Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3083: Đoàn diệt Hồn Ma tới Tiên Đình (1)

Sắc mặt Cú Mang đột nhiên biến đổi. Hắn không ngờ Bộ Phương lại hấp dẫn ba Hồn Chủ cấp bậc Thánh Nhân Hỗn Độn tới.
Bên bọn hắn cũng chỉ có hai lão đại đi cùng với Bộ Phương là tầng thứ Thánh Nhân Hỗn Độn, còn một tên Hồn Chủ đỉnh cấp nữa không ai có thể ngăn lại được. Đối với bọn hắn mà nói không phải là một tin tức tốt.
Nhìn tên Hồn Chủ đang vung một chưởng về phía Bộ Phương đang ở trên trụ đá, trái tim Cú Mang nhảy lên một cái.
Khí tức của Bộ Phương rất mạnh, trong đám Thánh Nhân Đại Đạo, hẳn là có thể ca ngợi tự hào. Nhưng đối mặt với một Thánh Nhân Hỗn Độn thì không phải là loại thực lực có thể lấy ra mà so sánh được, hoàn toàn không thể chống cự! Có thể sẽ bị giết chết trong nháy mắt.
Trong đôi mắt Cú Mang hiện ra đầy vẻ kinh hãi. Họn hắn định một mẻ hốt gọn Hồn Ma, thế mà bây giờ lại thành bị Hồn Ma một mẻ hốt gọn!
Ủy khuất, thống khổ, tuyệt vọng… đủ loại cảm xúc trong lúc nhất thời nhao nhao dâng lên trong lòng Cú Mang.
Trên trụ đá, tên Hồn Ma kia gào thét như hung thần ác sát. Miệng hắn há lớn, trong miệng là hàm răng sắc bén nhe ra. Một chưởng kia cứ thế phóng thẳng về phía Bộ Phương, muốn chụp chết hắn! Mà tay còn lại của tên Hồn Chủ lại hướng về phía Đậu Phụ Thối Stargazy pie. Cũng chính là thứ này đã dụ bọn hắn tới. Hắn muốn có được, hắn muốn ăn nó!
Bộ Phương nhàn nhạt nhìn tên Hồn Chủ kia. Một chưởng kia cách hắn càng ngày càng gần. Mặt hắn vẫn không hề có biểu cảm gì, vô cùng bình tĩnh. Mà trái tim của Cú Mang như muốn nhảy ra khỏi họng, hô hấp trở nên gấp rút!
- Trốn mau!
Cú Mang gào lên, nhưng mà đáp lại hắn chỉ là một cái ngoái đầu lại nhàn nhạt của Bộ Phương.
- Trốn? Trong từ điển của Bộ Phương ta không có từ này…
Bộ Phương nói.
Một chưởng kia cứ thế đánh xuống.
- Chết đi!
Uỳnh!
Toàn bộ trụ đá sụp đổ trong nháy mắt. Một vệt sáng chém qua, móng vuốt của tên Hồn Chủ kia phóng lên tận trời, máu đen bắn ra. Tên Hồn Chủ không thể tin được gào thét lên một tiếng, cánh tay của hắn cứ thế bị chém đứt.
Phía xa, bên trong trụ đá vỡ nát kia, một bóng người yên lặng đứng lơ lửng. Trong tay bóng người kia nắm một thanh thái đao màu vàng, thân đao chuôi đao đều phát ra ánh sáng lộng lẫy.
Long Cốt thái đao hoàng kim!
Mà sợi tóc của Bộ Phương cũng biến thành màu vàng trong nháy mắt.
- Ồ… Rồng Ni Cổ Lạp Tư ta cuối cùng cũng có thể ra ngoài hít thở không khí rồi.
Bộ Phương tóc vàng nhếch miệng, cười lớn.
Phía xa, tên Hồn Chủ kia gào thét một tiếng. Hắn nắm Đậu Phụ Thối Stargazy pie trong tay lên, con ngươi đảo một vòng.
- Ăn đi! Ngươi cứ việc ăn!
Bộ Phương tóc vàng kêu lên.
- Không ăn thì ngươi là con trai ta!
Mặt Cú Mang ngẩn ra nhìn Bộ Phương thay đổi tính cách đột ngột, có chút không hiểu gì. Nhưng mà không chết thì đúng là không tệ rồi.
Đó là Hồn Chủ đỉnh cấp, là sự tồn tại cấp bậc Thánh Nhân Hỗn Độn. Một chưởng kia sợ là có thể giết chết hắn. Trừ khi là yêu nghiệt trong đám Thánh Nhân Đại Đạo mới có thể chiến đấu với tên Hồn Chủ kia. Nhưng loại tồn tại như yêu nghiệt kia đều đang đại chiến ở chỗ khác chứ không có ở đây.
Tên Hồn Ma kia cười lạnh, bàn tay to lớn nắm lấy Đậu Phụ Thối Stargazy pie, đột nhiên nhét vào trong miệng. Hắn bị dụ tới đây không phải vì cái này sao? Tưởng hắn không dám ăn à? Chẳng lẽ hắn lại phải làm con trai của tên kia sao? Nực cười!
Bộ Phương tóc vàng ở phía xa liên tục khiêu khích ầm ĩ, cứ cách mấy giây trong miệng lại phun ra mấy câu, hoàn toàn khác hẳn với Bộ Phương lạnh lùng lúc trước. Điều này cũng khiến cho đám Thánh Nhân Đại Đạo của Vũ Trụ Hồng Hoang ngơ ngẩn không hiểu gì đang xảy ra.
Bẹp!
Tên Hồn Chủ này nhét Đậu Phụ Thối Stargazy pie vào miệng, bắt đầu nhai nuốt. Ngay sau đó, ánh mắt hắn trừng lớn! Trên người đầy vảy đen của hắn bắt đầu có ngọn lửa nổi lên, không ngừng thiêu đốt thân thể hắn.
- Đáng chết! Thứ kia có độc!
Tên Hồn Chủ này gào thét một câu.
- Ha ha… con trai à, không phải độc đâu, là không hợp phong thổ chưa kịp thích ứng đấy!
Bộ Phương tóc vàng còn cười bỉ ổi phun ra một câu, sau đó đùa nghịch Long Cốt thái đao trong tay. Sự khắc chế từ mỹ thực của Bộ Phương là thứ mà bọn hắn vốn không thể tưởng tượng được. Cho dù là Hồn Thần cũng muốn giết chết Bộ Phương! Nói chi là đám Hồn Chủ ở trước mắt.
Ăn mỹ thực của Bộ Phương rồi khiến bọn chúng không thể động đậy được…
Một tia sáng lóe lên, một đao của Bộ Phương chém tới như rồng! Theo tiếng rồng gầm, long uy khủng bố tràn ngập giữa thiên địa.
Phút chốc chém qua!
Đầu của tên Hồn Chủ kia bị chém đứt, Bộ Phương tóc vàng phi lên, đá một cước như đá bóng, đá bay cái đầu kia. Không một động tác thừa, chuẩn xác vô cùng.
Bộ Phương tóc vàng cười lớn, giơ tay chém xuống. Sau một loạt đao quang lóe lên thì thân thể tên Hồn Chủ kia đã bị cắt thành miếng. Bộ Phương vung tay thu gọn sạch sẽ, khuôn mặt nhẹ nhàng thoải mái.
Cú Mang ngây ra như phỗng. Kết thúc rồi sao? Vẫn cứ tưởng là Tiểu Hồ và Tiểu Bạch mới là lão đại, con mẹ nó hắn sai lầm rồi! Lão đại thật sự lại là Bộ Phương! Quá là ngạc nhiên luôn!
Bộ Phương tóc vàng quay đầu lại nhìn Cú Mang đang trợn mắt há hốc miệng, mắt phải hơi nháy một cái, vô cùng cợt nhả.
- Ta… có đẹp trai không?
Vừa nói dứt lời thì tóc vàng đã trở thành màu đen, Bộ Phương lại trở về cái bộ mặt không biểu cảm kia, không thèm để ý tới Cú Mang đang rùng mình. Hắn nhàn nhạt nhìn về phía Tiểu Bạch.
- Tiểu Bạch.
Hắn vừa nói dứt thì thể Hồn Ma của tên Hồn Chủ kia chạy thục mạng.
Tròng mắt tím của Tiểu Bạch lấp lóe, sau đó bụng hóa thành hố đen hút tên Hồn Ma kia lại. Màu tím trong mắt lại càng trở nên thâm thúy.
- Cộc cộc cộc…
Trong miệng Tiểu Hồ không ngừng phun ra viên Hoàn Hoàn màu vàng, tên Hồn Chủ kia chạy trối chết. Mỗi một lần Hồn Hoàn nổ tung đều kinh thiên động địa. Sau một lúc thì tên Hồn Chủ cấp bậc Thánh Nhân Hỗn Độn kia bị nổ thành đám thịt nát, mơ hồ không rõ, chỉ còn lại tàn khói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận