Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1758: Ngón tay lột đồ của Minh Vương lại hiện ra (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đột nhiên.
Sắc mặt của nữ nhân đội Thúc Quan đó bất ngờ thay đổi.
Tâm thần run rẩy một hồi.
Nàng nhíu mày nhìn về phía đằng xa.
Ở nơi đó, một bóng người núp trong chiếc áo choàng màu đen, phát ra một tiếng hừ lạnh.
Bóng người đó bắn ra chỉ để lại một vệt tàn ảnh, chớp mắt đã tới.
- Kẻ nào!
Nữ nhân đội Thúc Quan quát lớn một tiếng.
Vút một tiếng, nam nhân mặc áo choàng đen xuất hiện và che chắn trước người Bộ Phương.
Giơ bàn tay lên, ống tay áo choàng đen buông xuống, bàn tay đó lộ ra rồi co lại, chĩa ngón giữa lên.
Hửm?
Ngón giữa?
Sắc mặt của nữ nhân đội Thúc Quan kia trở nên căng cứng, sau đó bừng bừng tức giận.
Ánh mắt của đám thị vệ xung quanh cũng trở nên sắc bén, hét lên một tiếng thật lớn, tiếng leng keng vang lên không dứt, vũ khí được rút ra khỏi vỏ.
- To gan!
- Láo xược!
Nữ nhân đội Thúc Quan gằn lên với vẻ đầy giận dữ, khuôn mặt trắng nõn đỏ bừng lên.
Bộ Phương nhìn người áo đen kia đầy nghi ngờ.
- Biết cái này gọi là gì không?
Bóng người núp trong áo choàng đen lên tiếng, những lời nói quen thuộc khiến cho Bộ Phương lập tức sững sờ.
Giọng nói này...
- Ngón tay này được gọi là ngón tay cởi đồ của Minh Vương...
Trong giọng nói quen thuộc này mang theo một chút thích thú, ngay sau đó, bất ngờ nhấn một ngón tay.
Minh khí ngập trời đang hội tụ một cách không ngừng, chẳng mấy chốc đã ngưng tụ thành một ngón tay vô cùng rõ ràng trong hư không.
Ngón tay đó chỉ vào nữ nhân đội Thúc Quan kia.
Khoảng trống dường như đang không ngừng vặn vẹo dưới ngón tay này!
- Ngón tay lột đồ của Minh Vương, chỉ tay một cái thì cởi một cái.
Cuồng phong gào thét thổi bay chiếc khăn trùm đầu của người mặc áo choàng đen kia, để lộ ra một khuôn mặt tuấn tú và u sầu, đầy những thăng trầm của cuộc đời.
Móng vuốt của nữ nhân đội Thúc Quan và ngón tay của Minh Vương lập tức va vào nhau.
Năng lượng khủng khiếp bộc phát ra.
Nữ nhân đội Thúc Quan trực tiếp bị đánh bay ngược ra ngoài, lảo đảo lùi về phía sau, sắc mặt trở nên tái nhợt.
Xoẹt một tiếng...
Vẻ mặt của nữ nhân đội Thúc Quan đột nhiên biến sắc, một cỗ kình khí không ngừng cuộn lên, quấn quanh dọc theo cánh tay của nàng.
Tay áo của nàng từ từ bị xé rách dưới cỗ kình khí này, cánh tay trắng nõn mềm mại trắng nõn chợt lộ ra!
Tuy nhiên, dư chấn của cỗ kình khí này cũng chỉ có thể xé rách ra tay áo kia.
- Đáng tiếc quá, không thể hoàn thành việc lột quần áo rồi, ngón tay cởi đồ vẫn còn thiếu một chút sức lửa.
Minh Vương Nhĩ Cáp giơ tay lên, che lấy nửa khuôn mặt của mình, ánh mắt toát ra vẻ buồn bã mà nói.
Bộ Phương cầm theo nồi Huyền Vũ nhìn Minh Vương Nhĩ Cáp, trong lúc nhất thời có chút choáng váng.
- Nhĩ Cáp?
Bộ Phương khẽ lên tiếng.
- Ôi, người thiếu niên Bộ Phương, cuối cùng ta đã tìm được ngươi rồi, lại để bản vương dễ tìm ra như vậy...
Minh Vương Nhĩ Cáp nghe thấy Bộ Phương gọi tên mình, hắn lập tức quay đầu lại cười tít mắt nhìn Bộ Phương, luồng khí điên cuồng đó khiến cho Bộ Phương có chút kinh hãi.
- Sao ngươi lại ở đây?
Bộ Phương suy nghĩ một lúc rồi lên tiếng hỏi.
Ở đây không phải là Thần Nữ Thành sao?
- Ta ngửi thấy mùi của Que Cay từ rất xa, ta đây không phải là nhớ tới Que Cay, à... nhớ tới ngươi sao, cho nên đã vội vàng chạy tới.
Minh Vương Nhĩ Cáp nói.
Đột nhiên.
Một cơn gió khủng khiếp đánh tới từ phía sau Minh Vương Nhĩ Cáp.
Bộ Phương lập tức nhíu mày, hô lên.
- Cẩn thận.
Minh Vương Nhĩ Cáp khẽ nhếch miệng, chậm rãi quay đầu, lại duỗi một ngón tay rồi bắn ra thật mạnh.
- Từ khi bản vương trở lại Địa Ngục, đã thay đổi triệt để nỗ lực tu luyện, cuối cùng đã vượt qua được tầng thứ mười trong mười tám tầng Quỷ Vương Quan mà cha ta đã bố trí cho ta..., bây giờ bản vương rất mạnh mẽ, cực kỳ trâu bò hổ báo! Chỉ một nữ nhân cỏn con... Chỉ cần một ngón tay lột đồ là được!
Giọng nói khàn khàn của Minh Vương Nhĩ Cáp vang lên.
Ngay sau đó, chỉ một ngón tay về phía sau lưng.
Đột nhiên.
Một trận pháp bất ngờ nổi lên xung quanh thân hình của nữ nhân đội Thúc Quan đang chạy nhanh đến kia.
Một ngón tay của Minh Vương bắn ra, lại có thể xuyên qua người của nữ nhân đó.
- Ồ?
Minh Vương Nhĩ Cáp lập tức sửng sốt.
Sau đó, một cơn lốc khủng khiếp bùng phát từ phía sau.
Cơn lốc xé toạc toàn bộ áo choàng đen trên người hắn.
Bộ Phương một tay cầm nồi Huyền Vũ, nhìn Minh Vương Nhĩ Cáp với vẻ mặt không chút biểu cảm.
- Vẻ trâu bò như đã nói ở đâu rồi?
Nữ nhân đội Thúc Quan lạnh lùng lườm Minh Vương Nhĩ Cáp một cái.
- Tên dê xồm, lại dám tự tiện xông vào Thần Nữ Thành của bọn ta, bắt hắn lại cho ta!
Nữ nhân đội Thúc Quan lạnh lùng nói, ra lệnh cho đám thị vệ dưới trướng đồng loạt động thủ!
Tiếng leng keng vang lên không dứt.
Ngay sau đó, toàn bộ thị vệ đều xông về phía Minh Vương Nhĩ Cáp.
Chiếc áo choàng đen bị cắt thành từng mảnh, để lộ ra áo choàng trắng rộng rãi, Minh Vương Nhĩ Cáp phanh lồng ngực trắng trẻo ra, che lấy nửa bên mặt một cách buồn bã.
- Đây là do các ngươi ép bản vương đấy...
- Đã đến lúc bày ra ngón tay cởi đồ Minh Vương chân chính rồi...
- Đến đây đi! Hai bên đều bị tổn thương!
Vù vù
Một luồng minh khí dữ tợn bất ngờ tuồn ra từ trên cơ thể của Minh Vương Nhĩ Cáp.
Minh khí bắn lên ngút trời như thể hóa thành một cột minh khí đen kịt.
Trong nháy mắt, bóng dáng đã biến mất ngay tại chỗ.
Uy áp kinh khủng lan ra.
Rầm rầm rầm! !
Chỉ ra bằng một ngón tay.
Những thị vệ này đột nhiên thốt lên những tiếng kêu đầy hoảng sợ.
Bởi vì áo giáp trên người của bọn họ lần lượt bị lột xuống, chỉ còn lại những bộ đồ lót đang bay trong gió...
Ánh mắt của nữ nhân đội Thúc Quan đột nhiên co rụt lại.
Nàng hít vào một ngụm khí lạnh.
- Cường giả đẳng cấp Tiểu Thánh?
Nữ nhân đội Thúc Quan thốt lên một tiếng đầy kinh ngạc, đột nhiên, ánh mắt của nàng co rụt lại.
Bởi vì bóng người tuấn tú đó không biết từ lúc nào đã hiện ra trước mặt và đặt một ngón tay lên trên trán của nàng.
Một cơn gió thổi đến.
Tiếng quần áo tơ lụa văng tứ tung vang lên không ngừng.
Ngay sau đó, là tiếng hét chói tai như muốn xuyên thủng màng nhĩ của nữ nhân đội Thúc Quan đó vang vọng!
Bộ Phương ở đằng xa cất nồi Huyền Vũ vào, nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Nhìn một đám Thủ Vệ Quân bị Minh Vương Nhĩ Cáp lột hết chỉ chừa lại mỗi bộ bộ đồ lót kia, khóe miệng không khỏi giật giật.
Thì ra Nhĩ Cáp nhà ngươi là loại Minh Vương như thế này...
Bạn cần đăng nhập để bình luận