Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1241: Tôm Huyết Long, tôm hùm đất? ! (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thân hình của Tử Tôn vắt ngang trên bầu trời, tốc độ cực kỳ nhanh, tựa như hóa thành sao băng vậy.
Hắn đứng trên bầu trời cao vạn dặm, một thân áo bào tím bay phất phới.
Nam Cương là vùng đất hoang vu, cằn cỗi nằm ở sát rìa của Tiềm Long Đại Lục, ở đây, linh khí mỏng manh, võ lực thấp vô cùng.
Đối với Tử Tôn mà nói, những người ở đây thật sự rất ngu ngốc, nhưng bọn họ không thể nào thoát khỏi sự ngu ngốc này, trừ khi một ngày nào đó, bọn họ đi ra khỏi Nam Cương, nhìn thấy bầu trời rộng lớn hơn thì bọn họ mới có cơ hội thoát khỏi sự ngu ngốc của mình.
Hắn biết, Thiên Cơ Thánh Nữ đến từ vùng đất Nam Cương xa xôi lạc hậu, hoang vu hẻo lánh này, nhưng Tử Tôn cho rằng, Thiên Cơ Thánh Nữ có cơ hội bước ra khỏi cái nơi lạc hậu này, được Thiên Cơ Thánh bồi dưỡng, đây chính là cơ duyên của nàng.
Làm sao đến cuối cùng, nàng lại có thể rời khỏi Thiên Cơ Thánh để chạy về nơi này chứ.
Đây là đang tự hủy tương lai.
Hắn đang bay trên trời cao, với thị lực của hắn, tất nhiên sẽ có thể nhìn thấy ngọn lửa chiến tranh đang bùng lên ở bên dưới.
Minh khí dày đặc hóa thành mây mù, bao trùm hết tất cả mọi thứ.
Từng con Ma Hạt hung hãn cường bạo đang tàn sát bừa bãi trên diện rộng, giết sạch đám nhân loại ngu xuẩn ở Nam Cương này.
Tử Tôn thở dài, cảm thấy có chút trách trời thương dân.
Sự tồn tại của Tiềm Long Thiên Quan bọn họ có ý nghĩa gì? Chính là để bảo vệ vùng đất này tránh khỏi sự xâm lược và áp bức của đám ác ma đến từ Khư Ngục kia.
Thế nhưng Tử Tôn rất rõ ràng, Thiên Quan Kiếp sẽ không thể ngăn cản đám yêu ma đến từ Khư Ngục này được lâu.
Cuối cùng, đám yêu ma này sẽ phải xâm chiếm vùng đất này mà thôi.
Cuối cùng, thảm kịch sẽ còn kinh hoàng hơn bây giờ.
Những gì bây giờ hắn có thể làm đó là bảo vệ tốt cho người nhà của mình, cải thiện tu vi của mình nâng lên một tầm cao mới, để có thể có chỗ đứng trong tương lai, duy trì sự tồn tại.
- Vì vậy... nhất định phải hủy diệt Tinh La Thiên Bàn!
Ánh mắt của Tử Tôn ngưng tụ, lộ ra một vẻ hung ác, bóng người lướt qua trong hư không.
Vội vàng đi về phía Huyễn Hư Linh Trạch.
Với tu vi của Tử Tôn, đi từ Đế Quốc Thanh Phong đến Huyễn Hư Linh Trạch cũng không mất quá nhiều thời gian.
Chỉ một lát sau, hắn đã có thể nhìn thấy đầy Thủy Trạch trong tầm mắt, so với Đế Quốc Thanh Phong, Ma Hạt Tộc dường như vẫn chưa thâm nhập được hoàn toàn.
Vì vậy, ngọn lửa chiến tranh không kéo dài như tưởng tượng.
Rầm rầm!
Xa xa, hơi nước bàng bạc hắt thẳng vào mặt.
Huyễn Hư Linh Trạch nằm sát gần kề với Vô Tận Hải, mùi mặn mòi ẩm ướt của sóng biển bốc lên khiến Tử Tôn không khỏi nhíu mày.
Đã đến Xà Nhân Đại Thành.
So với hoàng cung của Thanh Phong Đế Đô, Xà Nhân Đại Thành đơn giản hơn một chút, nhưng vòng phòng thủ lại kiên cố hơn.
Vừa đến nơi này, từng tia sáng đột nhiên bắn ra từ trong đôi mắt của Tử Tôn dày đặc hơn.
Là ở đây... Đúng vậy!
Hắn ngẩng đầu, trong lòng bàn tay bị xé ra một vết nứt, một đôi mắt quay tít phát sáng lên.
- Cảm ứng được rồi, khí tức của Tinh La Thiên Bàn ở trong thành lớn phía bên dưới nơi này!
Cái tròng mắt kia lộ ra vẻ hưng phấn, giọng nói khàn khàn vang lên.
- Ở trong thành lớn phía bên dưới nơi này sao?
Tử Tôn nhìn Xà Nhân Đại Thành ở bên dưới, thản nhiên hỏi.
Ngay sau đó, thân hình của hắn đang chuẩn bị đi về phía Xà Nhân Đại Thành ở bên dưới.
Thế nhưng, đột nhiên.
Tử Tôn ngẩng đầu lên, hắn nhìn về phía xa xa, ở nơi đó có một chấn động kỳ lạ phóng thẳng lên trời.
Tròng mắt trong lòng bàn tay của Tử Tôn lập tức trừng lớn.
- Khí tức này? Cái này... Cái này... Nhanh lên! Đi tới chỗ xảy ra chấn động kia! Nhanh đi!
Ma Nhãn thét lên với vẻ sốt sắng.
Cả người Tử Tôn đều ngây ra một lúc, đối với tên Ma Nhãn này, còn có chuyện gì quan trọng hơn so với hủy diệt Tinh La Thiên Bàn chứ?
Tuy nhiên, nếu như Ma Nhãn đã bảo hắn đi về phía bên kia, vậy thì hắn cứ đi thôi...
Một bước bay lên, bóng dáng lập tức lao đi.
...
Hồ nước màu máu đỏ ngòm vô cùng tĩnh lặng, mặt nước lăn tăn gợn sóng.
Bộ Phương ngồi xếp bằng ở mũi thuyền, lòng trầm xuống, hô hấp đều đặn.
Ngao Bạch do Tôm Tít Hoàng Kim biến thành cùng Ma Hạt đại hán thì ngồi ở đầu thuyền bên kia.
Trong đôi mắt của hai người bọn họ có chút hoảng sợ, cả hai đều không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh khi nhìn thấy bọt nước không ngừng nổi lên quanh hồ.
Hồ này thật là thần bí.
Nước màu đỏ tươi như máu, cấm bay, lại còn giam cầm tu vi...
Vào lúc này, năng lượng trong cơ thể bọn họ đều không thể sử dụng được, ngoại trừ sức mạnh của thân thể.
Điều này thực sự là quá tra tấn đối với những người đã quen với việc sử dụng năng lượng như bọn họ.
Tốc độ của chiếc thuyền nhỏ không nhanh, cứ từ từ lướt đi, trôi về phía hai chiếc thuyền lớn trông vô cùng cổ kính ở phía xa xa kia.
Ùng ục ục.
Bong bóng trên mặt nước nổi lên xung quanh thuyền nhỏ, ngay lập tức, từng chiếc bóng đen nhanh chóng tụ lại.
Ngao Bạch và Ma Hạt đại hán hít vào một ngụm khí lạnh.
Bọn họ đều nhìn những sinh vật bóng đen đang tụ lại đó với vẻ đầy kinh hãi.
Sinh vật này mang lại cho bọn họ một cảm giác vô cùng nguy hiểm, nếu như rơi xuống hồ thì nhất định sẽ bị những sinh vật này giết chết!
Ục ục!
Mặt hồ màu máu bắn tung tóe ra.
Một con linh thú dữ tợn nhảy ra từ bên trong.
Thể xác và tinh thần Ngao Bạch đều run lên, quả nhiên... chính là loại linh thú hung ác đó!
Tôm Huyết Long!
Kích thước của những con Tôm Huyết Long này không lớn lắm, chỉ bằng khoảng tầm ba lòng bàn tay, nhưng chiếc càng của mỗi một con Tôm Huyết Long lại đều hẹp dài mà nhọn hoắt, hơn nữa từng lớp răng sắc nhọn của bọn chúng lộ ra khiến người ta ớn lạnh.
Làm thế nào mà loại sinh linh gần như đã tuyệt chủng như Tôm Huyết Long này lại có thể xuất hiện ở vùng đất Nam Cương xa xeo hẻo lánh này chứ?
Trong lòng Ngao Bạch vô cùng hoảng loạn.
Cũng may là vừa rồi hắn không rơi xuống nước, bởi vì một khi rơi vào đó mà bị những con Tôm Huyết Long này vây quanh, nếu không chết thì cũng bị lột da!
Tôm Huyết Long là sinh linh sống theo đàn, bọn chúng sẽ dồn dập cấu rỉa rồi ăn thịt từng chút từng chút một những kẻ nào xông vào xâm chiếm lãnh thổ của bọn chúng.
Có một câu nói lưu truyền trong Vô Tận Hải rằng, những nơi mà Tôm Huyết Long đi qua, các sinh linh đều phải tránh xa.
Tuy nhiên...
Năm đó, hẳn là Hà Tổ ở Vô Tận Hải đã giết sạch loại Tôm Huyết Long này rồi, là tiêu diệt hoàn toàn cả tộc mới đúng chứ!
Bây giờ, ở trong đầm nước ở Nam Cương này lại có nhiều Tôm Huyết Long như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận