Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1085: Yến Thành tham lam (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thân thể Sở Trường Sinh thủng trăm ngàn lỗ, tràn đầy máu. Ở trước trái tim có một cái hố lớn, lục phủ ngũ tạng đều liệt…
Sinh cơ hoàn toàn bị hủy, bây giờ chỉ còn tử khí quanh quẩn trên cơ thể.
Tử khí nồng đậm, khiến toàn thân người ta không khỏi run rẩy.
Lưu Gia Lý tự hỏi, đây không phải là vấn đề của linh dược thiện, cho dù là Thần Dược cũng khó có thể cứu sống Sở Trường Sinh.
Việc cứu sống Sở Trường Sinh khó như việc cứu một người chết sống lại.
Không phải là trị liệu vết thương, mà là đoạt mệnh từ tay Tử Thần về!
Lưu Gia Lý lùi ra phía sau mấy bước, khuôn mặt khó coi. Hắn không ngờ rằng Bộ Phương lại đưa ra một đề bài khó như vậy.
Nan đề này… khó đến mức khiến hắn tuyệt vọng.
Hắn không có năng lực, cũng không có thực lực có thể cứu sống Sở Trường Sinh.
Cho dù là mang Thần Dược đến trước mặt hắn, hắn cũng không có năng lực đó.
Hình ảnh xuyên thấu qua trận pháp, tất cả mọi người đều nhìn thấy vẻ bất đắc dĩ trên mặt Lưu Gia Lý. Mỗi người đều cảm thấy bi thương. Không ai ngờ rằng đại trưởng lão Sở Trường Sinh lại bị hãm hại thành cái bộ dạng này.
Rốt cuộc là thần thánh phương nào, lại ra tay với đại trưởng lão như vậy.
Yến Thành hơi nhếch khóe miệng, lộ ra một vẻ hứng thú.
Thủ hạ ở bên cạnh lại gần nói với Yến Thành.
- Yến thống lĩnh, có cần thủ hạ ra tay diệt nên một tia sinh cơ kia của Sở Trường Sinh không?
Yến Thành vuốt vuốt sợi tóc đen nhánh của mình, liếc mắt nhìn thủ vệ kia, thản nhiên nói.
- Ngươi dám xuất thủ dưới bao nhiêu ánh mắt nhìn chằm chằm kia sao? Cho dù là xuất thủ… ngươi có xác định là có thể hủy được nó không?
Thủ vệ kia sững sờ, hơi chần chờ.
- Ngươi thấy con rắn lớn nuốt Sở Trường Sinh vào kia không? Ta không rõ lắm về nó nhưng có thể xác định, nếu không có nó thì một tia sinh cơ kia của Sở Trường Sinh sớm đã vỡ nát.
- Con rắn này, nếu muốn giết người chỉ trong nháy mắt.
Thủ vệ kia kinh hãi không thôi.
Hắn liếc nhìn Tiểu Hoa một chút, lộc cộc nuốt nước bọt.
- Thống lĩnh, chẳng lẽ nó chính là Minh Khư Sinh Linh đã diệt phân thân của Thánh Sư?
Khóe miệng Yến Thành giật giật một cái, lắc đầu.
- Ngươi im miệng… đừng nói chuyện.
- Minh Khư Sinh Linh trên người tràn ngập Minh Khí. Nữ nhân xinh đẹp bên cạnh con rắn kia mới đúng là Minh Khư Sinh Linh. Còn về phần con rắn kia, không phải!
Thủ vệ xấu hổ nhìn một chút, lui lại một bước không nói gì thêm.
Yến Thành cũng nghiêm túc nhìn hình ảnh chiếu qua trận pháp.

- Nếu như ta có thể cứu sống hắn, người sẽ trực tiếp nhận thua? Coi như ta thắng trù đấu?
Bộ Phương nhíu mày, liếc nhìn Lưu Gia Lý một chút, nói.
Lưu Gia Lý gật đầu, vô cùng nghiêm túc.
- Ta nghiên cứu linh dược thiện vô cùng triệt để. Nhưng dù sao ta cũng chỉ là một đầu bếp, ta không phải y sĩ, ta không thể nào cải tử hoàn sinh, không thể cứu sống được Sở trưởng lão.
- Ta không thể. Nhưng nếu người có thể, thì ta nhận thua, có làm sao…
- Được, thành giao.
Bộ Phương liếc nhìn Lưu Gia Lý, gật đầu.
Soạt.
Ngay sau đó, Bộ Phương không để ý tới Lưu Gia Lý nữa mà kéo ống tay áo lên để lộ cánh tay trắng nõn.
Bên trên cánh tay có buộc băng vải Hắc Bạch Thao Thiết.
Trên tay Bộ Phương kết ấn, Tinh Thần Lực chảy vào bên trong đoạn băng vải kia. Băng vải ủ rũ bỗng chốc như hồi phục lại, quấn quanh lên.
Rầm rầm…
Băng vải rút ra trên hư không, giống như muốn đánh cho hư không vỡ nát.
Rống!
Hai đạo Thao Thiết chi hồn đen trắng nổi lên, gào thét lẫn nhau.
Sau đó, dưới ý niệm khống chế của Bộ Phương, băng vải quấn quanh thân thể của Sở Trường Sinh.
Băng vải ngày càng dài, càng ngày càng nhiều, rất nhanh đã quấn quanh Sở Trường Sinh như một xác ướp, che phủ cực kì chặt chẽ.
Đông…
Sở Trường Sinh bị trói chặt nhất thời đứng thẳng lên trên mặt đất.
Băng vảy trong tay Bộ Phương biến mất, lộ ra cánh tay trắng đen.
Trên cánh tay có lít nha lít nhít đường vân, đều là đường vân màu đen và màu trắng. Cả hai quấn quýt lấy nhau, nhìn mà giật mình.
Bộ Phương giống như sớm đã quen.
Tay run một cái, khói xanh nhất thời lượn lờ lên. Nồi Huyền Vũ nổi lên trong tay, nện trên lò.
Tất cả mọi người đều lùi lại, nhường sân khấu cho Bộ Phương.
Mỗi người đều vô cùng tò mò, rốt cuộc Bộ Phương có biện pháp nào có thể cứu Sở Trường Sinh sắp chết trở về, có thể đoạt mạng từ tay Tử Thần như thế nào.
Một phần linh dược được Bộ Phương lấy ra từ hệ thống trong túi không gian, bày ở trên lò.
Những linh dược này vừa xuất hiện, mùi thuốc nồng nặc đã lan tỏa khắp mọi nơi.
Tê tê tê…
Rất nhiều người đều hít sâu một hơi.
Trong mắt mỗi người đều là vẻ sợ hãi và thán phục.
- Cỏ Nhất Diệp Hoàng Tuyền, hoa Tam Biện Nại Hà, Tử Cực Đoạt Mệnh Liễu… Đó đều là đỉnh cấp linh dược Thần Hồn cảnh! Đều là một loại linh dược nếu không khống chế tốt có thể hóa thành cực độc!
Kiến thức Lưu Gia Lý rộng rãi, đọc đủ thứ thư tịch, đương nhiên hắn nhận ra những linh dược này.
Những linh dược này có mùi vô cùng nồng đậm, hơn nữa mỗi một gốc đều vô cùng đẹp mắt. Nhưng thứ càng đẹp, dược tính càng mạnh thì độc tính cũng càng mạnh.
Là thuốc ba phần độc. Nhiều loại hỗn hợp với nhau, độc tính khẳng định sẽ không kém!
Đây là Bộ Phương muốn cứu người hay là muốn giết người?
Loại đỉnh cấp linh dược biến thành độc dược, một khi đã nhiễm đều có thể khiến cho một vị đại năng mất mạng!
Còn có…
Với tu vi của Bộ Phương, làm sao có thể thu hoạch được nhiều loại linh dược trân quý như vậy?
Lưu Gia Lý hít sâu một hơi, mặc kệ cỏ Nhất Diệp Hoàng Tuyền, hoa Tam Biện Nại Hà đều là những dược vật vô cùng trân quý. Trong Tiềm Long Đại Lục thậm chí không thể tìm được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận