Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3152: Tinh không đệ nhất thịt nướng! (2)

Notice: Undefined offset: 89
Toại Nhân Thị vô cùng thỏa mãn, ba người ăn rất vui vẻ.
Sau khi ăn no, Bộ Phương lại lấy rượu ra, rót cho Toại Nhân Thị một ly. Toại Nhân Thị cảm thấy những gì tốt đẹp của đời người cùng lắm chỉ thế này thôi.
Ăn uống no say thì Bộ Phương mới bắt đầu đến chuyện quan trọng.
- Hồn Thần bị phong ấn là đương nhiên, nhưng có vẻ hắn muốn tìm cái gì đó ở Tổ Tinh? Nhân Hoàng có biết là vật gì không?
Bộ Phương nghi hoặc?
Toại Nhân Thị uống một hớp rượu, sờ sờ ria mép.
- Hồn Thần phải tập hợp đủ cơ thể mới có thể xuất thế… vậy ngươi thấy Hồn Thần thiếu cái gì?
Toại Nhân Thị nói.
- Một tay của Hồn Thần ở Vũ Trụ Hỗn Độn, nửa người dưới ở Thành Hư Vô. Đầu, nửa người trên, một cái tay ở Vũ Trụ Hồng Hoang và Vũ Trụ Hồn Ma… vậy thì còn cái gì?
Bộ Phương nghi hoặc.
- Thiếu trái tim.
Toại Nhân Thị lại uống một ngụm rượu, ánh lửa chiếu lên mặt hắn.
- Thiếu trái tim?
Hồn Thần thiếu trái tim? Bộ Phương sững sờ.
- Hồn Thần đi theo đạo vô tình, hắn cần gì trái tim?
Bộ Phương nhíu mày.
- Trái tim là ngọn nguồn sức mạnh. Cho dù là vô tình hay hữu tình đều phải có trái tim là điều kiện tiên quyết. Cho nên Hồn Thần không thể buông tha cho trái đất.
Toại Nhân Thị thở dài một hơi.
Vô tình thì thế nào? Không có trái tim, tài năng vô tình, vô ý… không có tình cảm vậy thì vĩnh viễn không đạt tới đỉnh phong.
Vô tình cũng là một loại tình cảm.
Lời nói của Toại Nhân Thị khiến Bộ Phương rơi vào trầm tư. Quả nhiên hắn cũng không ngờ được.
Trái tim của Hồn Thần ở chỗ nào trên trái đất? Những điều này Bộ Phương cũng không biết. Có lẽ hắn nên tìm quanh trái đất xem?
- Không cần phải uổng phí sức lực. Không thể tìm thấy đâu, trù khi Hồn Thần phục sinh rồi đích thân đi tìm.
Toại Nhân Thị như nhìn thấu tất cả.
Bộ Phương gật gật đầu, không suy nghĩ vấn đề.
Độc Cô Vô Song và Tiểu Bạch ngây ngốc ngồi ăn thịt nướng, những vấn đề này bọn hắn không xen tay vào nổi.
Mấy ngày sau, Bộ Phương đều ở trong sơn động nấu đủ loại mỹ thực. Toại Nhân Thị quá thích thú, không muốn để cho Bộ Phương rời đi. Nhưng Toại Nhân Thị cũng rõ, Bộ Phương mà muốn thì chắc chắn sẽ đi, không ai cản được. Hắn không thể ở lại đây vĩnh viễn được.
Rốt cuộc, một tháng sau Bộ Phương, Độc Cô Vô Song và Tiểu Bạch cũng rời đi.
Toại Nhân Thị đứng ở cửa động, chắp lấy tay nhìn Bộ Phương, thở dài một hơi. Lại một thời gian dài không có thịt mà ăn.

Thời gian trôi qua rất nhanh, lại mấy trăm năm đi qua. Mà bầu không khí giữa thiên địa cũng càng ngày càng không giống nhau. Vũ Trụ Hồn Ma hình như lại chuẩn bị bạo động một lần nữa. Lại xuất hiện bóng dáng Hồn Ma ở khắp nơi.
Năm đó Hồn Thần hiến tế bảy vị Đại Hồn Chủ, bây giờ lại có Hồn Ma mới xuất hiện ở Vũ Trụ Hồng Hoang, Vũ Trụ Hỗn Độn, Thành Hư Vô.
Nhiều Tiểu Vũ Trụ bị Hồn Ma triệt để xóa đi.
Tất cả những Hồn Ma này đều là do Hồn Thần tạo ra. Dù cho Hồn Thần hiến tế bảy Đại Hồn Chủ, nhưng nhóm Hồn Ma vẫn do Hồn Thần chỉ đâu đánh đó. Mục đích của bọn chúng vẫn là phục sinh Hồn Thần.
Hồn Thần, cũng sở hữu linh hồn của Hồn Ma!
Một ngày nọ, Thiên Quan Hàm Cốc.
Món ăn kia bây giờ chỉ còn lại một miếng. Sức mạnh Tội Ác ngập trời giống như hóa thành một đại ma đầu. Khí tức đáng sợ làm cho toàn bộ Vũ Trụ đều chấn động!
Uỳnh…
Xung quanh món ăn là từng trận pháp dẫn động, phát ra uy áp vô thượng như hóa thành một hình cầu màu đen kịt.
Đột nhiên, hóa thành một con mắt. Con ngươi đỏ lạnh lùng nhìn ra bên ngoài, nhìn thẳng vào Thiên Quan Hàm Cốc.
- Tên đầu bếp đáng chết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận