Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1051: Sủi cảo Tứ Tượng Nguyệt Nha với sủi cảo Tuyết Liên Băng Tinh (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Làm sủi cảo đối với Bộ Phương và Yến Vũ mà nói cũng không phải quá khó khăn.
Động tác của hai người đều vô cùng thành thạo, nhưng mà so với động tác của Yến Vũ thì Bộ Phương có vẻ đâu vào đấy hơn.
Động tác của Bộ Phương không vui nhưng làm cho người ta nhìn thấy cảm giác có phần cảnh đẹp ý vui, giống như đang sáng tác một tác phẩm nghệ thuật vậy, giúp lòng người tràn ngập bình yên.
Mà Yến Vũ thì khác nhiều, động tác của hắn như đang biểu diễn, hoa lệ mà huyễn khốc, làm rất nhiều người vừa sợ hãi vừa thán phục.
Thời gian trôi qua, sủi cảo hai người làm ra càng lúc càng nhiều.
Ánh mắt Yến Vũ thỉnh thoảng sẽ nâng lên, động tác trong tay không giảm, nghiền ngẫm cười lạnh nhìn Bộ Phương.
Động tác tay dừng lại, mười hai cái sủi cảo đã được hắn gói xong.
Bộ Phương gói bánh hình lưỡi liềm truyền thống. Những chiếc bánh tinh xảo và đẹp đẽ như lưỡi liềm, tuy trông không quá đặc biệt nhưng vẻ đẹp tinh tế lại rất thú vị.
Khi Bộ Phương cẩn thận gói chiếc bánh cuối cùng, đặt lên chiếc đĩa sứ thì tay Yến Vũ đã ôm thành quyền, nhàn nhạt nhìn Bộ Phương.
Trước mặt Yến Vũ, sủi cảo đã được gói xong, giống như một đóa hoa nở rộ, vô cùng mê hoặc mắt người.
Một bên khác, dưới nồi của hắn, lửa bùng lên, cháy hừng hực.
Xem ra đầu bếp cực phẩm của Thao Thiết Cốc cũng không phải là dạng bình thường, cái nồi này cũng không phải tầm thường, dùng những vật liệu quý giá tạo thành. Có thể truyền chính xác nhiệt độ của ngọn lửa và tác động đến các nguyên liệu.
Nước trong nồi sôi trào, hơi nóng mãnh liệt phóng lên tận trời, vạn vật mông lung, đánh thẳng vào mắt người xem.
Khí nóng trong cửa hàng mang theo vài vị ngọt và chát chát.
Chờ đến lúc nhiệt độ vừa phải, Yến Vũ lấy ra một loạt lồng hấp.
Cái lồng hấp này không lớn, nhưng được chế tạo vô cùng tinh xảo, chất liệu như đang tản ra ánh sáng, giống như những ngôi sao lấp lánh.
Rất nhiều người đều hít sâu một hơi, không thể tin được nhìn cái lồng hấp kia.
Lồng hấp tản ra ánh sáng, không còn nghi ngờ gì nữa, chất liệu làm gia lồng hấp này là Trúc Tinh Quang, Trúc Tinh Quang vô cùng quý giá, thế mà Yến Vũ lại lấy ra làm lồng hấp.
Đúng là tuyệt vời…
Yến Vũ chưng sủi cảo trong lồng, dưới đáy lồng hấp trải lên một phiến lá linh dược tản hương thơm phức, ánh sáng xanh rực rỡ.
Lồng hấp Trúc Tinh Quang chín tầng, sủi cảo được đặt vào trong đó, bắt đầu chưng nấu.
Làm đến đây, Yến Vũ lui lại một bước, thở một hơi dài.
Tuy hắn biểu hiện vô cùng tự tin, nhưng đối diện với Bộ Phương hắn không dám có một chút chủ quan nào.
Trần trù đấu này vô cùng quan trọng đối với hắn. Một khi hắn thất bại, Sở Trường Sinh sẽ lập tức ra tay giết hắn.
Nếu như hắn thắng, đối với sự hiểu biết của hắn về Sở Trường Sinh, đối phương tuyệt đối sẽ để hắn rời đi mà không tổn hại một sợi tóc.
Cho nên bất kể là thế nào thì trận trù đấu này hắn phải thắng!
Hơn nữa, Bộ Phương cũng chỉ là một đầu bếp nhỏ, nếu thua Yến Vũ cũng thấy mất hết mặt mũi.
Hắn không phải là bọn người u Dương Trầm Phong, hắn là Yến Vũ, là đầu bếp cực phẩm đứng đầu bảng thiết bia trù.
Hắn kiêu ngạo, là bọn người u Dương Trầm Phong không thể hiểu được, vì hắn và bọn họ không cùng đẳng cấp.
Hấp sủi cảo có thể giữ nguyên hương vị ban đầu của nhân bánh.
Triệt để phát huy hết sự tinh tế của Tuyết Liên tám cánh.
Đương nhiên, Yến Vũ cũng thích hấp sủi cảm, đối với các phương thức nấu nướng khác, hắn cũng không dám gật bừa.
Lấy ra một cái chén sứ, nhân thời gian những chiếc bánh đang hấp chín, Yến Vũ chuẩn bị bắt đầu nêm nước sốt.
Nước sốt tất nhiên là vô cùng cần thiết trong khi ăn sủi cảo. Một bát nước sốt ngon chắc chắn sẽ nâng độ ngon của bánh lên một tầm cao mới.
Cho nên đối với Yến Vũ mà nói, nước sốt là thứ không thể thiếu.
Nhưng mà để làm ra nước sốt ngon cũng là vấn đề. Nhưng đối với Yến Vũ thì vấn đề cũng không thành vấn đề nữa.
Lấy ra một cái lọ sứ lớn, đẩy nắp lọ ra, một mùi dấm nồng đậm từ trong đó tỏa ra.
Mắt tất cả mọi người đều sáng lên, không khỏi hít một hơi thật sâu.
Dấm này không hăng, không hắc, rõ ràng loại dấm này không phải loại thường.
Yến Vũ cẩn thận từng li từng tí qua ống trúc vét nửa muỗng dấm trong lọ ra.
Màu sắc của dấm là màu nâu đen, vô cùng trong vắt không có chút tạp chất nào. Vị chua trong nháy mắt đã tràn ngập, thấm ngay vào vị giác của người xem.
Vị chua làm hàm răng như nhũn ra/
Đổ dấm này vào trong chén ngọc trắng.
Yến Vũ cẩn thận từng li từng tí cất dấm về, sau đó đổ các gia vị khác vào trong chén.
Đương nhiên, dấm là một gia vị quan trọng nhất.
Sau đó còn có một số gia vị cay, khiến cho nước sốt cảm giác trở nên nóng hơn.
Nước tương sốt được chuẩn bị kỹ càng, bày ở một bên. Ánh mắt Yến Vũ rơi vào bên trên lồng hấp. Trong lồng bắt đầu đã có hơi nóng bốc lên.
Mùi sủi cảo thơm nức chậm rãi tràn ngập ra.
Toàn bộ Diện Vương Quán bỗng nhiên bị mùi hương này bao phủ. Tất cả mọi người nhịn không được mà nhún nhún cái mũi, tham lam ngửi lấy hương thơm tràn ngập trong không khí.
Mùi thơm này mang theo một khí lạnh, đó chính là vị của Tuyết Liên.
Đó là thành phần gần với thần dược!
Xuy xuy xuy!
Nhưng trong lúc mọi người đang đắm chìm trong mùi thơm từ lồng hấp.
Một âm thanh chảo dầu vang vọng trong nháy mắt, tâm tình say mê của mọi người bị đánh phá, không khỏi chuyển ánh mắt sang hướng có âm thanh kia.
Mọi người đều ngẩn ngơ…
Bởi vì bọn họ phát hiện, Bộ Phương là đổ sủi cảo vào trong dầu chiên?
Toàn thân Tiểu Tôm đều tỏa ra khí nóng, lười biếng ghé vào bên vai Bộ Phương, trong miệng phun ra bong bóng.
Mà trong nồi Huyền Vũ đựng đầy dầu, mấy miếng sủi cảo bị Bộ Phương thả vào trong nồi, bắt đầu chiên. Chỉ trong nháy mắt, sủi cảo sôi trào, màu trắng bọt liên tiếp nổi lên.
Dùng mắt trần có thể thấy vỏ sủi cảo đang chuyển sang màu vàng nhanh chóng…
Trong tay Bộ Phương cầm một cây đũa thật dài, ở Diện Vương Quán có rất nhiều đũa như thế này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận