Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2771: Hồng Môn Yến của Giáo Đình! (1)

Thư mời này lại ẩn giấu huyền cơ (*)!
Căn bản là cục trưởng La không nghĩ tới rằng, thư mời của Tây Phương Giáo Đình lại có loại thao tác như thế này!
- Tiền bối! Cẩn thận!
Sắc mặt của cục trưởng La thay đổi trong nháy mắt.
Nội tình của Tây Phương Giáo Đình sâu không lường được, bây giờ là thời điểm linh khí trên Trái Đất sống lại mà đó chắc chắn là thế lực cấp bậc đại lão, thủ đoạn của thế lực này không ai dám khinh thường.
- Không sao.
Bộ Phương nhìn tới chỗ cây thánh giá đang tỏa ra hào quang, hắn vẫn rất bình tĩnh.
Thật ra không có sát ý, điều đó chứng minh rằng ánh sáng do thánh giá ấy tỏa ra chắc hẳn cũng không tồn tại sát ý.
Điều này cũng bình thường, dù sao thì Tây Phương Giáo Đình cũng không phải kẻ ngu ngốc.
Hình ảnh Bộ Phương đại sát tứ phương ở A Tam Quốc bùng nổ trên Internet cho nên bọn họ không thể không biết.
Trừ khi Tiên Đế cấp bậc tồn tại đích thân tới đây, nếu không chỉ với một phong thư mời này căn bản là không có khả năng gây ra tổn thương đối với Bộ Phương.
Quả nhiên sự thật chính là như vậy.
Một tia sáng từ thánh giá kia bắn ra, thời điểm nó lao tới trước mặt của Bộ Phương đã bị Bộ Phương bắt lấy, sau đó bị hắn bóp nát.
Xoạt xoạt, hào quang tản đi giống như một trận pháo hoa lộng lẫy không ngừng rơi xuống.
Xinh đẹp không gì sánh được.
Khi những vệt sáng kia tản đi thì hóa thành một bóng người lờ mờ.
Đó là một lão giả râu bạc mặc trường bào màu đỏ.
Khuôn mặt lão giả hiền lành tỏa ra hồng quang, hắn ta nhìn Bộ Phương.
Dường như định nói chuyện với Bộ Phương ở khoảng cách xa.
- Bộ Phương tiên sinh đáng kính... Tại hạ là Hồng Y Chủ Giáo của Thánh Giáo Đình... Hargen.
Lão giả hơi khom người, hắn ta rất cung kính với Bộ Phương.
Bộ Phương cũng bị ngạc nhiên.
Bởi vì hắn cảm nhận được sự tôn kính cao quý ở trên người lão giả kia.
Hắn ta đưa tay ra, mặt mày tươi tắn, Bộ Phương cũng chỉ nhàn nhạt nhìn sang lão giả này.
- Các hạ đáng kính, hai phần linh khí của tứ đại Thánh Khí chủ đạo trên Trái Đất mà ngài đang nắm giữ chính là của người Thiên Tuyển, hơn nữa Thánh Giáo Đình của ta phải trải qua ngàn vạn nguy hiểm, vô cùng gian khổ mới lấy được hai phần còn lại...
- Cho nên với sự tôn trọng và chân thành của tại hạ mong Bộ Phương tiên sinh đến Thánh Giáo Đình của ta, mong ngài tham gia bữa tiệc do Giáo Hoàng đại nhân vì Thánh Khí mà tổ chức... Trong bữa tiệc, bọn ta sẽ chuẩn bị mỹ thực tuyệt vời nhất thế giới, vì bọn ta nghe được Bộ Phương tiên sinh rất thích mỹ thực... Đây chính là đại diện cho lòng thành của Thánh Giáo Đình, mong Bộ Phương tiên sinh ra mặt.
Lão giả nói ra liền cúi đầu, khom lưng, hắn ta vô cùng cung kính.
Hắn ta nói xong liền cúi chào thật sâu, thân cúi thành góc vuông chín mươi độ.
Phía sau lưng của Bộ Phương, mặt cục trưởng La cũng biến sắc.
Bây giờ Cục Dị Năng Giang Đông đã trở thành Cục Dị Năng trung tâm của Hoa Quốc, chủ yếu là vì Bộ Phương ở chỗ này.
Đại Bộ Phận Dị Năng Giả cấp S đều hội tụ tới chỗ này để xử lý công việc.
Nhưng mà bây giờ, khi bọn họ nghe được lời nói của Hồng Y Chủ Giáo thì mặt ai nấy đều biến sắc.
- Không thể nào... Từ bao giờ mà Tây Phương Giáo Đình lại thu được phần Thần Khí thứ hai thế?
- Không phải phần Thần Khí thứ hai đang được thần linh của Ai Cập nắm giữ à?
- Ta nghe nói Ai Cập và Tây Phương Giáo Đình đã xảy ra đại chiến... Không biết rõ kết quả cuối cùng nhưng chắc hẳn phần thắng thuộc về Tây Phương Giáo Đình.
...
Nhóm Dị Năng Giả xôn xao, trong lòng bọn họ vô cùng rung động.
- Biết rồi, ta sẽ đi.
Bộ Phương thản nhiên đáp lại.
Lời vừa mới dứt, lão giả đang cúi người chín mươi độ bỗng nhiên nở nụ cười.
- Thế thì tại hạ xin chờ Bộ Phương tiên sinh hạ cố đến chơi... Chắc chắn Giáo Hàng Miện Hạ và bọn ta sẽ chờ, bọn ta nhất định dùng nghi thức trang trọng nhất để chào đón Bộ Phương tiên sinh tới.
Sau khi nói xong thì hào quang liền tản đi.
Thư mời mất đi quang huy thì rơi vào tay Bộ Phương.
- Tiền bối, anh thật sự muốn đi sao?
- Tây Phương Giáo Đình thâm sâu không thể đoán được, vô cùng nguy hiểm, so với A Tam Quốc thì bọn họ còn nguy hiểm hơn nhiều...
Sắc mặt của cục trưởng La có chút khó coi.
- Không sao đâu... Dù sao ta cũng muốn đi, hai món đồ làm bếp đó phải tới để lấy về.
Bộ Phương thoải mái trả lời.
Thật ra hắn không có cảm giác quá căng thẳng giống như cục trưởng La.
Cục trưởng La cũng không biết nên nói gì.
Bỗng nhiên.
Bên ngoài căn cứ vang lên tiếng ồn ào.
Một bóng người hốt hoảng từ bên ngoài xông tới.
- Cục trưởng La...
Cục trưởng La sửng sốt, sau khi người kia nói xong, chốc lát sau ông ta mới hiểu rõ tình hình.
- Tiền bối... Đội nghênh đón của Tây Phương Giáo Đình sắp tới rồi, bọn họ đang chờ người lên.
Sắc mặt của cục trưởng La vô cùng khó coi.
- Tây Phương Giáo Đình quá nhiệt tình... Nhiệt tình đến quá mức.
- Đây rõ ràng là một cái hố to.
- Tây Phương Giáo Đình thu được hai món Thần Khí, bây giờ lại nhắm vào hai món Thần Khí trên người của Bộ Phương...
- Một cái bẫy thế này chắc hẳn chỉ chờ Bộ Phương nhảy xuống đây mà.
- Cái thứ gọi là tiệc chắc chắn là Hồng Môn Yến.
- Hả? Tới cũng nhanh đấy...
Mặt Bộ Phương không đổi sắc, hắn khoanh tay trước ngực rồi dẫn theo một nhóm người bước ra khỏi căn cứ.
Bên ngoài căn cứ.
Một cỗ xe ngựa dừng phía trên bãi đất trống.
Ở xung quanh xe ngựa, một nhóm người cả nam cả nữ đều mặc áo bào trắng tinh khiết, bọn họ có mái tóc vàng và đều mỉm cười với Bộ Phương.
Nam thì khôi ngô, nữ thì mỹ lệ.
Trên đầu người nữ thì đội một vòng cỏ tròn.
Xe ngựa được trang trí vàng son lộng lẫy, trông giống như là được đúc ra từ vàng.
Bên trên xe ngựa có hoa văn kỳ lạ, những hoa văn đó đều có cố sự.
Kéo chiếc xe đó chính là một con ngựa trắng một sừng, tuy rằng nó không có cánh nhưng lại tỏa ra linh khí thánh khiết.
Hiển nhiên là những người này đều thấy Bộ Phương.
Biểu cảm trên mặt bọn họ lại càng hồ hởi hơn.
- Bộ tiên sinh.
Một chàng trai khôi ngô, thân cao hơn mét tám, tóc vàng mắt xanh, anh ta đang mỉm cười tiến lại gần.
Ở phía sau lưng anh ta còn có hai vị nữ tử, bọn họ cũng rất xinh đẹp.
- Tại hạ là Thập Tự Thần Quân của Thánh Giáo Đình, dưới sự chỉ huy của đội trưởng quân đoàn 3, tuân theo mệnh lệnh của Hồng Y Chủ Giáo tới đón Bộ Phương tiên sinh đến Thánh Giáo Đình.
Nam tử ôn hòa nói.
Anh ta hơi nghiêng người, hai nữ tử đi sau lưng cũng cùng nhau cúi người theo, những người ở phía xa cũng nghiêng mình giống thế và để lộ ra một con đường dành cho xe ngựa.
- Hửm?
Bộ Phương quét mắt nhìn bọn họ một cái.
- Nam nhân kia không giống với Hồng Y Chủ Giáo, tuy rằng là làm tư thế mời nhưng trong giọng nói lại tràn đầy ngữ khí ép buộc.
- Dường như có chút khiêu khích, lại có thêm chút không phục.
Khóe miệng của Bộ Phương hơi nhếch lên.
- Xe ngựa à?
Bộ Phương liếc nam tử một cái.
Anh ta ngây người ra.
- Đây là xe ngựa thần, Giáo Chủ đại nhân Hargen đặc biệt vì nghênh đón Bộ Phương tiên sinh mà cầu Thần ban thưởng đấy ạ.
Nam tử đáp lời.
Bộ Phương vẫn không nói gì, hắn nhìn lướt qua xe ngựa kia.
Sau đó, hắn đi về phía chiếc xe ngựa đó.
Bộ Phương tới gần thì con ngựa một sừng đang đứng yên kia bỗng dưng hí lên một tiếng rất vang.
Đó là tiếng kêu sợ hãi phát ra từ sâu trong linh hồn.
Tiểu Hồ và Côn Bằng vẫn đang nằm sấp trên vai Bộ Phương, Tiểu Bì thì lại đang thổi bong bóng trên đầu Bộ Phương.
Bộ Phương càng tới gần thì con ngựa một sừng kia lại càng bất an lùi lại, dường như nó muốn tránh xa khỏi Bộ Phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận