Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2278: Cẩu gia… xuất quan! (2)

Notice: Undefined offset: 222
A Tử đang quỳ sát gần đó lại trợn mắt há hốc mồm.
Thần là rác rưởi?
Lòng tự tin thái quá này từ đâu đến chứ?
Bộ Phương tóc trắng vươn tay ra xoa bóp, cảm nhận sức mạnh trong cơ thể rồi đột nhiên gật gật đầu đầy vẻ hài lòng.
Thực lực của tiểu ký chủ càng ngày càng mạnh rồi, thực lực hắn có thể phát huy ra cũng càng mạnh hơn.
Ngẩng đầu lên, mắt kiếm nhìn chằm chằm Đế Thính bay lơ lửng ở phương xa, sau lưng hắn ta có vầng sáng, khóe miệng hơi nhếch lên một cách khinh thường.
Tâm thần động một cái.
Đột nhiên, bên cạnh Bộ Phương tóc trắng xuất hiện một Bạch Hổ Thiên Táo, miệng lò mở to, giống như Hổ Đầu đang gào thét.
Nắm lấy Bạch Hổ Thiên Táo, Bộ Phương tóc trắng bước tới, đập xuống phía quang chi trói buộc.
Bùm!
Một lần không được thì làm hai lần...
Sau hai cú đánh, quang trụ trói buộc đột nhiên bị đập nát.
Hóa thành những quang mang rải rác đang phiêu đãng.
Bộ Phương tóc trắng với ba ngàn sợi tóc trắng phấp phới, điểm xuyết bởi những đốm sáng rải rác giống như Trích Tiên.
Tất nhiên, nếu như không mang theo bếp lò thì càng giống hơn.
Cầm lấy bếp lò, Bộ Phương tóc trắng hất cằm lên rồi nhếch miệng để lộ ra hàm răng hổ.
Sau đó, hắn cầm lấy bếp lò mà quăng ra ngoài!
Bùm!
Cái bếp lò nặng đến mấy vạn cân.
Được ném ra ngoài trong nháy mắt rồi đập vào phía sau lưng của Đế Thính.
Tuy nhiên, Đế Thính đã trở thành Thần, thần thức của hắn ta càng thêm hoàn thiện.
Quay người lại, cong ngón tay lại rồi búng một cái, một vòng ánh sáng đột nhiên khuếch tán ra.
Vòng sáng bao phủ xung quanh hắn ta rồi biến thành một quang chi tránh chướng dày đặc.
Bếp lò đập mạnh vào phía trên tấm chắn nhưng nó không bị hề hấn gì.
- Người còn không thừa nhận bản thân mình yếu kém sao?
Đế Thính nhìn Bộ Phương tóc trắng rồi lạnh lùng nói.
Bộ Phương tóc trắng hếch cằm lên, lạnh lùng mà khinh thường.
- Trong mắt Khiếu Thiên ta, tuy ngươi là Thần nhưng cũng chỉ là rác rưởi thôi...
Vừa nói dứt lời.
Tiểu Bạch ở phía xa đã di chuyển.
Đôi mắt cơ giới của Tiểu Bạch nở rộ vạn thiên thần quang.
Có một sự bùng nổ.
Một cây cờ xí đằng sau lưng đột nhiên bay ra.
Xoẹt một tiếng, nó rơi từ trên trời xuống rồi cắm vào lưng Đế Thính.
Cờ xí cắm vào trong hư không dẫn đến việc hư không bị phá vỡ.
Con ngươi Đế Thính di chuyển rồi lại khóa chặt trên người Tiểu Bạch.
Hắn tiện tay vung lên.
- Quang chi phai mờ!
Một chùm ánh sáng khổng lồ hình tròn phóng như bay ra.
Chùm sáng nện vào chỗ Tiểu Bạch đang đứng rồi phát nổ.
Toàn bộ hư không đột nhiên vặn vẹo biến mất, chỉ còn lại Hư Không Loạn Lưu táo bạo.
Ầm!
Giống như một tiếng long ngâm.
Trường mâu của Tiểu Bạch được phóng ra.
Đâm vào vị trí của cờ xí.
Trong nháy mắt.
Ngay lập tức khoảng cách được rút ngắn lại, cờ xí dường như đã trở thành một vị trí cố định.
Tiểu Bạch chạy như bay đến giống như một con Ngân Long!
Xuyên qua cơ thể của Đế Thính, cầm cờ xí lên.
Bùm!
Đòn tấn công đã đánh trúng vào phía trên quang chi bích chướng của Đế Thính nhưng lại không thể phá vỡ được bích chướng đó.
Nhưng mà…
Cơ thể của Đế Thính lại bị một lực không thể kháng cự lại trùng kích ở bên trong, đánh bay trùng thiên, thời điểm bị đánh bay, thân thể của hắn ta không thể động đậy được!
Chính bản thân Đế Thính cũng choáng váng!
Khoé miệng Bộ Phương tóc trắng đột nhiên nhếch lên.
- Cục sắt! Làm tốt lắm!
Gầm!
Ba ngàn sợi tóc trắng bay ra ngay lập tức.
Phía sau lưng Bộ Phương, một năng lượng của Bạch Hổ xuất hiện.
Đột nhiên, Bạch Hổ lao về phía Đế Thính mà đánh tới.
Bất cứ nơi nào nó đi qua, hư không tựa như đứt thành từng khúc!
Tất cả mọi người trong Hoàng Tuyền Thành đều kinh ngạc đến ngây người.
Không ai nghĩ rằng lão bản của Hoàng Tuyền tiểu điếm lại mạnh mẽ như vậy, giữa thanh thiên bạch nhật, muốn dùng vũ lực đồ sát Thần!
Gầm!
Tiếng hổ gầm làm chấn động cả không trung.
Đế Thính bị đánh bay tới mức choáng váng đã lấy lại tinh thần, hai mắt hắn ta đột nhiên co rụt lại.
- Làm càn!
Hắn ta quát một tiếng.
Pháp Tắc Chi Lực nằm gọn trong lòng bàn tay hắn ta.
Ngay sau đó.
Nện về phía con Thương Lan Bạch Hổ kia.
Trong lòng bàn tay của Đế Thính, một chùm sáng thẳng tắp bắn ra, trong nháy mắt xuyên qua Thương Lan Bạch Hổ, khiến nó đổ sụp xuống trong hư không.
Bộ Phương tóc trắng rơi xuống đất, loạng choạng lùi lại mấy bước, mỗi một bước đạp xuống là tường thành đều bị vỡ nát.
Đôi mắt cơ giới của Tiểu Bạch lại nhấp nháy một lần nữa.
Không hề né tránh chút nào.
Rầm rầm rầm!
Ba cái cờ xí liên tiếp rơi xuống.
Tuy nhiên, lần này, Đế Thính sẽ không bị trúng chiêu nữa.
Đế Thính gần như sắp phát điên, hắn ta đã thành Thần thế mà thật sự bị trúng một chiêu của khôi lỗi này, đối với hắn ta mà nói là một sự sỉ nhục!
Pháp Tắc Chi Lực bao phủ ra.
Một vệt sáng lại được bắn ra từ lòng bàn tay của hắn ta một lần nữa.
Đập về phía của Tiểu Bạch.
Nổ bùm một tiếng.
Tiểu Bạch chống trả bằng một thanh trường mâu rồi ngay lập tức đánh bay nó lên không trung!
Thân hình giống như một viên đạn pháo bay ra khỏi Hoàng Tuyền Thành rồi rơi xuống bên ngoài, làm nổ tung mặt đất mấp mô.
Tuy nhiên, hắn ta vẫn bình an vô sự, xoay người lại rồi bay lên không trung một lần nữa.
Soạt một tiếng...
Bộ Phương tóc trắng thối lui, Bộ Phương lại một lần nữa khôi phục lại thái độ lạnh lùng.
Nhìn Đế Thính đang thở hổn hển trên Thiên Khung, khóe miệng hắn khẽ nhếch lên.
- Kẻ xúc phạm Thần Giả, phải chết!
Ánh mắt Đế Thính lộ ra sát khí kinh người, gắt gao khóa chặt vào Bộ Phương.
Tuy nhiên, Bộ Phương đã tự thu mình lại, nụ cười đầy khinh thường kia khiến hắn ta càng thêm điên cuồng.
- Chà… Quá muộn rồi.
Bộ Phương nhìn Đế Thính đầy trêu tức rồi nói.
Đế Thính nghe vậy, đồng tử của hắn ta đột nhiên cứng đờ.
Sau đó, hắn ta ngay lập tức quay đầu nhìn về phía Hoàng Tuyền tiểu điếm.
Ở đó…
Chùm sáng kết nối với Tinh Không Vũ Trụ.
Mà từ trong vũ trụ vô biên ấy bắn ra một luồng lưu quang màu trắng.
Cũng giống như sự đột phá của Đế Thính...
Trong Hỗn Độn Vũ Trụ, cuối cùng cũng có Thần Chi nắm giữ Thời Gian Pháp Tắc chí cường.. Đáp lại rồi!
Bùm!
Lưu quang màu ngà sữa giáng xuống từ trên trời.
Trong nháy mắt, nó đã đụng vào bên trong Hoàng Tuyền tiểu điếm.
Quang mang khủng bố đột nhiên nổ tung... Sôi trào mãnh liệt!
Đế Thính hít một hơi khí lạnh, hai mắt đột nhiên nhíu lại.
Một tiếng két vang lên.
Bên trong Hoàng Tuyền tiểu điếm.
Một con Hắc Cẩu xinh đẹp sải bước chân ưu nhã... từ từ bước ra.
Trong đôi mắt của Hắc Cẩu, dường như có thời gian đang lưu chuyển, năm tháng cũng chìm nổi.
Đôi mắt chó đó mang vẻ như trêu tức mà nhìn qua người đang trôi nổi trên Thiên Khung Chi Thượng, không ai sánh được... Đế Thính.
Bạn cần đăng nhập để bình luận