Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1242: Tôm Huyết Long, tôm hùm đất? ! (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Sắc mặt của Ngao Bạch trở nên tái mét.
- Con tôm thối nhà ngươi là tôm, bọn họ cũng là tôm, các ngươi đều là họ hàng thân thích với nhau, ngươi không thể khuyên nhủ bọn họ một chút sao?
Lúc này, Ma Hạt hán tử cũng sợ mất mật, khóe miệng đang run cầm cập.
Mặc dù Ma Hạt hán tử không nhận ra những con Tôm Huyết Long này, nhưng hắn có thể cảm nhận được sự nguy hiểm, vào khoảnh khắc hắn rơi xuống nước đó, chính là cảm giác nguy hiểm mà những con Tôm Huyết Long này mang lại cho hắn!
Loại cảm giác nguy hiểm phải đối mặt với cái chết đó khiến hắn không thể chịu đựng được mà phải lập tức hóa ra chân thân để lao ra khỏi hồ nước.
- Chết tiệt! Ngươi là heo sao? Lão tử là Tôm Tít Hoàng Kim, không phải là Tôm Huyết Long! Nếu khuyên nhủ mà có tác dụng, thì cái càng của Tôm Huyết Long còn đưa ra làm gì chứ? Hơn nữa, không phải là ngươi cũng có càng sao, con mẹ nó, tại sao ngươi không tới khuyên bọn chúng đi?
Ngao Bạch trừng mắt, hét vào mặt Ma Hạt đại hán.
Vẻ mặt Ma Hạt ngơ ngác, có càng thì là họ hàng sao?
Suy luận hiếm thấy của con tôm thối này từ đâu mà ra vậy?
Trên một chiếc thuyền nhỏ, ngay khi Bộ Phương cảm nhận được những con Tôm Huyết Long này, tâm thần đang đóng chặt để tu luyện cũng chợt run lên, hắn bất ngờ mở mắt ra, nhìn đám Tôm Huyết Long đang vây kín thuyền nhỏ của bọn họ, không khỏi lộ ra bất ngờ... và hưng phấn.
- Tôm hùm đất thật là lớn!
Bộ Phương ngơ ngác, không thể ngờ được từng đám sinh linh trồi lên từ dưới đầm nước này lại là tôm hùm đất.
Nghĩ đến tôm hùm đất, hai mắt của Bộ Phương càng thêm sáng rực hơn, nước miếng tứa ra trong miệng, cổ họng cũng mấp máy.
Tôm Hùm Đất Xào Cay, Tôm Hùm Đất Om Dầu, Tôm Hùm Đất Mười Ba Món... chỉ cần nghĩ thôi là đã thấy thèm rồi.
Vốn dĩ, Bộ Phương nghĩ rằng từ nay về sau sẽ không bao giờ có cơ hội để ăn loại thức ăn ngon này nữa, nhưng ai có thể ngờ được rằng trong đầm nước này lại có nguyên liệu nấu ăn thơm ngon như tôm hùm đất nhiều như vậy,.
Tuy nhiên, kích thước của đám tôm hùm đất này có vẻ hơi lớn, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến việc Bộ Phương thèm ăn mấy con tôm hùm đất đó.
Ngao Bạch và Ma Hạt cũng thấy được biểu cảm lộ ra trên khuôn mặt của Bộ Phương, vẻ mặt đó lại càng khiến cho bọn họ thêm sợ hãi hơn.
Gã nhân loại này đã bị doa cho sợ tới nỗi ngơ ra rồi sao? Bày ra vẻ mặt gì vậy chứ!
Thèm thuồng chảy nước miếng là có ý gì?
Chẳng lẽ hắn không biết rằng chẳng mấy chốc nữa, ba người họ sẽ bị chết trong tay của đám Tôm Huyết Long này sao?
Nhiều Tôm Huyết Long như vậy, chỉ một chiếc thuyền nhỏ thì làm sao có thể chống đỡ được chứ?
Từng đoàn Tôm Huyết Long nhào đến, chiếc thuyền con của bọn họ sắp bị lật tới nơi rồi.
Đến lúc đó, đừng nói là người... mà ngay cả thuyền cũng sẽ bị gặm sạch sẽ.
Hồ nước này... mẹ nó, thật là quỷ dị.
Cấm bay thì đã đành, lại còn cấm cả tu vi là có ý gì?
Cấm tu vi thì cũng thôi đi, tại sao đã cấm dùng tu vi để vượt hồ rồi, lại còn thả ra nhiều Tôm Huyết Long như vậy nữa?
Bọn họ không có tu vi lại gặp phải từng bầy Tôm Huyết Long với cái càng phát ra tiếng lách cách đấy...
Đây không phải là tự dâng mỡ lên miệng mèo sao?
- Nhân loại, đừng cười nữa, phải sợ chứ... Bây giờ là chúng ta sắp biến thành thức ăn của đám Tôm Huyết Long này, chứ không phải là đám Tôm Huyết Long bị chúng ta ăn! Bây giờ ngươi nên tỏ vẻ sợ hãi.
Ngao Bạch tận tình khuyên nhủ, , đứa nhỏ này có lẽ thật sự rất ngốc.
Bộ Phương nhàn nhạt liếc Ngao Bạch một cái, bây giờ hắn vẫn đang suy nghĩ nên làm cách nào để vớt những con Tôm Huyết Long này lên đây.
Thuyền nhỏ tiếp tục lướt đi, những con Tôm Huyết Long này trồi lên khỏi mặt nước nhưng vẫn không nhúc nhích, mà tất cả đều nhìn chằm chằm vào con thuyền và ba miếng mỡ trên thuyền bằng cặp mắt kép to tròn đang sáng rực.
Bộ Phương ngồi trên thuyền nhỏ, cau mày.
Đột nhiên, lông mày của hắn giãn ra, khóe miệng hơi hơi giật, lộ ra một đường cong.
Sau đó, hắn lấy chiếc cần câu quý giá của mình ra khỏi túi không gian hệ thống.
Trên dây câu có một cái lưỡi câu, sau khi Bộ Phương nhét một miếng thịt linh thú đẫm máu lên, tung mạnh một cái khiến cái lưỡi câu rơi xuống cách đó không xa.
Rầm rầm ào ào!
Chỉ trong nháy mắt, Tôm Huyết Long trong hồ nước nhảy đến dồn dập.
Dường như ngửi được mùi máu tươi, đám tôm này thi nhau đuổi theo lưỡi câu, bắt đầu tranh nhau giành giật thức ăn.
Ngao Bạch và Ma Hạt đại hán đều nhìn đến mức ngay người ra, bọn họ hoàn toàn không hề nghĩ đến lại còn có thể làm được cách này...
Đợi một chút... !
Chết tiệt, gã nhân loại này đang muốn làm cái gì?
Đây là đang làm cái gì vậy chứ?
Câu tôm sao?
Đây là đang muốn chết hả!
Cứ đứng im ở trên thuyền không phải là được rồi sao, có vẻ như chỉ cần có chiếc thuyền nhỏ này ở đây thì đám Tôm Huyết Long sẽ không tấn công bọn họ.
Thế nhưng, tại sao gã nhân loại này lại hết lần này tới lần khác muốn tìm đường chết mà đi câu tôm như vậy chứ?
Hắn thật sự nghĩ rằng những con Tôm Huyết Long này là thức ăn của hắn hay sao hả?
Dưới tình hình tu vi của bọn họ bị giam cầm như bây giờ, lỡ như con tôm mà tên nhân loại này câu lên được là một con Tôm Huyết Long có thực lực cường hãn, đến lúc đó ba người bọn họ đều phải hóa thành vong hồn dưới chiếc càng của con Tôm Huyết Long này đấy... !
Bộ Phương không hề có phản ứng nào trước sự kinh hãi của Ngao Bạch và Ma Hạt đại hán.
Hắn câu tôm của hắn thì liên quan gì tới chuyện của hai người này chứ? Dù sao, hai người này chắc chắn sẽ không có phần được ăn Tôm Hùm Đất Xào Cay mà hắn nấu xong!
Vút...
Đột nhiên, sợi dây câu bỗng căng ra, có nghĩa là con mồi đã cắn câu rồi .
Hai mắt của Bộ Phương sáng rực lên, ngay sau đó, hắn ra sức mạnh mẽ.
Rầm rầm!
Hồ nước màu máu bắn tung tóe khắp nơi.
Xung quanh Tôm Huyết Long một trận rối loạn.
Một con Tôm Huyết Long bất ngờ bị Bộ Phương kéo lên, những cái chân chi chít đang vùng vẫy trên không trung, đã thành hai cái càng lớn.
Con tôm hùm đất này... chắc chắn có thịt!
Hai mắt Bộ Phương đều phát sáng!
Ngao Bạch và Ma Hạt đại hán đều sợ tới mức sắp ôm nhau...
Khốn kiếp... Tên nhân loại này thật là điên rồ!
Chết cũng phải kéo theo người chôn cùng đúng không hả?
Con Tôm Huyết Long bị Bộ Phương câu được trước hết sửng sốt trong giây lát, ngay sau đó, đôi mắt kép lập tức bừng sang lên.
Hai cái càng hẹp dài, to lớn, phát ra tiếng lách cách kia mở ra, vô cùng sắc bén.
Tôm Huyết Long không thể tấn công chiếc thuyền con do có những điều cấm kỵ.
Nhưng, nếu như người ở trên thuyền muốn tìm đường chết mà kéo bọn họ lên thuyền... Vậy thì, Tôm Huyết Long có thể không cần phải kiêng nể gì nữa rồi!
Con Tôm Huyết Long bị câu lên này, giương nanh múa vuốt, tỏa ra sát khí kinh khủng!
Chỉ một lát nữa là hắn đã có thể xe nát ba người trên chiếc thuyền này rồi!
Tôm Huyết Long đang ở không trung mở tung cái càng ra, miệng cũng há hốc rồi gào rú ầm lên...
Sắc mặt của Ngao Bạch trở nên trắng bệch, nghĩ đến hắn là Tam thái tử của Hoàng Kim Hà Tộc trong Vô Tận Hải, vậy mà, chết tiệt, lại bị một con tôm làm cho sợ hãi...
Mẹ kiếp, thật là mất mặt tôm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận