Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1211: Tiêu Tiểu Long bất lực (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nọc độc màu tím đen trong nháy mắt mạnh mẽ phun ra.
Tên cường giả Khư Ngục kia cười một cách điên cuồng.
Bởi vì hắn thấy rằng tên nhân loại kia vậy mà lại không lựa chọn tránh né khi đối mặt với nọc độc của hắn, thế mà tên đấy lại không né tránh?
Không né tránh... Vậy thì chết đi!
Tuy rằng nọc độc của Ma Hạt nhất tộc không được xem là đứng đầu trong Khư Ngục, thế nhưng ở Đại Lục Tiềm Long này thì tuyệt đối là hoàn toàn không thể giải được!
Chẳng bao lâu nữa, hắn đã có thể tận mắt chứng kiến cảnh tượng nhân loại này giãy giụa dưới nọc độc của hắn, bị nọc độc của hắn ăn mòn mà chết!
Chuyện này hoàn toàn là do tên nhân loại này tự rước lấy!
Hắn đã từng dùng dịch độc này để đầu độc và giết chết một cường giả Thần Thể Cảnh đỉnh phong, cho dù đối phương là Thần Thể đại thành, thế nhưng vẫn phải tan biến dưới nọc độc của hắn.
Vì vậy, trong đôi mắt của tên cường giả Ma Hạt Tộc toát ra một vẻ điên cuồng.
Chỉ là vẻ điên cuồng này chẳng mấy chốc đã bị đông cứng lại.
Nọc độc màu tím đen phun ra.
Bộ Phương không hề né tránh, thậm chí trên mặt cũng không hề có chút chấn động nào.
Như thể đang đối mặt với một cái vòi phun nước vậy.
Vải băng quấn trên cánh tay bị băng bó kia đột nhiên nhảy lên, ngay sau đó, vải băng bó nới rộng ra, một hư ảnh đen kịt chui ra từ phía trong dải băng quấn đó.
Gầm!
Một tiếng thú gầm.
Tiếng gầm rú của con thú kia vang lên chói tai, khiến cho tất cả cường giả của Ma Hạt Tộc đều sững sờ đứng nguyên một chỗ.
Xoẹt.
Giống như đã bị nuốt chửng, tất cả nọc độc đều là bị hư ảnh hiện ra trên cánh tay kia của Bộ Phương nuốt chửng xuống, sau khi nuốt xong, hư ảnh kia còn ợ một cái.
Bầu không khí thoáng chốc trở nên có chút lúng túng.
Ánh mắt của cường giả Ma Hạt Tộc trừng lớn, nhìn chằm chằm vào Bộ Phương.
Hắn có chút ngơ ngác, hắn có chút khó hiểu, cả người hắn cũng có chút hoang mang.
Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy?
Cái tên hư ảnh vừa xuất hiện đã nuốt hết nọc độc của hắn, còn ợ một cái kia là ai?
Bộ Phương nghiêng đầu, nhàn nhạt nhìn cường giả Ma Hạt Tộc này một cái, tên gia hỏa này thế mà lại còn làm đánh lén.
Nhẹ nhàng bắt lấy cái đuôi bọ cạp kia, bàn tay của Bộ Phương nhẹ nhàng dùng sức, ngay lập tức chiếc đuôi bọ cạp kia gãy rắc một tiếng, trực tiếp đứt thành hai nửa.
Làm sao một chữ thảm chữ có thể diễn tả nổi được chứ.
Bộ Phương đã biết được tin tức mà hắn muốn biết, vậy nên tất nhiên sẽ không hề nương tay với những tên cường giả Chí Tôn của Ma Hạt Tộc muốn cả gan giết hắn này một chút nào.
Hắn búng tay một cái.
Ngay lập tức, Huyền Hỏa màu vàng sẫm trên tay hắn bay ra.
Sau đó, đám cường giả Chí Tôn này đều đã bị thiêu rụi thành tro bụi từ trong ra ngoài, chỉ cần một cơn gió thổi qua đã cuốn theo tất cả.
Với tu vi hiện tại của Bộ Phương tuyệt đối nghiền nát đám Chí Tôn này.
Nghê Nhan đang dựa người trên tấm cửa cũng cảm thấy có chú vừa kinh ngạc vừa thán phục trước thủ đoạn của Bộ Phương, có thể tiêu diệt một đám gia hỏa một cách nhẹ nhàng bâng như vậy, quả nhiên Bộ lão bản của hiện tại đã trở nên có chút khác biệt.
Một tia sáng chợt lóe lên trong đôi mắt của Nghê Nhan.
Bộ Phương nhìn Nghê Nhan một cái rồi bảo.
- Xem ra chúng ta cần phải xử lý một số việc trước đã, xử lý xong chuyện này mới có thể giúp ngươi khống chế Tinh La Thiên Bàn được.
Nghê Nhan nhún vai, tất nhiên không có ý kiến gì với chuyện này, nàng cũng có chút cảm tình với Đế Quốc Thanh Phong.
Dù gì nàng cũng đã từng ở đây một thời gian.
Bộ Phương đóng cửa lại rồi bắt chéo tay đi ra khỏi con hẻm, hắn muốn xem một chút xem rốt cuộc Đế Quốc Thanh Phong của hiện tại trông như thế nào.
Nghê Nhan nhắm mắt theo đuôi đi theo phía sau Bộ Phương, nàng không nói gì, trong lòng cũng có chút chờ mong.
Hai người bước ra khỏi con hẻm nhỏ, đi tới con đường dài rộng rãi phủ đầy tuyết trắng xóa.
Bộ Phương cùng Nghê Nhan đứng thất thần trong gió, họ nhìn con phố dài trống trải kia và khắp nơi đều là những tòa nhà đổ nát, lông mày của hai người đều bất giác nhăn lại.
Có thể nhìn ra được, Đế Quốc Thanh Phong này dường như đã từng trải qua một trận chém giết.
Đứng trước điều này, trái tim của Bộ Phương không khỏi trầm xuống mạnh mẽ, hắn biết rằng những gì mà tên cường giả Ma Hạt Tộc kia nói là sự thật, toàn bộ Đế Quốc Thanh Phong đã rơi vào tay giặc rồi.
Phòng ốc sụp đổ, những tòa nhà đổ nát, hoàn toàn không nhìn thấy một bóng người nào ở trên đường phố.
Một Thanh Phong Đế Đô vốn rất sầm uất, thịnh vượng, vậy mà hôm nay, dường như đã bị hủy hoại chỉ trong chốc lát rồi.
Xoạt xoạt xoạt!
Từng bóng người nhảy ra khỏi đống đổ nát, nắm chắc trường đao có răng cưa trong tay, vẻ mặt hung ác tàn bạo.
Những người này cũng giống như những cường giả Ma Hạt Tộc bị Bộ Phương xử lý vừa rồi.
Bộ Phương cũng không quan tâm, mà ung dung bước về phía trước.
Hắn giơ một tay lên, nhẹ nhàng điểm một cái về phía mấy tên cường giả Ma Hạt Tộc đang lao tới chỗ hắn kia, sau đó vị cường giả Ma Hạt Tộc kia chợt nổ tung trong hư không, thân hình tan tành chia năm xẻ bảy.
Bùm bùm bùm!
Bên trong đống phế tích, từng tên cường giả Ma Hạt Tộc đứng lên, khí tức hung ác đáng sợ tràn ngập khắp tòa thành.
Trong mắt của những tên Ma Hạt Tộc này đều phát ra tia sáng, làm cho người ta có một loại cảm giác sởn hết cả gai ốc.
- Bộ Phương, những kẻ này... Thật là kinh tởm.
Nghê Nhan chậm rãi đi theo sau lưng Bộ Phương.
Nàng cũng bước nhẹ nhàng như bay trên tuyết giống như Bộ Phương.
Bằng với thực lực của hai người bọn họ, muốn làm đến như vậy, tất nhiên chẳng hề khó khăn một chút nào.
Gầm!
Đám cường giả Ma Hạt Tộc trèo lên từ trong đống phế tích đang gầm thét một cách điên cuồng, sau đó, dồn dập lao về phía Bộ Phương.
Bọn chúng chen nhau chi chít, chỉ cần nhìn vào thôi cũng đủ khiến người ta cảm thấy hãi hùng khiếp vía một phen.
Vẻ mặt của Bộ Phương không chút biểu cảm, trên mặt Nghê Nhan lại lộ ra một vẻ chán ghét.
Đột nhiên, Bộ Phương đạp xuống một bước, gió tuyết đầy trời đều ngưng lại ngay lập tức.
Những tên cường giả Ma Hạt Tộc vọt tới trước kia cũng đều bị đứng nguyên tại chỗ, không thể động đậy được.
Bộ Phương tiếp tục tiến về phía trước, bắt chéo tay lại, mang theo Nghê Nhan đi xuyên qua vòng vây của đám cường giả Ma Hạt Tộc này.
Sau khi đi ra khỏi vòng vây, Bộ Phương mới lau lau áo choàng lông vũ của mình một hồi, sau đó giơ tay lên, búng tay một cái.
Bùm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận