Có một âm thanh thanh thuý êm tai vang lên.
Bộ Phương ngơ ngác.
Tất cả mọi người đang xếp hàng cũng vô cùng sững sờ.
- Bộ lão bản, đến phần thì cho ta xuyên xuyên hương, nhớ chấm vào tương Thâm Uyên Lạt Tiêu nhé!
Pháp Vụ hòa thượng một bên ném vị thực khách đang bất tỉnh ra xa.
Một bên không chờ được nói với Bộ Phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận