Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2429: Ngược luyến có một không hai? (1)

Hiện tượng kỳ lạ này vượt ra ngoài dự liệu của tất cả mọi người.
Ai cũng không ngờ đến lệnh bài của cung chủ lại tự mình cử động.
Vốn Bộ Phương còn định bóp nát giọt nước Trù Thần Thần Lực nữa.
Trên thực tế, Bộ Phương cũng không biết rõ liệu giọt nước Trù Thần Thần Lực có thể khiến mình đối kháng với Thần Vương được không nữa.
Chỉ có điều, với sự thần bí của giọt nước Trù Thần Thần Lực, thật sự cũng không nói chắc được.
Chẳng qua thì sự xuất hiện của lệnh bài khiến cho Bộ Phương tạm thời không lựa chọn bóp nát giọt nước thần lực nữa mà chọn quan sát.
Phụt một tiếng, lệnh bài bèn hóa thành một đạo lưu quang rồi phụt ra, trong khoảnh khắc đã cắt qua vòm trời mà trùng kích về phía kiếm quan của Ngân Giáp, hai thứ va chạm vào nhau phát ra tiếng nổ vang.
Trận nổ ầm vang dội lại, giống như có tiếng gào thét rần trời dâng trào không ngừng vậy.
Kiếm quang của Ngân Giáp lập tức bị thổi quét cho bay ngược trở về.
Một kích của Thần Vương mà lại bị tấm lệnh bài này ngăn cản lại, làm cho người ta cảm thấy có hơi không thể tin được.
Bộ Phương híp mắt đứng tại chỗ mà nhìn lên hình ảnh trên bầu trời.
Hoàng Phi giằng co với Hạ Thiên, hai nữ nhân một vở diễn, huống chi là hai nữ nhân cường thế, khí tức của bọn họ đối chọi với nhau rồi nổ vang không ngừng.
Chẳng qua so với Hoàng Phi thì khí thế của Hạ Thiên mỏng manh hơn một chút.
Hoàng Phi, dù sao cũng là Hoàng Phi, cộng thêm Cửu Phượng nên lại càng khủng bố hơn nữa.
Sự xuất hiện của Hoàng Phi là điều mọi người không hề ngờ tới, dù sao thì thân phận của Hoàng Phi tôn quý, dễ gì chọn rời khỏi hoàng cung chứ.
Nhưng lần này, nàng lại xuất hiện trên đỉnh của tòa nhà Lạc gia rồi ra tay với tửu lâu.
Có thể thấy được, Hoàng Phi đối với Bộ Phương… là hận đến cùng cực.
Trong đó có một phần nguyên nhân có thể là do Bộ Phương đã giết chết Mặc Ngân.
Nhưng phần lớn nguyên nhân, Bộ Phương đoán có thể là bởi vì Chu Tước đã nhục mạ Hoàng Phi một trận nhỉ.
Ngân Giáp đứng ngạo nghễ trên không trung, tay hắn ta nắm trường kiếm màu bạc tựa như bê tông thủy ngân vậy, giọt nước tròn vạnh lưu chuyển không ngừng bên trên đó.
Lưu quang tràn đầy màu sắc.
Chẳng qua thì sắc mặt Ngân Giáp rất nghiêm túc.
Hắn ta nhìn chằm chằm vào tấm lệnh bài cung chủ đang trôi nổi ở phía xa kia, trong ánh mắt phiếm vẻ lạnh lùng.
- Chỉ một tấm lệnh bài nhỏ bé mà cũng muốn ngăn cản ta sao? Hoàng Phi nói ngươi phải chết, ngươi sẽ khó sống qua hôm nay!
Ngân Giáp nói.
Hắn ta giẫm một bước.
Thân hình lại phụt ra một lần nữa tựa như hóa thành một đạo lưu quang, trường kiếm thổi quét chém ra hàng nghìn hàng vạn kiếm quang, trong mỗi một đạo kiếm quang đều ẩn chứa Pháp Tắc đáng sợ.
Bộ Phương híp mắt.
Hắn không hề động thủ mà chỉ nhìn chằm chằm vào lệnh bài cung chủ.
Cái thứ này, nếu đã tự mình hành động, vậy tuyệt đối sẽ có chỗ kỳ lạ.
Vèo…
Quả nhiên.
Lệnh bài sáng lên, hai màu băng hỏa lan tràn ra khắp trên lệnh bài, thoạt nhìn vô cùng độc đáo.
Chỉ chốc lát sau, bên trong lệnh bài… lập tức có âm thanh ưu nhã vang vọng ra.
- Hạ Thiên Hạ Thiên lặng lẽ qua đây để lại bí mật, ép trong đáy lòng ép trong đáy lòng không nói cho ngươi biết, hì…
Tiếng nhạc nền du dương mà vui tai truyền ra khiến cho Bộ Phương cạn lời một trận.
Giọng nói quen thuộc này, không còn nghi ngờ gì nữa, lại là cái tên kia xuất hiện rồi…
Xa xa.
Vẻ mặt của Hạ Thiên đang giằng co với Hoàng Phi chợt xanh mét.
Thậm chí nàng còn không thể khống chế được Pháp Lực trên người nữa, tựa như muốn bùng phát dồi dào.
Thân hình vặn vẹo một trận…
Cơ thể Hạ Thiên bèn xuất hiện ở phía trước tấm lệnh bài kia.
Vèo…
Thân ảnh của Mộc Hồng Tử hiện lên trong hư không một cách mơ hồ.
Tuấn mỹ, thon dài, xinh đẹp giống như nữ nhân vậy.
Không còn nghi ngờ nữa, đây chính là Mộc Hồng Tử.
Đỏm dáng trước sau như một.
Cùng với tiếng nhạc nền mà hắn nhẹ nhàng uốn éo vòng eo.
Nhưng mà, Hạ Thiên lại vung một cái tát vút qua.
Hư ảnh của Mộc Hồng Tử mơ hồ một trận, gần như bị đánh tan đi.
- Đã lâu không gặp như vậy rồi mà ngươi vẫn nóng nảy thế à? Có thể dịu dàng một chút hay không đây? Giống nhạc nền mà ta hát đó?
Thân ảnh của Mộc Hồng Tử dần dần rõ ràng hơn, trên khuôn mặt tuấn mỹ toát ra một tia bất đắc dĩ.
Thân hình thướt tha nhiều vẻ của Hạ Thiên phập phồng lên xuống, đó là do bị tức giận tạo thành.
Ngân Giáp cầm trường kiếm màu bạc, trong ánh mắt hắn ta lại bộc phát ra sát khí ngập trời.
Xa xa.
Thân hình của Hoàng Phi mạnh mẽ cứng đờ lại, đôi môi đỏ mọng mở ra, để lộ vẻ kinh ngạc.
Ánh mắt nàng có hơi phức tạp mà nhìn Mộc Hồng Tử.
Trong đó, đủ loại cảm xúc chợt lóe lên, có rối rắm, có phức tạp, có tiếc nuối, có oán độc…
Trong hư không xung quanh, các cường giả cũng vô cùng ngơ ngác.
Bọn họ nhìn Mộc Hồng Tử lại hiện thân một lần nữa, tất cả đều không biết nên nói cái gì.
Cái tên thèm đòn này, cái tên đã làm Thần Triều xáo trộn kia, lại trở về nữa rồi?
- Được rồi, chúng ta cũng không nói nhiều nữa? Ta chỉ ra ngoài sủi bọt một cái, tìm chút cảm giác tồn tại thôi… Mặt khác, công bằng công tâm mà nói cho mọi người… Bộ Phương đã trở thành cung chủ của Thần Trù Cung rồi.
- Có vui mừng không, có bất ngờ không? Ta tin rằng Thần Trù Cung được Bộ Phương dẫn dắt chắc chắn sẽ đi về phía huy hoàng, trở thành thế lực chí cao vô thượng trong Hỗn Độn Vũ Trụ!
Mộc Hồng Tử nói.
Người xung quanh.
- …
Bộ Phương.
- …
Tên này, bị bệnh thần kinh à?
Bộ Phương nhìn Mộc Hồng Tử đang chậm rãi nói chuyện trên hư không, hắn nhịn xuống xúc động muốn vung một cái tát lên đó.
Khó trách khi Hạ Thiên nhìn thấy Mộc Hồng Tử, không nói hai lời là đã tát cho một cái.
Tên này chỉ đơn giản là đi ra kéo thù hận vào người thôi.
Hạ Thiên bay lơ lửng bên cạnh Mộc Hồng Tử, trong ánh mắt nàng vô cùng phức tạp.
Lần này, Mộc Hồng Tử xuất hiện chính là để tuyên bố thân phận của Bộ Phương, tiếp theo đây, e là Mộc Hồng Tử cũng sẽ không xuất hiện nữa.
Không hiểu sao trong nội tâm nàng lại có hơi bi thương.
Hạ Thiên cảm thấy mình nhất định phải tìm được tên này, sau đó hung hăng mà đánh cho hắn ta một trận.
Trong lúc nhất thời, cảnh tượng có hơi lúng túng, tất cả mọi người nhìn một màn này, nhìn Mộc Hồng Tử đang biểu diễn.
Ngân Giáp đè ép khí tức xuống.
Đột nhiên, hơi thở hoàn toàn bùng nổ!
- Tìm chết!
Sự oán hận của hắn ta đối với Mộc Hồng Tử đã bùng nổ đến vô tận, giống như một đạo lưu quang ép tới gần trong khoảnh khắc.
Hắn ta chém một kiếm ra, vô số Pháp Tắc Chi Lực nổ ầm vang vọng khắp cả bầu trời, khiến cho cả Thần Triều chấn động.
Tại một khắc này, Ngân Giáp không hề che dấu tu vi của mình mà bùng phát hoàn toàn.
Thần Vương toàn lực ra tay khiến cho cả thiên địa chấn động.
Sắc mặt của mọi người xung quanh đều thay đổi.
Ngân Giáp ra tay điên cuồng như vậy, hậu quả cũng không thể tưởng tượng nổi đâu.
Từng vị cường giả bay lên không trung, thi triển ra sức mạnh hóa thành tấm chắn mà bao vây phạm vi khắp bốn phía.
Khiến cho năng lượng mà Ngân Giáp công kích ra không phát tiết ra khắp xung quanh mà hủy hoại cả Triều Đô Thần Triều.
Một đạo kiếm quang kia phóng lên trên bầu trời, vô số Pháp Tắc tràn ngập.
Hư không vỡ nát, những khe nứt tối đen quanh quẩn mà cắn nuốt tất cả mọi thứ.
Lệnh bài tản ra nhiệt độ ấm áp.
Trên gương mặt tuấn mỹ kia của Mộc Hồng Tử toát ra một nụ cười ôn hòa.
Ngay sau đó, hắn giơ một ngón tay lên, tựa như cách một khoảng cách xa xôi chỉ cỡ một ngón tay thôi.
Rầm!
Kiếm quang thổi quét đầy trời, tất cả kiếm quang nổ tung hết tất cả mọi thứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận